Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 337

Cập nhật lúc: 2025-10-30 12:53:25
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày nay rau dại núi bắt đầu mọc, Hứa Thiến ở nhà cũng việc gì . Thế là cô nảy ý định lên núi dạo chơi. Vừa Thẩm Tình cũng , hai liền hẹn cùng buổi sáng.

Hứa Thiến ở trong thôn cũng nhiều bạn bè, bà thím Trần thì tính, bà chỉ là "đồng đội buôn chuyện" mà thôi. Hứa Thiến tiếp xúc với Thẩm Tình vài , thấy hai chuyện khá hợp, nên dần trở nên thiết hơn.

"Mẹ ơi, nhanh lên, ở đây rau dại !"

Ánh nắng mùa xuân ấm áp, Hứa Thiến dắt các con lên núi, tay cầm rổ, lưng đeo sọt, hái những loại rau dại mới nhú ven đường.

Rau tề, rau hôi là những loại hái nhiều nhất. Rau mầm xuân và mầm gai mấy ngày nay cũng bắt đầu nhú, hái về xào với trứng gà là ngon và tươi nhất.

Rất nhiều lớn và trẻ con trong thôn những ngày đều chạy lên núi. Mấy đứa nhỏ nhà Đại Oa thấy khác đào đầy sọt lớn sọt bé thì trong lòng nôn nao. Sợ khác đào hết, nhà , lên đến sườn núi gọi Hứa Thiến ở phía .

"Mẹ ơi, nhanh lên !"

"Họ đào nhiều lắm !"

"Đến đây, đến đây!"

Hứa Thiến bật khi thấy mấy đứa con gọi , Thẩm Tình lúc cũng cùng Hứa Thiến.

Nhìn mấy đứa trẻ ríu rít gọi ở phía , trong lòng cô dâng lên một chút cảm thán.

"Chị Hứa Thiến, chị xem, chúng cả đời thể về, cả đời nông thôn ruộng ?"

Khi thấy nhiều thanh niên trí thức khác chịu nổi, kết hôn và sinh con ở địa phương, nội tâm cô băn khoăn. Cô nông thôn cả đời, cũng tùy tiện kết hôn ở đây như những thanh niên trí thức khác. Cô vẫn trở về thành phố.

trong tình cảnh hiện tại, cô thể trở về ? Nói thật, tuổi cô cũng còn nhỏ. Đã đến tuổi kết hôn và sinh con, cô thể cứ thế mãi, kết hôn gả chồng .

Nhìn thấy gia đình Hứa Thiến sống hạnh phúc, cô cảm thấy cô đơn. Cô cũng một mái ấm.

Chỉ là trong lòng cô cam tâm, cam tâm chấp nhận phận ở nông thôn cả đời, nên cô mới băn khoăn như .

Hứa Thiến thật sự may mắn, nên mới tìm một công nhân công việc định như Chu Văn Quân. Cô may mắn đó, nếu tìm đối tượng ở nông thôn, là những thất học, cô cảm thấy sẽ thể hòa hợp .

Còn về các nam thanh niên trí thức trong khu, cô cũng từng suy xét, nhưng nhiều phù hợp, hơn nữa hai nam thanh niên trí thức dường như ý định kết hôn. Cô thể cứ thế mà vội vàng "săn" họ .

Hơn nữa, dù họ phù hợp để kết hôn, nhưng cô thể thích họ. Trong lòng cô lấy một thích, cô vẫn trở về thành phố. Rồi ở đó tìm một yêu để kết hôn, sinh con. liệu đời thể trở về ?

Nếu mười năm nữa thể về, cô sẽ là bà cô ba mươi tuổi, hôn sự trì hoãn đến lúc đó liệu còn gả ? Cô thật sự tùy tiện tìm một đàn ông.

"Chắc là sẽ về thôi!"

Tuy Hứa Thiến khi nào thể hồi hương, nhưng nhà nước công bố, cô thể tiết lộ bất cứ thông tin nào về tương lai, chỉ thể qua loa.

"Dù thì sự phát triển của đất nước thể thiếu nhân tài. Với nền giáo d.ụ.c hiện tại, chúng thể bồi dưỡng nhân tài thực sự ? Haizz, cứ từ từ chờ xem !"

" chờ bao lâu chứ! Chị Hứa Thiến là lứa thanh niên trí thức đầu tiên, xuống nông thôn bốn, năm năm ?"

Thẩm Tình và những khác cũng cảm thấy sớm muộn gì họ cũng sẽ hồi hương, nhưng thời gian chờ đợi quá dài, họ chỉ thể cố gắng chịu đựng.

" ! Sắp năm năm ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-337.html.]

Hứa Thiến xuống nông thôn vụ hè. Năm nay vụ hè là cô đến đây năm năm. Trong năm năm , cô kết hôn, sinh con và chăm sóc mấy đứa trẻ lớn lên.

Có lẽ vì con cái, và coi nơi là nhà, nên cô cảm thấy cuộc sống ở nông thôn gian nan.

với những thanh niên trí thức như Thẩm Tình, cuộc sống vất vả hơn nhiều. Họ sống xa , một cô đơn, ngày nào cũng việc vất vả. Lại đủ ăn, đủ uống, cuộc sống quả thực gian nan. Đối với họ, nơi là nhà, mà là địa ngục.

"Ai!"

Nói đến chủ đề , tâm trạng hai đều chút nặng trĩu. Hứa Thiến hiểu suy nghĩ của Thẩm Tình, nhưng chuyện lớn của đời , vẫn tự quyết định.

"Mẹ ơi, bên mầm gai!"

"Mẹ mau đến cắt !"

"Đến , đến ."

Hứa Thiến thấy mấy đứa con gọi , nghĩ chuyện khác nữa mà cầm liềm cắt mầm gai.

Trên mầm gai nhiều gai, nếu cẩn thận sẽ đ.â.m tay. Mấy đứa trẻ tìm thấy mầm gai xong dám chạm , chỉ thể chờ Hứa Thiến đến dùng liềm cắt.

Khu vực khá nhiều cây mầm gai. Những cây thấp thì Hứa Thiến và Thẩm Tình chia cắt, những cây cao thì hai cùng bẻ xuống cắt.

"Oa, rau dại ở đây nhiều quá! Năm ngoái xuống nông thôn muộn, còn ăn rau mầm gai bao giờ!"

Vân Mộng Hạ Vũ

"Chị Hứa Thiến, chị món thế nào cho ngon ? quen nấu món ."

Quê hương của cô loại rau dại , cô chỉ các thanh niên trí thức khác là ngon, chứ ăn bao giờ.

Ở khu tập thể thanh niên trí thức, vì từng xảy nhiều chuyện cãi vã, nên bây giờ đều tự nấu ăn riêng. Tay nghề nấu nướng của Thẩm Tình , cần thường xuyên hỏi khác.

"Cô trứng gà ? Nếu thì xào chung với trứng gà ăn. Mầm gai non cô mang về, hết chần qua nước sôi bóc lớp vỏ bên ngoài, cắt nhỏ xào là ."

Về cách mầm gai non, Hứa Thiến vài cách, hai cắt rau, Hứa Thiến hướng dẫn cô .

"Được , về sẽ thử ngay."

"À, đúng Thẩm Tình. Hai vợ chồng Vương Mai bây giờ còn cãi ? Chuyện của họ giải quyết xong ?"

Hứa Thiến nhớ đến chuyện của Vương Mai, khỏi tò mò hỏi, Hướng Cận phế thật ?

"Vương Mai trở về tối hôm đó . Cô Hướng Cận đ·ánh tuy thảm, nhưng chỉ thương ngoài da thôi, Hướng Cận thật sự đ·ánh cô đến mức nào cả!"

" Hướng Cận thì t.h.ả.m , chỗ đó thương nặng, bây giờ vẫn còn trong bệnh viện về."

"Đã mấy ngày vẫn còn ở bệnh viện ? Thế chẳng là thật sự biến thành thái giám ?"

Hứa Thiến ngạc nhiên , tuy cô hề đồng cảm với Hướng Cận, nhưng biến thành thái giám cũng cảm thấy xót xa.

"Chắc là chuyện gì lớn . Nếu thực sự phế thì Vương Mai trở về bình tĩnh như ."

Thẩm Tình nhớ dáng vẻ của Vương Mai hôm đó trở về, cô nhíu mày, trong lòng run sợ.

 

Loading...