Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 333

Cập nhật lúc: 2025-10-30 12:53:21
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở nông thôn cuộc sống vốn khổ, trong tay tiền, Hứa Thiến nghĩ chừng cô sẽ tìm cách về thành phố. Có điều, khi xuống nông thôn, việc trở về thành phố sẽ gặp nhiều rắc rối, lẽ đàn ông ở thủ đô sẽ giúp đỡ, nhưng cũng chắc. Điều đó còn tùy thuộc việc chịu nhận đứa trẻ đó .

Hứa Thiến chỉ chờ xem kịch , ngoài việc hóng chuyện của Từ Lệ, cô còn quan tâm đến tình hình bên khu tập thể thanh niên trí thức.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nghe , đứa con của Vương Mai chào đời, là một bé gái gầy yếu, xanh xao và thường xuyên ốm vặt. Vương Mai hề thích đứa trẻ , thậm chí còn chẳng buồn cho ăn, lúc còn đem cho khác. Vì chuyện , Hướng Cận suýt nữa ly hôn với cô . Hai vợ chồng họ thường xuyên cãi vã ầm ĩ, tiếng cãi từ khu tập thể thanh niên trí thức vọng liên tục.

Liễu Như Tuyết hận Vương Mai, và cô cũng Hướng Cận từng thích . Mặc dù miễn cưỡng cưới Vương Mai, nhưng trong lòng vẫn luôn hình bóng của cô. Vì thế, cô thường xuyên dùng những lời dịu dàng, khéo léo để châm ngòi mối quan hệ của hai .

Tuy Hướng Cận Liễu Như Tuyết , nhưng cô xinh . Hơn nữa, cô vẫn là "nữ thần" mà hằng mơ ước. Liễu Như Tuyết mặt luôn thể hiện sự dịu dàng, khéo léo.

Anh thể động lòng? Thậm chí còn tìm cách bao biện cho chuyện Liễu Như Tuyết hãm hại Vương Mai đây. Anh nghĩ: "Nếu Vương Mai quá hống hách và tung tin đồn lung tung, lẽ Liễu Như Tuyết ."

"Như Tuyết vẫn lương thiện, đối với những ác ý với cô, cô luôn đối xử ."

Thế nên, khi Vương Mai liên tục gây sự, lòng dần lệch hướng, trong lòng luôn ly hôn.

"Các con ơi, về nhà thôi!"

Hứa Thiến trò chuyện với thím Trần một lúc, thấy trời sẩm tối thì đưa mấy đứa con về nhà.

Hiện tại Chu Văn Quân ở nhà, Hứa Thiến lâu dùng đến bàn tay vàng nên thể lấy dùng một chút. Mấy ngày nay, cô còn lấy những loại rau củ tươi ngon thu hoạch từ mùa hè và mùa thu trong gian ăn.

Mùa xuân dần đến, vạn vật hồi sinh. Lại một mùa trồng rau mới, rau củ trong gian cũng cần dọn sạch để chuẩn gieo trồng các loại rau dại tươi mới của mùa xuân.

Mấy đứa nhỏ tiếng gọi, lập tức chạy lộc cộc về, kéo tay Hứa Thiến nũng.

"Mẹ ơi, hôm qua viên củ cải ngon quá, con ăn nữa. Hôm nay cho con ăn ạ?"

"Hôm nay viên củ cải, hôm nay bánh rau xanh, mềm và thơm lắm, các con ăn ?"

"Có ạ, nhiều nhiều một chút nha!"

Tam Oa chớp chớp đôi mắt to tròn, xoa xoa cái bụng nhỏ tròn vo của .

"Mẹ ơi, con thể ăn nhiều đấy!"

"Tam Oa là một đứa tham ăn đấy!"

"Thế ba đừng giành ăn với em nha!"

"Hừ, ai mà thèm giành với em..."

Hứa Thiến mỉm mấy đứa con ríu rít trò chuyện đường, cô can thiệp cuộc chuyện của chúng.

Khi mặt trời lặn dần về phía Tây, bóng dáng mấy con cũng kéo dài , từ từ khuất dần trong màn đêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-333.html.]

Khu tập thể thanh niên trí thức

"Oa... "

Một em bé hai tháng tuổi giường ngừng, xung quanh một lớn nào.

Phần đệm lót em bé ướt sũng vì nước tiểu, nhưng lớn nào đến dọn dẹp tã.

Một lúc lâu , tiếng của em bé dần trở nên khản đặc, cho đến khi còn tiếng động nào nữa.

Cửa phòng "kẽo kẹt" mở , một đàn ông bước . Anh hoảng hốt khi thấy đứa trẻ giường: quần áo, chăn đệm đều ướt sũng. Gương mặt đỏ bừng, trán nóng như lửa, thở thoi thóp, thỉnh thoảng chỉ hít một , còn thở thì yếu ớt.

"Vương Mai, Vương Mai, cô ch·ết ở ?"

Nhìn thấy đứa trẻ như , phản ứng đầu tiên của đàn ông là đưa đứa bé bệnh viện ngay, mà là giận dữ, cáu kỉnh gào mắng vợ .

"Hướng Cận, điên ? Kêu gào cái gì, ầm ĩ cái gì, chỉ giặt vài bộ quần áo thôi ?"

"Anh la lối cái gì, cứ như chuyện gì ho . A, là con tiện nhân Liễu Như Tuyết , thấy đàn ông là trèo lên, loại đàn bà ly hôn mà vẫn bám dai như đỉa!"

Trong sân, phụ nữ trẻ xách một chậu nước, bên trong còn hai, ba bộ quần áo giặt xong. Cô sân thì thấy Hướng Cận đang gào thét, cô thiếu kiên nhẫn ném chậu nước xuống, mỉa mai.

"Cái đồ đàn bà bậy bạ gì đấy!"

Hướng Cận thấy cô những quan tâm đến con, còn mắng c.h.ử.i Liễu Như Tuyết, trong lòng càng thêm giận dữ.

"Vương Mai, cô thấy con đang sốt ? Hơn nữa, giặt quần áo mà giặt cả buổi chiều ? Con cũng thèm quan tâm, cứ vứt nó ở trong nhà như thế . Vương Mai, cô còn xứng ? Trên đời nào nhẫn tâm như cô ?"

Hướng Cận thấy Vương Mai trong tay chỉ hai ba bộ quần áo, nhưng cô cả buổi chiều, đến lúc con ốm sốt như cũng màng tới, tức đến giậm chân. Người phụ nữ như cô thật sự xứng .

"Hướng Cận, còn là đàn ông ?"

Vương Mai cũng nổi giận, trực tiếp mắng Hướng Cận.

"Anh bà đây nhẫn tâm, thèm quan tâm đến con bé ch·ết tiệt hả, thế quan tâm ? Từ sáng đến giờ thấy bóng dáng , một chăm con, thế mà còn mặt dày nhẫn tâm?"

"Thế ! Anh hả? Đội sản xuất gọi , từ sáng đến tối, rốt cuộc là chui váy của con đàn bà nào?"

"Ở cùng với Liễu Như Tuyết đúng ? À, còn để ý, con tiện nhân hôm nay cũng ở nhà."

Vương Mai ban đầu như với Hướng Cận. Cô yêu Hướng Cận, khi ở bên , cô luôn nhẫn nhịn và cố gắng lòng . Kể cả khi Hướng Cận đ·ánh mắng, cô cũng để tâm, chỉ tâm ý sống với .

Thế nhưng, kể từ khi cô phát hiện Hướng Cận và con tiện nhân Liễu Như Tuyết vẫn lén lút qua , lòng cô căm hận đôi "tra nam tiện nữ" . Cô bắt quả tang họ.

Đáng tiếc, họ giữ bí mật quá . Vương Mai theo dõi nhiều nhưng tìm bằng chứng. Hôm nay cô cả, việc giặt quần áo đến giờ mới về là do cô theo dõi con tiện nhân Liễu Như Tuyết, định bắt quả tang, nhưng ngờ để mất dấu. Trong lòng cô lúc đang tức tối vô cùng!

 

Loading...