"Này, hai tờ công nghiệp khoán vẫn thể đổi tiền đấy, nhưng chút tiền thì ích gì? Tiền lớn trộm hết , còn chút ít dùng mấy ngày chứ?"
"A, đồ khốn nạn, lũ trộm đáng ch·ết!"
Từ Lệ uất ức chịu nổi, bệt xuống đất đ.ấ.m thùm thụp, nghiến răng ken két.
"Đi báo công an, báo công an , trộm hết !"
"Cái gì! Bị trộm hết ?"
Vương Thành Thuyên giật , sắc mặt tái mét ngã phịch xuống đất. Tiền của , tiền của !
"Mau báo công an ! Cái tên ch·ết bầm nhà , tối qua ngủ say như heo . Vương Thành Thuyên, là heo hả? Cả đêm một lớn chình ình nhà mà cũng ..."
Từ Lệ tức đến đỏ cả mắt, phắt sang mắng c.h.ử.i Vương Thành Thuyên xối xả, chẳng còn chút hình ảnh hiền lành, dịu dàng nào nữa, trông cô chẳng khác gì một bà đanh đá.
"Cái bà chằn nhà cô, đừng ! Chính cô cũng khác gì . Tối ngủ như lợn ch·ết ! Cái lũ trộm trời đánh, ông mà tóm chúng thì coi chừng!"
"Vương Thành Thuyên cái đồ vô dụng , còn mau báo công an! là đồ phế vật, còn bằng cả một phụ nữ. Người Hứa Thiến một con gái mà còn tóm hai tên trộm, còn , một thằng đàn ông to xác chẳng thấy cả cái bóng!"
Vì chuyện tiền trộm, Từ Lệ loạn cả nhà họ Vương, mắng c.h.ử.i Vương Thành Thuyên như tát nước mặt. Lúc , cô ai cũng thấy như kẻ trộm.
Trong lòng, cô lúc thì nghi ngờ Vương Thành Thuyên trộm, lúc nghi ngờ là chồng và chị dâu chồng.
, chắc chắn là Vương Thành Thuyên trộm. Hắn chắc học theo em nhà họ Trương, trộm tiền của cô còn giả vờ như là nạn nhân.
Nếu thì một ngoài nhà ? Lại còn trong phòng hai lớn đang ngủ mà vẫn thản nhiên cuỗm sạch tiền?
Chắc chắn là trộm , cố tình lợi dụng lúc cô m.a.n.g t.h.a.i ngủ nhiều lấy hết tiền , còn giả vờ báo trộm, chỉ để chiếm đoạt tiền của cô.
Nếu thì tại ngay cả tiền giấu trong nội y, một chỗ kín đáo như thế, cũng cắt lấy ?
"Vương Thành Thuyên, cái tên khốn ! Tiền lấy ? Có cố tình giả vờ báo trộm ?"
Từ Lệ tức đến đỏ ngầu hai mắt, cô lao Vương Thành Thuyên cào cấu, la lối lóc.
Vương Thành Thuyên cào rách mặt, m.á.u me be bét. Đầu tiên sững sờ, đó giận tím mặt.
"Từ Lệ, bà chằn nhà cô ý gì? Cô còn nghi ngờ ? Nếu lấy tiền của cô thì trời giáng! Cô cất tiền cẩn thận để trộm, đổ cho ?"
"Không lấy thì là bố lấy! Chứ thì một ngoài nhà ? Anh, một thằng đàn ông to xác ngủ trong phòng mà để trộm hết tiền, là đồ lợn !"
"Cái lý do lừa ai chứ! Tiền của giấu , mà ngay cả nội y cũng cắt . Chuyện nếu thì thể nào!"
Từ Lệ kẻ ngốc, cô tin một ngoài thể cô giấu tiền , càng thể tin họ dám dùng d.a.o rạch đồ lót để lấy tiền.
Cô càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng thấy suy đoán của là đúng. Chuyện chắc chắn là do nhà họ Vương .
Trước đây, họ cưới cô thật lòng, nếu vì tiền của cô thì tại họ sốt sắng cưới cô đến ?
"Báo công an! Bà đây sẽ báo công an!"
"Kiện cái lũ ăn cướp nhà các !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-331.html.]
Từ Lệ chỉ thẳng mặt Vương Thành Thuyên mà mắng chửi.
Tiếng ồn ào trong phòng lớn, bà Vương thấy tiếng c.h.ử.i thì cầm d.a.o phay xông ngay.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Cái con đàn bà ch·ết tiệt nhà mày, mày cái gì đấy? Cả nhà tao trong sạch, lấy của mày khi nào? Báo công an thì cứ báo !"
"Tao gì sai nên tao sợ mày vu oan !"
"Mày giữ tiền để trộm, đó là do mày ngu, đáng đời!"
" thế đấy, lúc là tiền trong nhà thì nên đưa cho lớn trong nhà quản, mày chịu, cứng đầu. Bây giờ thì , trộm lấy sạch sành sanh!"
Chị dâu Vương tựa cửa, giọng chua ngoa. Dù thì tiền cũng chẳng đến tay chị , vợ thằng hai tiền thì càng , xem cô còn mà vênh váo nữa.
"Là cô trộm đúng ? Chắc chắn là cô trộm! Chứ là cô đầu tiên phát hiện trộm trong nhà? Cái đồ đàn bà hổ, trả tiền cho !"
Đầu óc Từ Lệ lúc rối bời, thấy chị dâu Vương còn ở đó lời mát mẻ, cô liền lao tới, đ.á.n.h với chị .
Chị dâu Vương cũng chịu nhường nhịn. Ngày Từ Lệ tiền thì chị còn vui vẻ mà nâng niu, nhưng bây giờ tiền của cô trộm hết sạch, thành kẻ trắng tay thì việc gì mà chị nhún nhường, chịu thiệt thòi?
"Bốp, bốp!"
"A!"
Chị dâu Vương thấy Từ Lệ xông đến, cào cấu thì giơ tay tát hai cái.
"Cho mày cái tội bậy! Tự mày mất tiền thì là do mày ngu, tao còn dạy dỗ mày mà mày dám vu khống tao, tao tù đúng !?"
"Để xem tao đ·ánh ch·ết mày !"
Chị dâu Vương tát xúi giục Vương Thành Thuyên và bà Vương để gây mâu thuẫn với Từ Lệ.
"Em hai, ! Hai quản cái con vợ hai . Con vợ thể thống gì cả, giấu tiền riêng, còn dám đ·ánh chồng!"
"Những lời nó là hại cả nhà đấy, dạy dỗ nó một bài học!"
Bà Vương thì biến sắc. Bà vốn thích Từ Lệ, càng chia gia sản.
Nếu Từ Lệ cưới loạn, nếu vì tiền của cô thì bà chẳng nhân nhượng.
"Cái con đàn bà ch·ết tiệt nhà mày, tao xé xác mày !"
Bà Vương lời xúi giục của chị dâu Vương, liền lao , cùng chị dâu đ.á.n.h Từ Lệ túi bụi.
"A, bụng... bụng đau quá."
"Bụng ..."
Ba phụ nữ đang ẩu đả kịch liệt, trong lúc hỗn loạn, là ai đụng bụng của Từ Lệ.
Lần , m.á.u chảy . Từ Lệ ôm bụng đất rên rỉ, bà Vương và chị dâu Vương thấy thì hoảng sợ, lưng chạy mất.