Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 329
Cập nhật lúc: 2025-10-30 12:53:17
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Với cái nhà xây xong thì cũng cần cửa , cửa sổ chứ? Anh bảo kiểu cửa sổ cũ thì em chịu, cứ đòi cửa kính. Thế chẳng tốn tiền ? Bốn cái cửa kính hết một trăm đồng, cộng thêm sáu bảy cái cửa nữa cũng tốn năm sáu mươi đồng. Rồi mái nhà thì lợp ngói, thể để trơ trụi ?"
"Em , tuy ngói là tự nhưng cũng nhờ đại ca, tam đến giúp. Trước đây thì dễ , nhưng giờ chia nhà , cũng trả tiền công chứ!"
"Một ngày một đồng hai hào, tổng cộng 16 ngày thì hết 57 đồng sáu hào, cái còn tính tiền ăn uống nhé."
"Sắp lợp mái , nhà tuy giàu gì nhưng ít cũng đốt một tràng pháo, mời bạn bè họ hàng đến ăn uống chứ? Cái tốn tiền."
Vương Thành Thuyên cẩn thận tính toán với Từ Lệ, ý 600 đồng cô đưa tiêu hết, hề giữ riêng. Giờ cần đồ đạc trong nhà, cô đưa thêm tiền. Nếu thì hai vợ chồng cũng chỉ thể ngủ đất, trong nhà chẳng gì cả.
Hứa Thiến ngoài cửa sổ lỏm một lúc, thấy gì thú vị nữa nên trốn gian.
“Vậy ? Thế còn thiếu bao nhiêu mới đủ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Từ Lệ cũng ngốc, chuyện tiền công thì cô cũng từng hỏi thợ xây, Vương Thành Thuyên đúng là trả một đồng hai hào một ngày, điểm lừa cô. cô rằng, thợ thực tế nhiều đến . Sáu mà cô thấy là do Vương Thành Thuyên cố ý thuê , còn thực tế chỉ ba . Kể cả Vương Thành Thuyên, tiền công thực tế chỉ hơn trăm đồng, đến 300. Hơn nữa, việc ngói cũng mất 16 ngày, và em trai chỉ phiên trông coi ba ngày là xong. Về cơ bản là tốn nhiều tiền, thậm chí cửa trong nhà cũng do tự , chỉ cửa sổ là tốn một ít tiền.
Từ Lệ trong thời gian m.a.n.g t.h.a.i nghén nặng, ngoài việc hỏi thăm chuyện bát quái của nhà họ Trương và Hứa Thiến, cô cơ bản khỏi cửa, cũng quản chuyện ở công trình. Vì thế, Vương Thành Thuyên thì cô tin .
“Còn thiếu 150 đồng, đồ đạc trong nhà tốn chừng bảy tám mươi đồng, còn tiền mời khách thì hai mươi đồng, còn là tiền công trả xong.”
Vương Thành Thuyên thì bình tĩnh, nhưng trong lòng đập thình thịch ngừng. 150 đồng chắc thể lấy . Có 150 đồng , tiền lén tiết kiệm cũng gần 300 đồng.
Nếu cho lão đại một trăm đồng, trong tay 400 đồng. cho thì , tất cả là vì chuyện chia nhà. Cũng may là chia, nếu mấy trăm đồng của .
“Được , 150 đồng đúng , sáng mai em đưa cho . Mau tắt đèn ngủ thôi, 10 giờ .”
Đứa con ngoan trong bụng cô cũng buồn ngủ . Đứa con là bảo đảm nửa đời của cô , nếu đứa con , đàn ông liệu còn để ý đến cô nữa ?
“Vậy , em ngủ sớm !”
Vương Thành Thuyên thấy Từ Lệ mệt mỏi, khẽ nhíu mày, đó nở nụ chất phác thổi tắt đèn dầu. Cùng với căn phòng tối sầm , cả khu sân nhỏ đơn sơ, rách nát cũng chìm bóng đêm.
Trời bên ngoài tối, nhưng trong gian của Hứa Thiến thì , vẫn luôn sáng rực. Hứa Thiến lúc đang tìm kho hàng của . Cô nhớ lúc sợ xuyên về thời cổ đại, vũ khí phòng của cô ngoài đèn pin và cung tên, còn t.h.u.ố.c mê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-329.html.]
Thuốc hiệu quả, thể một con voi ngất xỉu. Chờ đến khi hai vợ chồng Từ Lệ ngủ say, Hứa Thiến đeo mặt nạ phòng độc, lấy một nén hương châm lửa. Sau khi hai vợ chồng ngấm t.h.u.ố.c mê , cô mới đường hoàng mở cửa nhà.
Vì trong nhà đàn ông, hai vợ chồng quá chủ quan, ngay cả cửa phòng cũng khóa mà chỉ đóng hờ. là sợ trộm mà! Từ Lệ chính là thấy nhà Hứa Thiến chỉ phụ nữ và trẻ con, nên mới cố ý xúi giục vợ Trương lão Nhị chứ gì? Trong nhà đàn ông, cô cảm thấy đối thủ của hai đàn ông trưởng thành, cho dù phát hiện, chắc cũng dám gì.
Đáng tiếc, ai bảo cô “bảo bối” trong tay? Hai em Trương lão Nhị, Trương lão Tam những trộm tài sản gì trong nhà cô mà còn bắt. Chuyện khiến Từ Lệ kinh ngạc thôi, đồng thời trong lòng thầm mắng hai em nhà họ Trương là đồ phế vật. Đến chuyện nhỏ như mà cũng xong, hai đàn ông to khỏe mà trị một phụ nữ gầy yếu.
“Vị trí Từ Lệ giấu tiền chắc đổi nhỉ?”
Hứa Thiến và Từ Lệ sống chung một mái nhà lâu như , vẫn một thói quen của cô . Ví dụ như cô thích giấu bộ tiền , chỉ cất giữ bên thì cô mới yên tâm. Giống như trong lớp lót của quần lót, lớp lót của áo lót, những chỗ cô đều giấu tiền.
Hứa Thiến đến mặt hai vợ chồng, thấy họ ngủ say như ch.ó c.h.ế.t, lay thế nào cũng tỉnh. Lúc cô mới yên tâm sờ soạng Từ Lệ. Quả nhiên mất nhiều công sức sờ thấy đồ vật đó. Cô lấy một con d.a.o nhỏ từ gian, khẽ rạch một đường, tiền trong lớp lót lộ . Hứa Thiến rút từng tờ một , tổng cộng 32 tờ, tức là 320 đồng. Xem còn những chỗ khác Từ Lệ cũng giấu tiền, cô giấu tất cả tiền .
Cũng đúng, mấy ngàn đồng tiền là mấy trăm tờ tiền giấy, thể giấu hết . Cô chắc chắn tìm chỗ khác.
cô giấu ở ? Hứa Thiến thử đặt vị trí của Từ Lệ. Nếu cô là Từ Lệ, gian, thì sẽ giấu tiền ở để ai tìm thấy? , trong giày.
Những chỗ như trong gối, gầm giường, khe tường là những nơi bình thường giấu, chắc chắn . Từ Lệ thật lòng với Vương Thành Thuyên, đề phòng , chắc chắn sẽ giấu tiền ở những nơi đó. Nếu , Vương Thành Thuyên chỉ cần lục lọi trong phòng là thể tìm thấy, thì ý nghĩa gì nữa?
Nếu là cô, cô sẽ may một đôi giày vải đặc biệt, ở giữa để trống nhét tiền , đó khâu cẩn thận. Vương Thành Thuyên chỉ tiêu tiền lẻ trong nhà, thể nào rạch đôi giày vải của cô , nếu cô sẽ phát hiện ngay. Anh chỉ sẽ thò tay sờ, thấy trong giày gì thì sẽ bỏ qua. Từ Lệ chính là lợi dụng tâm lý của , cải tạo đôi giày vải ít khi thành chỗ giấu tiền. Từ Lệ và cô đều con gái nông thôn, nhiều giày, giày da vài đôi, càng đến giày vải.
Từ Lệ khi về nông thôn chuẩn một đôi giày vải đặc biệt, và giấu phần lớn tiền ở trong đó. Ngày thường cô ít khi , là cô nên giữ , chỉ những đôi giày cô tự . Thực tế là vì bên trong giày bí mật, Từ Lệ nhiều giày, Vương Thành Thuyên tự nhiên sẽ kiểm tra từng đôi xem giấu tiền bên trong .
Hứa Thiến nghĩ đến đây, liền lập tức tìm giày của Từ Lệ. Giày của cô ở trong tủ, dễ tìm. Tìm thấy giày , Hứa Thiến cẩn thận quan sát. Quả nhiên, cô tìm thấy một đôi giày vải đặc biệt trong đó. Đôi giày vải đó qua bình thường, nhưng sờ kỹ ở giữa vẻ mềm mềm. Cô cầm d.a.o rạch , bên trong là tiền giấy.
“A, Từ Lệ khéo tay thật, nếu cầm đèn pin xem kỹ, thật sự .”
Đôi giày qua vẻ cao hơn giày vải bình thường một chút, hơn nữa lót. Hứa Thiến đoán là vì tiền nhét quá nhiều nên đế giày mới cao, nếu còn lót nữa thì sẽ quá cao, trông sẽ kỳ quái, nên cô lót.
Lấy hết tiền giấy trong giày đếm, tổng cộng một trăm tờ, mỗi chiếc giày 50 tờ, tức là 1000 đồng, cộng với 320 đồng lúc nãy. Tổng cộng là 1320 đồng. Hứa Thiến cảm thấy tiền chắc chắn là bộ tài sản của Từ Lệ. Dù cô xây nhà mới cũng tốn một ít tiền, cộng thêm tiền , Từ Lệ cũng gần 2000 đồng, đúng là một khoản tiền nhỏ.
“Chị , đừng trách . Nếu chị xúi giục trộm đến nhà , cũng sẽ tay với chị.”
“Hy vọng khi tiền, chị thể an phận một chút!”