Mảnh mai yếu ớt gì đó, liên quan đến cô , ?
Sau khi thư của ba đứa sinh ba, đến thư của đứa con nuôi, Tiểu Đỗ Khiêm.
Từ những nét chữ non nớt nhưng tinh tế trong thư, thể thấy đứa trẻ .
Vân Mộng Hạ Vũ
Là một đứa bé nhút nhát và e thẹn. Cậu cẩn thận hỏi thăm , cảm ơn nhận nuôi .
Cậu cũng hứa sẽ ở nhà, chăm sóc cho và ba em trai, sẽ để lo lắng.
Sau khi xong, Chu Văn Quân khẽ mỉm . Anh đồng ý cho vợ nhận nuôi đứa trẻ , một phần vì thấy thằng bé đáng thương, nhưng phần lớn là vì cô nhận nuôi.
Anh trái ý vợ, cô phiền lòng, vì đồng ý ngay.
Dù , lương của cũng cao. Nuôi thêm một đứa trẻ nữa cũng thành vấn đề.
Năm nay, cấp bậc công nhân của Chu Văn Quân lên một bậc, lương bổng cũng tăng theo.
Đừng là nuôi bốn, năm đứa trẻ, ngay cả sáu, bảy đứa, cũng là vấn đề lớn.
Sau khi xong thư của các con, chỉ còn lá thư cuối cùng, là của vợ .
Nội dung chính trong thư, Hứa Thiến kể về những việc cô trong thời gian , ví dụ như lên núi đào rau dại, hái măng, còn nhặt ít nấm về.
Và về mấy đứa trẻ ở nhà. Từ năm bắt đầu cô dạy học đếm, học chữ.
Đại Oa thông minh, năm thể đếm rõ ràng các con trong phạm vi một trăm. Hiện tại, ngay cả phép cộng trừ trong phạm vi 50 cũng thể nhẩm tính .
Thằng bé cũng khá nhiều chữ Hán, nhưng tay còn yếu nên chữ , xiêu vẹo, chỉ miễn cưỡng nhận .
Nhị Oa và Tam Oa thì học chậm hơn một chút. Các con trong phạm vi 50 đến bây giờ vẫn đếm rõ.
Chữ Hán cũng chỉ mười mấy chữ, chữ vẫn cần Hứa Thiến cầm tay cùng.
Đọc đến đây, nụ mặt Chu Văn Quân càng sâu. Anh cũng cầm tay mấy nhóc tì đó, từng nét bút, dạy chúng sách chữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-190.html.]
Thật mong công trình ở đây sớm thành.
Sau khi xong thư của vợ, Chu Văn Quân cũng cầm bút máy và giấy, một bức thư hồi âm cho Hứa Thiến.
Anh với cô rằng sẽ về cuối năm. Công trình ở Đông Bắc sắp kết thúc, chờ khi thành xong, sẽ xin nghỉ phép và trở về ngay.
Bút máy loang loáng tờ giấy trắng, ánh đèn lờ mờ chiếu sáng văn phòng nhỏ. Chu Văn Quân xong thư bắt tay công việc, dường như mệt mỏi.
"Mẹ ơi, nhanh lên, chia lương thực!"
"Mẹ ơi, nhanh thôi."
"Đi chậm là còn lương thực !"
"Mẹ ơi, con đẩy xe gỗ cho."
Sáng sớm, bốn đứa trẻ tích cực chạy theo Hứa Thiến, lúc thì tìm bao tải sạch, lúc thì lấy những cái sọt tre cao hơn cả .
Thằng bé Tiểu Đỗ Khiêm càng hăng hái hơn, lôi cả chiếc xe gỗ mới đóng trong nhà đẩy.
Hứa Thiến bất đắc dĩ đỡ trán. Theo lý mà , mấy đứa nhỏ nhà cô từ đến nay bao giờ đói, tại cứ đến lúc chia lương thực hăng hái như nhỉ?
Công điểm của gia đình cô ít, thậm chí thể là chẳng mấy, nên gọi là chia lương thực thì đúng hơn là mua lương thực.
Dù lương thực chia cho , nhưng vẫn dùng tiền mua công điểm. Chỉ khi công điểm đủ mới thể mua lương thực.
Người trong thôn thể chia lương thực miễn phí là vì họ việc mỗi ngày, kiếm nhiều công điểm, công điểm đủ nhiều thì tự nhiên thể chia nhiều lương thực, thậm chí còn tiền để chia.
Lợi ích duy nhất là khi dùng tiền mua công điểm để chia lương thực, giá lương thực rẻ.
Nó rẻ hơn so với việc trực tiếp dùng tiền mua lương thực ở đội sản xuất, cũng rẻ hơn nhiều so với lương thực ở Hợp tác xã Cung tiêu trấn.
Vì , Hứa Thiến vẫn vui vẻ khi dùng tiền mua công điểm chờ chia lương thực. Dù thì nó rẻ mà!