Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-10-25 09:13:05
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mẹ ơi, thế còn nhà dột, bây giờ ạ?”

Đại Oa cũng mặc kệ Tam Oa, đằng nào một lát nữa bé cũng sẽ tự khỏi phòng thôi. Cậu bé ngẩng đầu những giọt nước nhỏ từ trần nhà, đưa tay chỉ chỉ, hàng lông mày bé xíu nhíu . Nếu chỗ cứ dột mãi thì tối nay ngủ đây?

“Ừ, đợi tạnh mưa. Mẹ sẽ bảo chú ba sửa. Tối nay chúng sẽ dọn sang phòng bên cạnh ngủ.”

Hứa Thiến xong liền dẫn mấy đứa nhỏ vòng quanh các phòng, phát hiện nhiều chỗ dột. Cô đoán là do năm ngoái mưa nắng thất thường, mái ngói chắc hẳn ít tấm vỡ nát. Sau đó một tấm lệch vị trí, nên trong nhà mới dột. Nhà cửa là , mỗi năm đều kiểm tra ngói một . Kiểm tra xem những tấm nào hỏng, tấm nào lệch. Ngói hỏng thì dỡ mới, còn ngói lệch thì chỉnh . Chỉ kiểm tra ngói hàng năm thì mới đảm bảo khi mùa hè mưa lớn, nhà vẫn dột.

Cũng trận mưa xuân sẽ kéo dài bao lâu. Hứa Thiến lấy một cái chậu đặt giường để hứng nước mưa. Cô sợ nước mưa cứ nhỏ từng giọt như sẽ hỏng đồ đạc trong nhà, nên đặt cái chậu thì hơn.

“Đi thôi, xem em út của các con. Xem nó đang gì? Cái thằng bé còn dám giận dỗi nữa chứ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-154.html.]

Hứa Thiến dẫn ba đứa nhỏ ngoài thì thấy Tam Oa chui từ phòng bên. Giờ bé đang nhón chân, ghé tủ bếp, lục lọi đồ ăn vặt. Trước đó, cô mua một ít kẹo sữa và bánh hạnh nhân ở Cung Tiêu Xã, ăn bao nhiêu, đều để trong tủ. Thằng bé chắc ăn vặt, nhưng dù nó còn nhỏ và quá lùn. Kể cả ngăn kéo tủ bát cũng cao, nó nhón chân cũng với tới.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Mẹ ơi, con kẹo sữa.”

Tam Oa thấy Hứa Thiến đến thì liền chạy nũng với cô. Giọng mềm mại ngọt ngào khiến lòng Hứa Thiến mềm nhũn, nỡ từ chối. mà, mới sáng sớm, ngủ dậy. Thằng bé đòi ăn kẹo. Ăn xong đây? Cô quy định, mỗi ngày chỉ ăn một viên kẹo, nửa miếng bánh ngọt, một miếng bánh quy. Bây giờ mà cho thằng bé ăn kẹo, lát nữa đến giờ các nó ăn kẹo thì nó chẳng loạn ?

“Không con! Bây giờ ăn sáng. Nếu con ăn kẹo, thì đợi ăn sáng xong .”

“Không ạ?”

Tam Oa chút ủ rũ Hứa Thiến, đôi mắt nhỏ còn rưng rưng nhưng . Cậu bé , dù , một khi thì chính là . Dù lóc, lăn lộn thế nào cũng vô ích.

 

Loading...