Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 727
Cập nhật lúc: 2024-10-30 09:37:29
Lượt xem: 4
Nếu thật sự không có chút ít bản lĩnh, cũng không có khả năng ngồi ở vị trí người phụ trách cao như vậy trong công ty của Ninh Hàn.
Ninh Hàn lạnh nhạt nhìn chăm chú người cấp dưới này, cũng không mở miệng nói chuyện.
Sự im lặng lan tỏa khắp căn phòng, thời gian trôi qua, càng trở nên căng thẳng hơn.
Ít nhất khiến người đàn ông hói đầu chịu không nổi.
Anh ta không khỏi thầm than trong lòng, không biết mình bị làm sao khiến Boss không vừa ý, thế cho nên mới chọc Boss không vui, cũng hoặc là do mấy tên cấp dưới làm việc không nghiêm túc, hại người cấp trên này.
Nếu là là phía trước thì không sao, nhưng nếu là phía sau thì……
Người đàn ông hói đầu cảm thấy cái tâm muốn mắng người của mình lại ngo ngoe rục rịch.
Còn không cho anh ta thời gian sắp xếp những từ ngữ mắng chửi không ưu nhã nhưng cũng không thô tục, thì cuối cùng Boss cũng đã lên tiếng.
“Tin đồn nhảm nhí bên ngoài về chuyện tôi ngoại tình đó, cậu có biết không?”
“Hả?” Trăm triệu không ngờ Boss lại hỏi một cách trắng ra như vậy, đã thế còn là một vấn đề liên quan đến chuyện cá nhân, người đàn ông đầu trọc nhất thời ngốc lăng, không biết nên trả lời như thế nào.
Nhưng lãnh đạo còn đang ngồi chờ anh ta lên tiếng, nên cũng không dám thất thần, rất nhanh đã xắp xếp ngôn từ, thật cẩn thận mà trả lời: “Đại khái…… Nghe nói qua một chút.”
“A……”
Ninh Hàn cười lạnh một tiếng, khiến người đàn ông hói đầu sợ tới mức run lên.
Anh giãn lưng ra, dựa vào lưng ghế ngồi, dùng ánh mắt lạnh lùng như vực sâu nhìn chằm chằm vào người cấp dưới này, mang lên sự áp bách cực độ.
“Nếu biết, sao bộ phận cậu phụ trách lại không đi xử lý, tôi tốn nhiều tiền như vậy mời các cậu về công ty chỉ để chơi điện thoại thôi à?”
Cơn giận cuối cùng cũng trút xuống, nhưng người đàn ông đầu trọc sợ hãi và đồng thời cảm thấy có chút gì đó không đúng: “Chuyện này…… Chúng tôi cũng không biết đây là thật hay là giả, hơn nữa ngài…… Ngài cũng không thông báo riêng yêu cầu chúng tôi xử lý.”
Có thể Vương Đại Chất, vậy mà mày dám đổ thêm dầu vào lúc Boss đang lửa giận đùng, có phải mày hận công việc nhàn hạ lương cao quá rồi hay không?
Người đàn ông đầu trọc, cũng chính là Vương Đại Chất yên lặng đốt cho bản thân mấy ném hương ở trong lòng.
Ninh Hàn quả thực tức giận rồi.
“Mấy tin đồn ngu xuẩn này dùng đầu ngón chân cũng biết là giả! Hơn nữa với tư cách là một pháp nhân trong một công ty, hình ảnh cá nhân của tôi có liên quan trực tiếp đến giá cổ phiếu của công ty, cậu trong bộ phận xã giao nhiều năm như vậy rồi, có chút việc như vậy cũng phải để tôi dạy sao?”
Giọng nói trầm và lạnh chứa đựng sự tức giận đáng sợ, mỗi một câu nói của anh khi nói ra đều khiến đầu cuả Vương Đại Chất cúi thấp hơn, cuối cùng gần như sắp rớt đến nơi.
“Hiện tại cậu biết nên làm gì rồi chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-727.html.]
Sau khi nói xong, vẻ mặt Ninh Hàn vẫn u ám, như có một đám mây đen bao phủ lấy anh.
“Biết biết rồi, tôi sẽ ngay lập tức đi xử lý hết những tin đồn vớ vẩn liên quan đến thanh danh của ngài, nên làm sáng tỏ thì làm sáng tỏ, nên cảnh cáo thì cảnh cáo.”
Vương Đại Chất liên tục gật đầu, vừa dứt lời, anh ta di chuyển mũi giày da của mình một cách ngập ngừng, cố gắng nhân cơ hội chuồn đi.
Không, không phải là muốn chốn, chỉ là vội vàng muốn đi làm mà thôi.
Lời lẽ chính đáng.
Nhưng trước khi anh ta có thể đi được nửa bước, Diêm Vương đáng sợ lại lên tiếng.
“Chờ một chút.”
“Ninh tổng, ngài còn có việc gì phân phó.”
Vương Đại Chất nhanh chóng thu hồi đôi chân muốn đi của mình trong vòng một giây, làm bộ người muốn chạy đó không phải là anh ta.
Bị bộ dáng này của anh ta làm cho tức cười, Ninh Hàn ngược lại đã bớt chút lửa giận: “Cậu đi lấy danh nghĩa của công ty, gửi cho Dương thị một bức thư, cảnh cáo lão tông của đối phương nên quản con gái lại, tạo ra tin đồn ảnh hưởng tới danh dự của bản thân tôi, có ý đồ phá hư gia đình của tôi, đừng trách tôi không ngại trực tiếp khởi báo cô ta.”
Đến lúc đó người mất mặt chính là ai, tin tưởng ánh mắt của mọi người đủ sáng.
“Ninh tổng này……” Vương Đại Chất muốn nói lại thôi.
Bức thư này một khi phân ra ngoài, thật ra không có hại gì với chủ tịch , rốt cuộc cho dù có người ngầm cười nhạo anh không phong độ, vì chút chuyện nhỏ với cô gái nhỏ như vậy thôi cũng phải làm quá lên, cũng tuyệt đối không ai dám nói gì ngay trước mắt anh.
Nhưng đối vị Dương tiểu thư kia thì lại không tốt.
Có một từ trên Internet về tình trạng này, được gọi là cái c.h.ế.t xã hội.
“27 tuổi, cô gái nhỏ?”
Những lời này không phải xuất phát từ miệng của Ninh Hàn hay là Vương Đại Chất, ngược lại là một giọng sữa đáng yêu.
Vương Đại Chất còn chưa kịp phản ứng lại đây, đột giác áp lực trên người được buông lỏng.
Mà uy áp trên người anh từ vị cấp trên đáng sợ kia cũng không còn, ngay sau đó giống như đông qua xuân tới, trở nên cực kỳ ôn nhu.
“Tại Tại tỉnh rồi à, có đói bụng không, anh trai pha sữa cho em uống nhé?” Ninh Hàn làm lơ cấp dưới bị sự thay đổi của mình làm cho sợ hãi, đứng dậy bước đi đến trước mặt tiểu gia hỏa mới ngủ dậy nên có chút m.ô.n.g lung, thấy bé đang ôm con gấu bông gấu trúc trong lòng cũng ôm nên thôi.
Còn lắc lắc, cảm giác dường như có chút nặng.
“Không mập, Tại Tại không mập.”