Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 706

Cập nhật lúc: 2024-10-30 08:42:37
Lượt xem: 4

Tiểu Tại Tại là bị hương thơm của hoành thánh đánh thức.

Bé nhắm mắt lại, giống như một chú heo con mà khịt mũi nhỏ, từng chút một ưỡn cái đầu nhỏ ra khỏi vòng tay của Ninh Hiên.

“Nhìn xuống trong lòng em đi.”

Bạch Hinh ngồi ở đối diện với Ninh Hiên thấy được cảnh này, tuy có chút buồn cười nhưng vẫn không quên nhắc nhở.

Ninh Hiên nghe vậy, cúi đầu xuống nhìn, liền thấy cục bông trong lòng mình đột nhiên có một cái đầu nhỏ chui ra, tiểu gia hỏa ngủ say đến mức khiến cho khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên, đôi mắt nhỏ hiện rõ vẻ mê mang, hiển nhiên là mới tỉnh ngủ.

“Tỉnh rồi à, có muốn ăn chút hoành thánh không?”

Ninh Hiên duỗi tay, vuốt nhẹ mấy cọng tóc dựng đứng dậy trông ngốc xuống của em gái, trong đó có một cọng khá ngoan cường, anh vuốt mấy lên mà vẫn không xuống, cuối cùng dứt khoát từ bỏ nó đi.

“Hoành thánh?” Giọng sữa tràn ngập nghi hoặc.

Tiểu Tại Tại không biết đây là cái thứ gì.

“Đó là một thứ tương tự như sủi cảo, nhưng da mỏng hơn, cơ bản là đã được luộc chín ở trong nước.” Ninh Hiên lôi tô hoành thánh đang bốc khói trước mặt, đưa tới trước mặt em gái mình cho bé xem.

Tiểu Tại Tại tò mò nghiêng đầu qua liếc nhìn, sau đó rất tự giác mà hé miệng: “A……”

Nhanh chóng đút cho bé ăn đi.

“Biết ngay tham ăn nhỏ như em tỉnh dậy là vì ăn.”

Đã quen với việc chăm sóc em gái trong chương trình kia, mặc dù trở về nhà, khi thấy em gái muốn được đút cho, Ninh Hiên vẫn theo bản năng cầm lấy một cái thìa, lấy một cái hoành thánh nhỏ nhất đút cho em gái.

Loại hoành thánh này một người trưởng thành ăn hết hai cái trong một miếng là không thành vấn đề, miệng của tiểu gia hỏa nhỏ, nên có thể ăn được hết một cái hoành thánh trong một miếng cũng bình thường, chờ khi bé nhai kỹ nuốt xuôi thì đã vài phút trôi qua.

Cũng may Ninh Hiên có kiên nhẫn, một miếng rồi lại một miếng tuy lâu những vấn đút.

“Ăn ngon không?”

"Ân ân.” Trong miệng đang nhai hoành thánh, không thể nói chuyện, Tiểu Tại Tại chỉ có thể ân a đáp lại.

Bé vừa ăn vừa đưa mắt nhìn xung quanh, sau khi đánh giá xong, không cẩn thận nhìn thấy người đang ngồi ở đối diện, chính là Bạch Hinh đang mỉm cười nhìn bé, cũng đi theo híp mắt cười rộ lên, ngọng nghịu chào hỏi: “Hị hị……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-706.html.]

“Ăn xong đi rồi hãng nói.”

Ninh Hiên lại đút cho em gái một miếng hoành thánh nữa, sau đó lấy tay sờ vào cái bụng nhỏ của bé, có chút chắc.

Anh dừng tay không hề đút nữa, ngược lại cầm lấy bình sữa mà dì bảo mẫu đã pha, đang được đặt vào trong túi giữ ấm, thử độ ấm trước, sau khi cảm thấy vừa mới nhét vào trong tay Tiểu Tại Tại, để bé tự cầm.

Bạch Hinh ngồi ở đối diện nhìn thấy một loạt động tác thuần thục này của Ninh Hiên, vui mừng nói: “Em chăm sóc Tại Tại rất tốt, về sau chờ khi em có con……”

“Đình chỉ! Chị dâu, ngừng đề taì này lại!”

Phát hiện đề tài không thích hợp, Ninh Hiên ý thức được có gì đó không ổn lập tức đưa tay ý bảo Bạch Hinh nhanh chóng dừng lại.

“Chị đừng luôn giục em kết hôn nữa, em đã nói với chị rồi mà, không phải là em không kết hôn, chỉ là chuyện này phải xem duyên phận, duyên phận tới rồi, tự nhiên sẽ có, này duyên phận không tới, phải kiên nhẫn chờ.”

Bạch Hinh lạnh nhạt.

“A, chị đây tin chú mới lạ đó? Chú lấy cớ ‘ duyên phận ’ này đã mười mấy năm rồi hả, duyên phận gì mà mười mấy năm không thấy có, rõ ràng là chú lấy cớ không muốn kết hôn ấy.”

Đây chính là sự thật, nhưng Ninh Hiên sao có thể nhận?

“Nào có, người ta vẫn đang tích cực tìm kiếm mà.” Anh cười nói.

Không biết vì sao, khi nói tới đề tài này, trong đầu Ninh Hiên đột nhiên hiện lên gương mặt xinh đẹp mà nhan sắc có thể sánh tầm được với anh, nhưng cũng chỉ là chợt lóe mà thôi, nhanh đến mức ngay cả bản thân anh cũng khó mà phát hiện ra được.

“Thôi, mặc chị đây có giục chú nhiều đến mấy vẫn vậy, chú cứ việc làm cẩu độc thân cả đời này đi, dù sao về sau Tử Thư cũng không thiếu tiền dưỡng lão cho chú nhỏ này.”

Bạch Hinh bất đắc dĩ mà lắc đầu, biết nói cũng vô dụng, còn sẽ bị người ta chê phiền, nên lười nói tiếp.

“Không đến mức đó đâu, chị dâu, thật sự không đến mức đó đâu, tiền dưỡng lão em sẽ tự tiết kiệm, không để cháu trai gia tăng gánh nặng.” Ninh Hiên xua xua tay, cự tuyệt nói.

Tuy rằng anh vẫn là người nghèo nhất nhà, nhưng cũng chỉ ít tiền hơn ba người như máy hút tài kia mà thôi, trên thực tế anh vẫn tự nhận mình rất có tiền, ít nhất hiện tại tiền tiết kiệm cũng đủ để anh dưỡng lão từ bây giờ.

Đang nói chuyện, ở cửa đột nhiên truyền đến một trận động tĩnh.

Bạch Hinh quay đầu, nhìn lướt qua ngoài cửa, vội vàng đứng lên nói: “Anh cả chú và Tử Thư đã quay về.”

Cô nhanh chân đi ra ngoài nghênh đón hai cha con, vừa mới nhìn thấy người, đã bị mùi rượu nồng đậm đập vào mũi, không nhịn được duỗi tay đưa ra trước mặt vẫy qua vẫy lại, muốn xua tan đi cái mùi đó, trên mặt ghi đầy hai chữ ghét gỏ: “Tên tiểu tử thúi này sao lại uống nhiều rượu như vậy?”

“Không biết, lúc anh đến nó đã uống say như vậy rồi.”

Loading...