Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 700

Cập nhật lúc: 2024-10-29 14:31:21
Lượt xem: 4

Bé cũng biết trong tay Tiểu Tại Tại không còn nhiều tiền, bọn họ còn phải mua quà cho anh chị của mình, cho nên khi bà chủ hàng rau đưa túi rau cho bé, bé đã xin thêm một cái túi không.

【 Anh nhỏ Tử Tuấn muốn làm gì thế? 】

【 Đồng câu hỏi. 】

【 tò mò. 】

……

Dưới ánh mắt tò mò của mọi người, chỉ thấy Trương Tử Tuấn ngồi xổm xuống, đặt hết toàn bộ đồ trên mặt đất, sau đó lấy từ trong túi rau của mình ra một cây củ cải trắng, một ít hành lá, hai trái cà chua, một ít cây nấm nhỏ, còn có một ít gia vị như gừng hành tỏi mà bà chủ cho vào, cho hết vào trong cái túi không kia của, đóng gói rồi đưa cho Tiểu Tại Tại.

“Em Tại Tại, cho.”

Tiểu Tại Tại nhận lấy nó một cách không biết gì, nó hơi nặng, nên bé đã không giữ được, cái túi đã bị rơi xuống đất.

Thấy thế, Trương Tử Tuấn lại cầm cái túi đó lên: “Quá nặng sao? Thôi để anh xách giùm em cho.”

“Cảm ơn anh Tử Tuấn.”

Căn bản không ý thức được bản thân được tặng thêm một túi rau, Tiểu Tại Tại nỗ lực cầm theo túi thịt yêu dấu, tiếp tục bước chân ngắn nhỏ, đi theo phía sau Trương Tử Tuấn như một chú vịt nhỏ.

Lần này hai người đi mua quà cho anh chị của bản thân.

Nói thật, Tiểu Tại Tại căn bản không biết nên mua món quà nào cho anh trai, bởi vì ở trong ấn tượng của bé, dường như anh trai không thiếu gì cả.

Bé một đường cưỡi ngựa xem hoa, cuối cùng dường lại trước một cửa hàng hoa, tầm mắt đưa tới bó hoa hồng xinh đẹp kiều diễm kia.

Trực giác nói cho Tiểu Tại Tại biết, anh trai hẳn sẽ rất thích những bông hoa lộng lẫy này.

“Người bạn nhỏ muốn mua hoa sao?”

Chủ tiệm là một chị gái trẻ tuổi, cô chú ý tới em bé đáng yêu ở ngoài cửa, không khỏi cười đi ra, ngồi xổm xuống, dịu dàng hỏi.

“Muốn cái này.” Tiểu Tại Tại chỉ vào mục tiêu chính xác mà bé đã xác nhận đó là hoa hồng, còn không quên hỏi giá: “Bao nhiêu tiền vậy ạ?”

“Cái này à, một bó chín tệ.” Chị gái chủ tiệm nói.

Tiểu Tại Tại chỉ về hướng bó hoa đã được đóng gói sẵn, mặt trên có ba đóa hoa hồng, bốn phía còn được trang trí rất xinh đẹp, chín tệ quả thực là một giá rẻ, hẳn là chị gái chủ tiệm thấy bé đáng yêu nên cho một ưu đãi.

Chín tệ đối với người mang hai mươi tệ như Tiểu Tại Tại cảm thấy bé mua nổi, nhanh chóng đưa tiền cho chị chủ.

Chị chủ tiệm mỉm cười rút ra một tờ mười tệ, lại tìm thêm một tệ đưa cho bé: “Nào, em hãy chọn lấy một bó mà em thích nhất đi.”

Tiểu Tại Tại cẩn thận chọn một chút, lựa chọn bó hoa mà bé cảm thấy đẹp nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-700.html.]

Anh trai thích cái đẹp, cho mua hoa cho anh là lựa chọn sáng suốt.

Mua hoa xong, Tiểu Tại Tại tự giác hoàn thành nhiệm vụ hưng phấn nói với Trương Tử Tuấn: “Anh Tử tuấn, chúng ta trở về thôi!”

Trương Tử Tuấn nghi hoặc hỏi: “Em không mua đồ chơi cho bản thân mình sao?”

“Không cần.” Tiểu Tại Tại lắc đầu.

Trương Tử Tuấn khó hiểu: “Vì sao thế?”

“Sẽ bị tịch thu đó.” Bé nhìn nhân viên của chương trình đang đứng ở xung quanh.

Trương Tử Tuấn vốn dĩ định mua cho bản thân cây kiếm phát sáng để đi cháy phố: “……”

Bé đột nhiên cảm thấy Tiểu Tại Tại nói rất có đạo lý, tổ tiết mục sẽ tịch thu hết món đồ chơi của bọn họ, nếu hiện tại lại mua trở về, trong chốc lát cũng bị tích thu tiếp thì làm sao bây giờ?

Trương Tử Tuấn sau khi suy nghĩ kỹ càng về vấn đề này quyết đoán cho hết tiền còn lại vào trong túi, dắt tay Tiểu Tại Tại cầm hoa hồng nói: “Đi, chúng ta trở về.”

【 Tôi tự nhiên lại cảm thấy buồn cười. 】

【 Ha ha ha ha ha ha ha ha……】

【 Trên lầu đã làm ồn đến đôi mắt của tui. 】

【 Đây chính hậu của việc tổ tiết mục mất nhân tính, đánh mất tín nhiệm của mấy bé cưng rồi. 】

……

Bởi vì không tín nhiệm tổ tiết mục, cho nên Tiểu Tại Tại và Trương Tử Tuấn ngược lại tiết kiệm được thời gian đi mua đồ chơi đã thành bé cưng trở về sớm nhất bên người anh chị mình.

Lúc này sắc trời đã tối, các anh chị có thể giả vờ bình tĩnh ban đầu đều ở ngã tư, không ngừng nhìn xung quanh, hi vọng đứa con bé bỏng của mình sẽ sớm quay lại.

Khi họ nhìn thấy hai bóng dáng, một lớn một nhỏ đang bước đi chậm rãi, Ninh Hiên và Trương Giai Giai dường như trong nháy mắt đã nhận thấy bé cưng nhà mình.

Không có biện pháp, Tiểu Tại Tại là người nhỏ nhất, cũng chính là bé cưng lùn nhất, rất dễ dàng để nhận ra, mà Trương Tử Tuấn thì ngược lại, bé chính là bé cưng lớn nhất.

Cho nên hai đứa nhỏ còn chưa đi đến trước mặt các anh chị, đã được bọn họ nghênh đón rồi.

“Anh ~!”

Nhìn lên thấy Ninh Hiên, Tiểu Tại Tại lập tức hưng phấn , ngay cả giọng sữa đáng yêu cũng vì tâm trạng mà run run.

Bé chạy lon ton hết cỡ, nhào vào trong vòng tay của Ninh Hiên, được anh bế lên.

“Tặng cho anh nề.”

Loading...