Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 687
Cập nhật lúc: 2024-10-29 14:27:46
Lượt xem: 10
Hai người chung sức hợp tác, sau nửa giờ, đã làm được một bàn ăn đầy đủ bốn món mặn một món canh, còn có một nồi cơm điện cơm, bốn người ăn tuyệt đối là đủ.
Không, là ba người, thức ăn của Tiểu Tại Tại không giống với mọi người, Ninh Hiên đã làm riêng cho bé một bát canh trứng, hơn nữa còn pha sữa bò, đó chính là bữa trưa của bé.
Đương nhiên, anh cũng làm một phần như vậy cho Lan Như, cũng không thể nhẹ bên này nặng bên kia.
Vợ chồng chủ khách sạn có chuẩn bị cho bọn họ một cái bàn ăn hình vuông, trực tiếp để trong khu vườn lộ thiên này.
Bốn người ngồi vây quanh một cái bàn, Ninh Hiên không hề vội vã ăn phần của bản thân trước, mà đút sữa cho em gái trước.
Anh lấy hết dụng cụ đánh pha sữa ra và đo lường, nhưng anh đã mắc sai lầm ngay từ bước đầu tiên.
“Để pha sữa, phải cho nước vào trước, sau đó mới cho sữa bột vào. Nếu cho sữa bột vào trước, rất khó để đong lượng nước cần thiết.”
Lan Ỷ thấy Ninh Hiên sắp phạm phải sai lầm, vội vàng nhắc nhở.
“Ơ? Là như thế này sao?”
Ninh Hiên đổ sữa bột vào bình một lúc, sau đó lẳng lặng bỏ sữa bột đi lấy nước.
"Giữ bình sữa bằng cả hai tay sau khi cho sữa bột vào, xoa nhẹ và lắc bình, không nên dùng gậy cát để giảm tạo bọt khí."
“Sau khi ngâm sữa, nhỏ một giọt lên cổ tay, thử nhiệt độ, đảm bảo gần giống với thân nhiệt người rồi mới cho em bé uống”.
Lan Ỷ chỉ huy Ninh Hiên một lúc lâu, anh thì chưa thấy mệt, nhưng cô đã cảm thấy mệt mỏi trước rồi.
Cô không nhịn được nhấp một ngụm đồ uống do nhà tài trợ của chương trình cung cấp để giải tỏa cơn khát.
Ninh Hiên sau một lúc lâu vất vả chiến đấu với bình sữa, cuối cùng cũng đã pha xong bình sữa, lau mồ hôi không tồn tại trên trán, thở ra một hơi, "Haizzz, pha sữa cho nhóc còn phiền phức hơn cả nấu cơm."
“Sữa sữa, uống sữa.”
Tiểu Tại Tại không thèm quan tâm tới mấy câu phun tào của anh ba, hiện tại bé chỉ một lòng một dạ vào bình sữa trên tay anh trai, gấp gáp mà vươn tay nhỏ ra.
Muốn uống, nhanh cho bé uống đi.
“Đây.” Ninh Hiên làm thế chuẩn bị đưa sữa cho em gái, trong lúc bé sắp chạm vào bình sữa, vậy mà lại nhấc bình sữa lên cao hơn, trên mặt còn nở một nụ cười đê tiện.
“Ai da, không lấy được! Ha ha ha……”
“Khi dễ trẻ con vui lắm à?” Lan Ỷ hết nói nổi với người đàn ông ấu trĩ này, cô đưa tay đoạt lấy bình sữa trên tay Ninh Hiên, ngược lại đưa cho Tiểu Tại Tại.
“Anh trai hư!” Tiểu Tại Tại nhăn mũi với anh trai mình, sau đó cầm bình sữa quay sang một chỗ khác, ục ục ôm uống.
Đây là sợ anh ba tới đoạt bình sữa của bé sao.
Ninh Hiên trực tiếp bị tức cười, nhịn không được lại tiện tay xoa đầu em gái thành một cái ổ gà, nhẹ nhàng kéo kéo: “Này, bé béo ú này, cũng không biết ai là người cực khổ nấu cơm cho cưng ăn, pha sữa cho cưng uống.”
“Ục ục……”
Đáp lại anh chính là động tác uống sữa nhanh hơn của Tiểu Tại Tại.
Cho đến khi uống hết bình sữa này, bé mới xoay người lại, nhẹ nhàng kéo ông tay áo của Ninh Hiên, chỉ vào bát canh trứng trước mặt: “Anh trai đút, Tại Tại ăn trứng trứng.”
Ninh Hiên mới ăn cơm được một lát : “……”
“Anh đưa cho em một cái thìa, em tự ăn lấy nhé?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-687.html.]
“Không cần, nóng nắm.” Tiểu Tại Tại lắc lắc đầu.
Ban nãy bé có thấy, trong lúc anh trai lấy bát canh trứng ở trong nồi ra, ngón tay đã bị nóng, tuy rằng không có chuyện gì lớn, nhưng cũng làm tiểu gia hỏa nhớ kỹ bát canh trứng này rất là nóng.
“Không nóng, em xem chị Như Như đã ăn sắp hết bát canh trứng rồi kia kìa.”
Tiểu Tại Tại theo hướng ngón tay anh ba chỉ qua, quả nhiên, bát canh trứng trước mắt Lan Như đã gần hết, nhưng bé vẫn kiên định với mong muốn được anh trai đút cho ăn.
“Nóng nắm, anh trai đút, anh trai đút đi mà……”
Gấp đến nỗi cả hai bàn chân nhỏ đều lắc lư.
“Được rồi, anh đút cho em, nhưng em phải ăn rau đó nha.” Ninh Hiên nhận mệnh để bát và đũa của bản thân xuống, nhưng vẫn không quên nói điều kiện với em gái.
Tiểu gia hỏa cái gì cũng tốt, chỉ có mỗi việc đến bữa cơm không chịu ăn rau.
Nhưng bọn họ cũng có thể hiểu.
Bé đến từ một niên đại ăn không đủ no mặc không đủ ấm, một ngày ba bữa cơm trên bàn ăn toàn là rau, khẳng định đã ăn đến mức sợ, cho nên trong những lúc rất ít ăn thịt, mới đặc biệt thích ăn thịt.
Trong tình huống bình thường trong nhà sẽ cố gắng thỏa mãn nguyện vọng này của bé, nhưng số rau phải ăn thì bé không thể bỏ lại được, rốt cuộc phải nghĩ đến dinh dưỡng và sữa khỏe của bé nữa.
Vừa nghe thấy phải ăn rau, Tiểu Tại Tại hơi ngừng lại, trên khuôn mặt nhỏ đáng yêu tinh xảo biểu hiện rõ hai chữ một cách sinh động.
—— khó xử.
【 Ha ha ha…… Bé con kén ăn cũng rất đáng yêu. 】
【 Một biểu tình mới ra lò. 】
【 Trẻ con mà kén ăn là không được đâu bé con à. 】
……
Cuối cùng vẫn là sợ nóng chiếm cứ thượng phong, Tiểu Tại Tại gian nan mà gật đầu: “Được……Được ạ.”
Nói miễn cưỡng vô cùng.
Mà biểu tình vô cùng đáng thương kia, ngay cả Lan Ỷ nhìn cũng muốn cười.
Vừa thấy em gái đáp ứng, Ninh Hiên lập tức lấy cái bát không, xúc mấy miếng cà rốt ninh nhừ cho vào dằm nát ra, lại kẹp thêm mấy miếng rau chân vị nữa, sau đó đổ vào bát canh trứng trộn đều lên, lúc này mới xúc canh trứng đút cho Tiểu Tại Tại.
Rau và trứng đều quậy lại với nhau, Tiểu Tại Tại dù có muốn chơi xấu ăn trứng trước bỏ lại rau không chịu ăn cũng không làm được.
Hiển nhiên, tâm tư nhỏ này bé đã bị anh trai nhìn thấu không thiếu một chút nào.
Không cho tiểu gia hỏa có thời gian cự tuyệt, Ninh Hiên một miếng tiếp một miếng, dứt khoát lưu loát đút xong bát canh trứng trộn với rau.
Ăn uống no đủ, hai người lớn cùng nhau thu dọn bát đũa, sau đó từng người mang em gái về phòng nghỉ ngơi.
Mệt nhọc cả một ngày, không đi nằm nghỉ ngơi thì bọn họ chỉ có thể bị phế mất thôi.
Giai đoạn sau, tổ chương trình đánh dấu thời gian này là một buổi chiều yên tĩnh, sau đó tiết kiệm thời gian nhanh chóng chỉnh sửa lại một số cảnh.
Phòng phát sóng trực tiếp cũng vào lúc này tạm thời đóng cửa.
Mọi người nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, nên ăn cơm thì ăn cơm.