Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 646
Cập nhật lúc: 2024-10-28 08:15:50
Lượt xem: 7
Đã từng đút cho Tiểu Tại Tại ăn trong giấc mơ rất nhiều lần, hiện giờ cũng coi như là có chút kinh nghiệm, cho nên anh cảm thấy để bản thân đút cho em gái ăn thì tốt hơn.
“Tại Tại nào, uống sữa nhé.”
Trong vô thức, Ninh Hàn cũng dùng giọng điệu dỗ dành trẻ con.
Chính anh cũng không cảm thấy gì, hiển nhiên không ý thức giọng của bản thân lúc này rất ngọt, đã đạt tới mức độ có thể sụp đổ hình tượng, Bạch Hinh tuy có chú ý tới, nhưng cô cũng chỉ kinh ngạc trong một lát, rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh.
Không có biện pháp, ai kêu trước đó người đàn ông này đã hất cho cô một đống chuyện kinh ngạc, nên khi chứng kiến cảnh này cô có chút quen.
Sáng sớm dậy còn chưa kịp ăn cái gì, còn khóc lâu như vậy, Tiểu Tại Tại không chỉ đói, còn rất khát.
Sữa bò thơm ngọt vừa vào miệng, bé đã nóng lòng muốn uống thêm một miếng nữa, mới uống một thìa, ý thức mở miệng: "A..."
Chờ được đút.
Ninh Hàn lại đút thêm thìa nữa.
Tiểu Tại Tại một giây uống sạch, còn có chút tiếc nuối mà ngậm lấy cái thìa nhỏ, không cho anh cả rút ra.
Ninh Hàn hơi dùng sức, nhưng vẫn không thể lấy cái thìa lại, sợ làm em gái bị thương, anh cũng không dám tiếp tục dùng sức, chỉ có thể dở khóc dở cười nói: “Tại Tại ngoan nhé, cái thìa này không có sữa, em buông tha cho cái thìa này, anh cả lại lấy thêm cho em.”
Tiểu Tại Tại nghe hiểu anh cả nói, ngoan ngoãn hé miệng, nới lỏng hàm răng sữa đang cắn chặt lấy thìa, buông thìa nhỏ có vị sữa ngọt ngào.
Nhìn thấy Ninh Hàn vẫn đang dùng thìa đút cho đứa bé, Bạch Hinh trực tiếp cấp ngăn cản: “Anh đút quá chậm.”
Cô trực tiếp cầm lấy bát sữa nhỏ từ trong tay chồng, đưa đến bên cạnh miệng của Tiểu Tại Tại , hơi nghiêng đi.
Nếm được vị ngọt của sữa bò, Tiểu Tại Tại theo bản năng uống từng hớp từng hớp một.
Một bát sữa nhanh chóng làm ấm dạ dày của bé, nhưng bé vẫn không hài lòng đưa tay nhỏ níu kéo lấy mép bát sữa thì thào nói: “Còn muốn, còn muốn sữa.”
Bạch Hinh sờ bụng nhỏ của bé, không phải rất phồng, vì vậy ngẩng đầu đối với chồng: “Đi pha thêm cho bé nửa bát này nữa, không cần quá nhiều.”
Trẻ con uống nhiều sữa quá cũng không tốt, sẽ nôn ra.
Thật ra hiện tại nên đút cho bé ăn chút cháo loãng hoặc là bột gạo xay nhuyễn nấu lên mới tốt, nhưng lúc này không có mấy thứ đó, nên chỉ có dùng sữa thay thế.
Hơn nữa, còn có một vấn đề quan trọng.
Đứa nhỏ này là ai?
Vì sao lại trông giống với chồng cô đến vậy, mà chồng cô còn nhìn con bé rồi tự xưng ' anh cả '?
Thật ra một từ ‘ anh cả ' này đã mang theo lượng tin tức rất lớn, nhưng Bạch Hinh không muốn tự ý đoán mò, cho nên kiên nhẫn chờ chồng giải thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-646.html.]
Mặc dù bây giờ tình cảm giữa hai người đã nguội lạnh, nhưng họ đã là vợ chồng nhiều năm, vẫn có sự hiểu biết và tin tưởng lẫn nhau, Bạch Hinh tin rằng Ninh Hàn sẽ không lừa dối bản thân mình về chuyện này.
Nói cách khác, quan hệ của hai người bây giờ chỉ còn lại một tờ giấy thỏa thuận ly hôn, anh cũng không cần phải lừa dối cô làm gì cả.
Rũ mắt xuống, vẻ mặt Bạch Hinh có chút lãnh đạm.
Tiểu Tại Tại ngẩng đầu nhỏ, ngơ ngác nhìn người phụ nữ dịu dàng đang ôm bé này, đột nhiên vươn tay nhỏ ra, nhẹ nhàng sờ mặt của cô.
Giật mình bởi sự mềm mại đột ngột chạm vào khuôn mặt, Bạch Hinh theo bản năng nhìn xuống đứa trẻ đang nằm trong lòng ngực, kết quả liền đối diện với một gương mặt đáng yêu đang nở một nụ cười.
Rõ ràng khóe mắt của bé còn có chút nước mắt, nhưng lại nỗ lực mỉm cười thật tươi mà nhìn cô.
“Dì cười , cười một cái nào.”
Sợ Bạch Hinh không biết nên cười như thế nào, Tiểu Tại Tại còn nỗ lực làm mẫu cho cô nhìn.
Không ngờ rằng bé gái trong lồng ngực lại đáng yêu như vậy, trong lòng Bạch Hinh không khỏi mềm nhũn, nhẹ nhàng nở nụ cười.
“Bé thật là ngoan.”
Cô duỗi tay xoa cái đầu nhỏ của bé.
Tóc của trẻ con đều rất mềm mại, Tiểu Tại Tại lại được nuôi rất tốt, sợi tóc tinh tế nhu thuận, sờ vào rất thoải mái.
Không nhịn được, Bạch Hinh lại nhiều sờ trong chốc lát.
Tiểu Tại Tại cũng rất ngoan, còn phối hợp hơi ngẩng đầu lên, híp mắt lại chạm vào tay của cô, giống như một con mèo được vỗ về ôm ấp.
Bé càng ngoan ngoãn đáng yêu, Bạch Hinh càng yêu thích cô bé này hơn.
Nói thật, nhìn Tiểu Tại Tại trong lòng ngực, Bạch Hinh thậm chí đều có chút tiếc nuối sao đứa con trai nghịch ngợm ở nhà không phải là con gái.
Đương nhiên, nếu con gái trông càng giống cô thì tốt.
Ninh Hàn rất nhanh đã pha xong sữa, quay đầu lại thấy vợ và em gái đang mỉm cười vui vẻ nhìn nhau, ánh mắt không khỏi nhu hòa rất nhiều.
Anh nghĩ, nếu về sau Tiểu Tại Tại không thể quay về, bản thân có thể coi bé thành con gái nuôi cũng được.
“Sữa sữa, uống sữa……”
Nhìn thấy anh cả bưng bát sữa đến đây, Tiểu Tại Tại đã gấp gáp giơ hai tay nhỏ ra, gót chân nhỏ còn kích động giãy giụa trong chốc lát, Bạch Hinh thiếu chút nữa không ôm nổi bé.
“Không nên gấp gáp, không ai đoạt mất của em đâu mà sợ.”
Ninh Hàn đưa chén đến bên miệng em gái, tiểu gia hỏa đã tự đỡ lấy bát, vùi đầu vào uống sữa.
Nửa bát sữa xuống bụng, bé còn thích thú mà ' hà ' một tiếng, khiến Ninh Hàn và Bạch Hinh nhìn thấy cảnh này cảm thấy vô cùng buồn cười, hai vợ chồng cười khúc khích.