Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 611
Cập nhật lúc: 2024-10-26 20:22:29
Lượt xem: 16
Lần này cũng giống vậy, Cố Diệp Chu dễ dàng liền thỏa hiệp: “Được rồi, nếu hiện tại em không muốn kết hôn sớm, vậy anh chờ sau khi em tốt nghiệp xong thì tụi mình đi lãnh chứng?”
“Ừm ừm ừm……”
Nhìn thấy người đàn ông này đã buông ra, cô không nhịn được gật gật đầu, còn nhón chân lên vui vẻ hôn thưởng: "Em biết anh là tốt nhất trên đời này mà!"
Hôn xong, biết hiện tại cũng không còn sớm, Tại Tại liền chủ động tạm biệt với Cố Diệp Chu, sau khi nhìn anh trở về Cố gia, mới đi về đóng cửa nhà lại.
"Cạch" một tiếng, cánh cửa sắt lớn đóng chặt vào nhau phát ra âm thanh khe khẽ, đột nhiên đánh thức Tại Tại.
Rốt cuộc hậu tri hậu giác cô mới ý thức được có gì đó không thích hợp, không nhịn được lẩm bẩm: “Có phải mình bị lừa rồi hay không?”
Cẩn thận nhớ lại bản thân vừa rồi đã đáp ứng với Cố Diệp Chu cái gì.
Khi tốt nghiệp xong thì sẽ cùng anh kết hôn?!
Bây giờ cô đang học năm thứ ba, vậy có gì khác gì giữa việc cô kết hôn với anh ngay khi cô đến tuổi kết hôn theo phát luật quy định đâu?
Không phải chỉ một năm rưỡi nữa thôi sao?
Bực mình vỗ trán, Tại Tại thực sự vì sự ngu ngốc của bản thân làm cho tức giận.
Tuy nói như thế, Tại Tại ngoài việc tự trách bản thân ngu ngốc, cô không nghĩ tới việc đi tìm Cố Diệp Chu nói rằng cô đã hối hận.
Thôi, dù sao hiện tại cách lúc cô tốt nghiệp còn có một khoảng thời gian thật dài nữa mà, trước cứ như vậy đi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.
Tại Tại chỉ có thể tự an ủi bản thân như vậy rồi nhẹ nhàng thở dài, đi vòng vèo về nhà ngủ.
Nhưng cô không phát hiện, thật ra Cố Diệp Chu ở đối diện sau khi rời khỏi Ninh gia xong, liền đứng ở trong bóng tối quan sát cô, khi thấy cô vào nhà, đôi môi mỏng bị khống chế từ nãy đến giờ đã không khống chế được cười rộn lên.
*
Mộc Châu ở bên kia hành động thực mau.
Không quá hai ngày, Tống Giảo đã cố ý chạy từ nhà chú nhỏ đến Ninh gia, chủ động thông báo chuyện bát quái với chị em tốt của mình.
“Mộc Châu nói như thế nào?” Tại Tại ôm một con gấu bông nhỏ, ngồi ở trên giường của bản thân, tò mò hỏi.
Tống Giảo thì ngồi ở đối diện với Tại Tại, trong lòng n.g.ự.c cũng ôm một thú nhồi bông thỏ, đáp: “Quá trình của chuyện này có chút phức tạp.”
Tại Tại: “Vậy thì câu nói đơn giản đi.”
Tống Giảo: “……Cậu để tớ sắp xếp lại câu chữ đã.”
Nói ngắn gọn, toàn bộ sự việc đều do cô em họ có đầu óc bị khuyết tật của Mộc Châu và bạn thân của cô ấy gây ra.
Em học của anh ấy có một người bạn thân.
Mà người bạn thân của Tống Minh Minh này luôn thích Mộc Châu, mà việc này Mộc Châu không biết, nhưng em họ lại rất rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-611.html.]
Cho nên cô thường xuyên trợ giúp bạn thân tiếp cận anh họ cô, muốn tác hợp cho hai người, đáng tiếc công việc hàng ngày của Mộc Châu rất bận rộn, thường thường đều phải đi các nơi công tác, số lần thấy em họ rất ít, càng miễn bàn đến chuyện gặp bạn thân của cô.
Bởi vậy cho tới bây giờ, ngay cả tên của cô bạn kia Mộc Châu cũng không biết, thậm trí là mặt như thế nào anh cũng không rõ.
Nhưng điều này không ảnh hưởng đến cảm tình của cô bạn thân đó với anh, thậm trí còn coi Mộc Châu thành đồ trong tay mình, cho nên vào một lần ngoài ý muốn phát hiện Mộc Châu vậy mà lại đến gần một cô nữ sinh trông khá xinh đẹp, người bạn này lập tức luống cuống.
Sao đó cô ta trở về khóc lóc thảm thiết nói với em họ kia, còn nói không ít câu rằng bản thân yêu Mộc Châu nhiều như thế nào, Mộc Châu sao lại có thể phản bội cô.
Mà cô em họ kia khi thấy bạn thân mình như vậy, tất nhiên là đau lòng.
Sau đó cô nhất thời khí phách, liền xông tới làm mấy chuyện đó với Tống Giảo ……
Toàn là mấy chuyện ngu xuẩn.
“Chuyện xảy ra là vậy.” Tống Giảo tổng kết hết lại, không hề cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy một mặt một lời khó nói hết của bạn thân.
“Các cô ấy bị trúng tà à.”
Tại Tại nghẹn trong chốc lát, thật sự bị nghèo từ rồi, chỉ có thể lấy ra một câu này để đánh giá hành vi của hai người kia.
Không, đối lập với cô em họ , cô cư nhiên còn cảm thấy cô bạn thân kia tốt hơn một chút, tuy rằng hai người thật ra cũng coi như là kẻ tám lạng người nửa cân, khó trách có thể trở thành bạn tốt với nhau.
“Chuyện này Mộc Châu xử lý như thế nào?”
Tại Tại i xoa xoa khuôn mặt kinh ngạc, trực tiếp hỏi thẳng kết quả cuối cùng.
Nhắc tới cái này, đáy mắt Tống Giảo toàn là ý cười.
“Mộc Châu trực tiếp nói chuyện này cho cả nhà cô mẫu, là mẹ của cô em họ kia biết, nghe nói ba mẹ của Tống Minh Minh định đưa cô gái đó đến một trường Cao trung nội trú nghiêm khắc chặt chẽ, để cô gái đó chặt đứt mối quan hệ với cô bạn thân kia, thuận tiện dạy cô làm người lại một lần nữa.”
Câu nói cuối cùng kia chính là nguyên lời của Mộc Châu, không phải Tống Giảo nói.
“Em họ của anh ấy còn đang đi học?” Tha thứ cho việc Tại Tại lại đặt trọng điểm ở nơi khác, trước đó nghe Tống Giảo miêu tả, cô còn cho rằng em họ của Mộc Châu đã học xong, đi ra ngoài xã hội rồi cơ.
“Ừm, nghe nói là mới lên Cao trung, chỉ là diện mạo và phong cách ăn mặc đều tương đối thành thục một chút, thoạt nhìn như người hơn hai mươi.”
Cho nên ngay từ đầu Tống Giảo cũng coi người ta là người đã đi vào xã hội, bằng không nếu thật sự là một cô gái nhỏ mới lên cao trung tới trước mặt cô nói mấy lời đó, căn bản cô không tin tưởng dù chỉ là nửa chữ.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, cũng chỉ có cô gái chưa trưởng thành, tâm lý vẫn còn trong giai đoạn nổi loạn mới làm ra chuyện mà sau lại nhớ lại có đánh chết cũng không dám thừa nhận bản thân đã từng làm đó.
“Cho nên chuyện này tổng kết lại là do mấy đứa trẻ nổi loạn làm hả.”
Tại Tại tổng kết sâu sắc.
Tống Giảo: “…… Không sai biệt lắm.”
Còn bạn thân của Tống Minh Minh kia, Tống Giảo chưa nói, Tại Tại cũng không hỏi, nhưng nghĩ đến có khả năng người nhà của cô gái sẽ bị ăn một đòn giáo huấn lớn.
Thích một người không sai, nhưng cố ý châm ngòi ly gián, xúi giục người bạn thân đào tim đào phổi với mình đi làm chuyện xấu thay cho bản thân thì không có kết cục tốt được.
Ba mẹ Tống Minh Minh không phải người ngốc, con gái có kiểu bạn thân như vậy phải nhanh chóng tách ra, không để lại hậu họa về sau.