Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 562

Cập nhật lúc: 2024-10-25 11:19:00
Lượt xem: 16

Thật ra chuyện Ninh Hiên đáp lại cũng nằm trong dự kiến của Ninh Viễn Hàng, mà anh không đi, như vậy lần này hành trình cũng chỉ có vợ chồng bọn họ cùng với con gái.

Đi theo cha mẹ ra cửa, chỗ tốt lớn nhất là không cần nhọc lòng lo lắng về hành trình.

Tại Tại chỉ cần thu dọn hành lý của mình thật êm xuôi, sau đó mang theo hành lý cùng với cả cái cơ thể này, ngốc nghếch đi theo cha mẹ là được.

Ngày nghỉ tháng Năm có hạn nên lịch trình do nhà họ Ninh sắp xếp có chút chặt chẽ.

Gần như bắt đầu kỳ nghỉ lễ, gia đình đã lập tức lên đường đến Ma Đô.

Sau khi đến Ma Đô, bọn họ sẽ ngồi xe do con trai cả phái người tới đón, đi đến biệt thự trước kia Tại Tại ở nghỉ ngơi, sau đó là lúc hai nhà gặp nhau.

Biết con trai cả rất bận, đám người Tô Hân Nghiên ngay từ đầu còn tưởng rằng ai sẽ phái người tới là trợ lý hay là thư kí bên người, không ngờ rằng anh lại tự mình lái xe tới đón, ghế điều khiển phụ còn có cả Bạch Hinh.

Ngay khi xe vừa đỗ, đôi tình nhân vội vã bước xuống và giúp Tô Hân Nghiên và những người khác mang hành lý.

Thái độ rất ân cần.

“Dì, để cháu đỡ giúp cho ạ.”

Bạch Hinh chủ động tiếp nhận rương hành lý trên tay Tô Hân Nghiên, giúp đỡ để lên cốp xe.

Cô cong eo, đang muốn cố gắng vác chiếc va li này để vào trong cốp xe, kết quả trên tay nhẹ đi, liền thấy chiếc va li đã được Ninh Hàn nhẹ nhàng cho vào.

“Con không vội, cứ để cho hai cha con nhà đó bê đi.”

Tô Hân Nghiên lại đây nắm lấy tay Bạch Hinh, kéo cô qua một bên, không cho cô lại bận rộn.

Tại Tại cũng rất có tự giác mà đưa va li của bản thân đến trước mặt ba ba, để ba ba giúp để vào trong cốp xe, sau đó đứng ở bên người mẹ, nhìn hai người nam nhân bận việc.

Thật ra bọn họ cũng không mang nhiều hành lý đến đây.

Dù sao thời gian lưu lại cũng không quá lâu nên mỗi người chỉ có một chiếc va li.

Chỉ là chiếc va li kia của Tô Hân Nghiên lại nặng hơn nhiều so với hai cha con kia.

Ngoài quần áo và các vật dụng khác của cô, còn có mấy món quà gặp mặt mà cô đã đặc biệt chuẩn bị để tặng cho ba mẹ Bạch Gia.

Đây là lễ phép cơ bản, không thẻ bỏ được.

Sau khi mang hành lý, năm người lên xe, bởi vì không gian trong xe có hạn, Ninh Viễn Hàng vừa vặn ngồi ở ghế phụ cùng với ba người phụ nữ ngồi phía sau.

Bạch Hinh thì ngồi ở bên trong, bên trái là cô bạn thân, nhưng cũng là em gái của vị hôn phu, bên phải là mẹ của vị hôn phu, không khỏi chút không được tự nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-562.html.]

Cũng may cô là người đã từng xem nhiều cảnh lớn nên có thể che đậy rất tốt chút khó chịu đó mà không để lộ ra ngoài.

Trong lúc xe đang chạy, có thể là do quá nhàm chán, Tô Hân Nghiên bắt đầu cố ý hay là vô tình mà tìm hiểu về gia đình của Bạch Hinh , trọng điểm vẫn là dừng ở trên người cha mẹ của Bạch Hinh.

Lần trước cô hoỉ thô sơ mà biết được Bạch Hinh là một cô nhi, được một đôi vợ chồng tốt bụng nhận nuôi, rồi dạy dỗ khôn lớn thành tài.

Nhưng đôi vợ chồng này tên họ là gì, là người như thế nào, Tô Hân Nghiên đều không rõ ràng lắm.

Lúc này khó có khi có được cơ hội tốt như vậy nên phải tìm hiểu.

Mà sự tìm hiểu này không chút ác ý, ngược lại mang theo thiện ý thuần túy, thuyết minh Tô Hân Nghiên chân thành muốn ở chung với ba mẹ của Bạch Hinh.

Bạch Hinh tất nhiên là hiểu được, cho nên cũng trả lời vấn đề của trưởng bối một cách rành mạch.

“Ba của con họ Bạch, tên là Thiết Ngưu, trước kia làm thợ săn, chỉ là sau đó không cho săn thú nữa, liền đổi thành dùng trồng trọt kiếm ăn.”

“Mẹ của con tên là Trương Mỹ Quyên, cũng giống với ba con làm lụng trên ruộng vất vả cả đời.”

……

Cha mẹ của cô đều là người có tính cách thiện lương, cũng là người giản dị hiền hậu, mặc dù địa vị thân phận của hai bên cha mẹ cách xa quá lớn, nhưng cô cũng tin tưởng chỉ cần có tâm, bọn họ vẫn là có thể ở chung rất tốt.

Sự tin tưởng này càng thêm vững chắc khi cô nghe mẹ chồng tương lai dùng giọng điệu hoài niệm kể về việc ngày xưa họ cũng trồng rẫy nên mới thấu hiểu được nỗi vất vả mưu sinh trên đồng.

Ninh Hàn trực tiếp lái xe, đưa ba mẹ và em gái đến căn biệt thự ở Ma Đô trước kia em gái từng ở đó.

Mà khi Ninh Viễn Hàng cùng với vợ nhìn thấy cách trang trí của căn biệt thự này, cái biểu tình đó, Tô Hân Nghiên có thể dùng một biểu tình ở trên mạng lưu hành ở đời sau.

Biểu tình của hai người không thể nói là không có quan hệ, chỉ có thể nói giống nhau y như đúc.

Dường như phát hiện ra biểu tình của ba mẹ không thích hợp, Ninh Hàn lập tức ném nồi.

“Ba mẹ hai người đừng hiểu lầm, căn biệt thự này không phải là con, là Tại Tại, bên trong trang trí gì đó, cũng tất cả đều ấn theo sở thích của em ấy mà làm ra.”

Cho nên ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, kiểu tam hồn thiếu nữ phơi phới này, không phải là phẩm vị của một thẳng nam như anh.

Vì để bảo hộ hình tượng của bản thân trước mặt ba mẹ và vị hôn thê, Ninh Hàn cũng rất liều mạng, vậy mà còn hố cả người em gái mà anh yêu thương nhất.

“!!!”Tại Tại không thể tin tưởng mà trừng nhìn anh cả.

Anh cả à, anh đã thay đổi rồi, trước kia anh đâu có như vậy, có phải anh không còn yêu thương cô em gái này nữa không?!

Dưới đôi mắt lên án của em gái, Ninh Hàn có một chút chột dạ, nhưng nghĩ căn biệt thự này anh chuẩn bị để làm quà cho em gái, thì biểu tình lại trở nên đúng tình hợp lý.

Biệt thự là anh xây tặng cho em gái, cho nên thiết kế bên trong cũng thuộc về em gái, không có liên quan tới anh.

Loading...