Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 558
Cập nhật lúc: 2024-10-25 10:50:40
Lượt xem: 8
Xem ra cô còn biết chú ý giữ ấm cho chính mình.
“Cũng không chờ bao lâu, em đã quên.” Tại Tại nghĩ ngợi, thật sự là nghĩ không ra đáp án.
Buổi chiều tan học, cô chạy đến với tâm trạng phấn khích, thậm chí còn không có tâm trạng chú ý tới việc ăn tối, chỉ suy nghĩ xem nên nói gì sau khi nhìn thấy Cố Diệp Chu đáp lại lời tỏ tình của anh.
Trăm triệu không nghĩ rằng, chờ đợi cho tới bây giờ, ngay cả chính mình đều đã quên thời gian trôi qua.
Tại Tại không thể nói ra được đáp án cụ thể, Cố Diệp Chu cũng không bắt buộc.
Anh đỡ lấy chiếc xe đáng thương bị vị chủ nhân vô tâm nào đó bỏ quên dưới đất, đưa đôi chân dài lên xe, quay đầu lại nói: "Đi, anh đưa em về."
Lúc này rồi, trường học của cô đã sớm đóng cửa, khẳng định không thể quay về, cho nên chỉ có thể đưa cô về nhà được thôi.
Nhưng khi Tại Tại nghe thấy lựa chọn này lại lắc đầu dữ dội.
“Không được không được không được…… Lúc này em mà trở về, thì giải thích với trong nhà như thế nào được?”
Thấy cô ấy bò về nhà ngủ muộn như vậy, đừng cho cô có cơ hội giải thích, chỉ sợ ba mẹ và các anh trai hội thẩm trước mặt, nhẹ nhàng thì chỉ bị dậy dỗ một chút sau đó là được buông tha, nếu nặng hơn thì……
Tại Tại không dám tưởng tượng đến kết cục lúc đó của bản thân.
Dù sao khẳng định là rất thảm là được rồi.
Thấy vẻ mặt túng dạng này của cô, Cố Diệp Chu có chút buồn cười: “Lúc này mới biết sợ?”
“Hừ, còn không phải đều tại anh hết đó, ai kêu anh tan làm muộn như vậy chứ!” Tại Tại vô cớ trút giận lên người Cố Diệp Chu .
Cũng mặc kệ cô có tức giận đến vô lý thế nào, thì vấn đề trước mắt là phải tìm cách giải quyết chuyện đi về này.
Trường học thì không thể quay về, mà khách sạn thì một mình cô không dám ở, về nhà lại sợ hãi bị mắng, mà nhà của những người bạn học khác thì lại không tiện để cô ở qua đêm.
Lựa chọn duy nhất là chỉ có thể tới nhà của Cố Diệp Chu.
Nhưng…… Nếu là đổi lại là trước kia, Tại Tại còn có thể đơn thuần đến nhà của Cố gia ngủ lại một đêm, nhưng lúc này khi hai người vừa mới xác định mối quan hệ yêu đương, sự thay đổi thân phận của họ chắc chắn sẽ gây ra một loạt phản ứng tinh vi.
Dù sao cô cũng không dám đến Cố gia ở lại một đêm, cô gái có lớn gan như thế nào cũng không thể không rụt rè như vậy, cho nên hiện tại đúng là chỉ còn một con đường về nhà này mà thôi.
Tưởng tượng đến chuyện sắp bị quở trách, cả người Tại Tại đều u ám.
Đáy lòng cũng không nhịn được lại hối hận.
Sớm biết vậy cô đã chọn một thời gian khác lại đến, cái này thì hay rồi, tự vác đá đạp chân mình rồi.
Nhưng trong lòng cô vẫn biết, mặc dù có được một cơ hội nữa, tối ngày hôm nay cô vừa được hội chị em khai sáng thì ngày hôm sau cô chắc chắn gấp không chờ nổi mà chạy tới chỗ Cố Diệp Chu bày tỏ tâm tư của bản thân.
Bởi vì cái loại kích động cùng hưng phấn này, rốt cuộc không thể kìm nén được, chỉ muốn truyền đến đối phương sớm, nhận được đối phương đáp lại.
Nói trắng ra là.
Cô chính là bị xuân tâm manh động đến mức không thể không chế bản thân được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-558.html.]
“Thực ra em có thể lạc quan hơn, lúc này trong nhà chỉ có mỗi mình bà nội em, những người khác có thể không có ở nhà.” Cố Diệp Chu an ủi Tại Tại.
Câu này của anh không phải nói bừa, mà là có căn cứ cả.
Tất cả mọi người Ninh gia đều bận rộn, ngay cả bà cụ Ninh cũng bận ra ngoài học khiêu vũ nói chuyện phiếm với nhóm chị em, về nhà muộn cũng không phải là vấn đề gì to tát.
Một đêm, ngay cả bà cụ Ninh được con trai cả đón đi nhà ông ở vài ngày, nên không có ở nhà.
Cho nên, nếu Tại Tại cẩn thận một chút, mà có vận khí tốt hơn một chút xíu, cũng không phải là không có cơ hội lừa gạt.
Dường như được Cố Diệp Chu khai sáng, biểu tình của Tại Tại từ âm chuyển sáng, vội nhảy lên xe của anh, lên tiếng thúc giục nói: “Đi đi đi, chúng ta mau trở về, có lẽ còn có thể kịp trước lúc bọn họ trở về đó.”
Đến lúc đó cô chỉ cần một bên nói mình để quên một món đồ ở nhà, cho nên về nhà lấy, thuận tiện lấy cớ ở lại nhà một đêm, là có thể lừa gạt được rồi.
Dù sao, chỉ cần cô không bị bắt tại chỗ, thì mọi thứ đều sẽ ổn cả thôi.
Dưới sự thúc giục của Tại Tại, Cố Diệp Chu cong m.ô.n.g đạp xe vô cùng nhanh.
May mắn thay, ban đêm không có người đi đường nên họ có thể về nhà mà không bị cản trở gì cả.
Làm người ta ngoài ý muốn, khi cô về đến nhà.
Ninh gia một mảnh đen nhánh, mà ngược lại Cố gia sáng đèn.
Cố Diệp Chu ấn phanh, đậu xe trước cửa nhà, nghi hoặc hỏi: "Ông nội về rồi à?"
Tại Tại từ sau lưng anh dò đầu ra, chỉ cần liếc mắt một cái, đã tự nhảy xuống xe: “Nếu ông Cố đã về rồi thì anh nhanh chóng về chăm sóc ông ấy đi, em tự đi trở về.”
Nói xong, cô rút chìa khóa từ sợi dây đeo trên cổ ra, mở cửa sân, im lặng chui vào rồi khóa cửa lại.
Trước khi vào nhà, Tại Tại còn vẫy tay với Cố Diệp Chu để tạm biệt: “Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Cố Diệp Chu vẫn luôn nhìn theo bóng lưng của Tại Tại, lén lút đi vào trong nhà, lúc này mới trở về nhà mình.
Vừa vào cửa, anh cũng không thấy được ông nội ở phòng khách, xoay người đi vào phòng của ông cụ nhìn, quả nhiên người đã ngủ ngon lành ở trong đó rồi, còn đánh khò khè vang dội.
Anh lặng lẽ cười, nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi trở về phòng.
Lại không thấy được, sau khi cánh cửa đóng lại, ông cụ Cố vốn nên ngủ say đột nhiên mở bừng mắt, trong bóng đêm cười lẩm bẩm một câu: “Tiểu tử thúi trưởng thành rồi.”
Sau đó ông cụ trở mình, tiếp tục ngủ say.
Một khác đầu, khi Tại Tại tiến vào trong nhà giống như trộm, cởi giày, rón ra rón rén định đi lên lầu.
Cô đang muốn thừa dịp không có ai ở ngoài này, chạy nhanh về phòng của mình, làm bộ cô đã về nhà từ sớm rồi lên giường đi ngủ từ lâu.
Nhưng khi cô đi ngang qua phòng bếp, lại nghe thấy mấy tiếng sột soạt phát ra từ trong đó, giống như có con chuột đang ăn ngầm.
Tại Tại dừng bước chân lại, do dự một chút, vẫn không nhịn được quay đầu đi đến phòng bếp.
Thuận tay còn cầm thêm một cái chổi.