Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 494
Cập nhật lúc: 2024-10-22 16:27:39
Lượt xem: 17
Đưa tiền cũng tốt đó, mỗi người có phần, công bằng nữa, hơn nữa cô cũng không phải phí tâm nên mua cái gì tặng cho mỗi người trong nhà, mua quà cũng không phải lo lắng mọi người sẽ không thích, không sợ diễn biến thành một sự cố tốn công vô ích.
Suy nghĩ như vậy, Tại Tại đột nhiên cảm thấy bản thân đã lĩnh ngộ được một chiêu tuyệt diệu khi tặng quà cho cả nhà.
Ninh Hàn không nghĩ rằng em gái khi tặng quà lại ngang tàn như vậy: “……”
Tuy rằng cách làm của Tại Tại ngắn gọn, nhưng không thể không thừa nhận, khi nghe cô nói tặng quà cho cả nhà như vậy, trong lòng Ninh Hàn cũng cảm giác thấy ấm áp.
Cưng chiều bé con chính là như vậy.
Bản thân chiều thì chiều vậy đó, vốn cũng không cầu hồi báo gì, nhưng khi đứa trẻ đó trưởng thành, bắt đầu hiểu chuyện, bắt đầu học cách hồi báo lại, mà niềm hạnh phúc này còn khiến anh vui hơn cả khi đạt được một hợp đồng đáng giá vài chục triệu đồng.
Ninh Hàn được em gái dỗ dành đến vui vẻ, cũng giống như cô, hào khí vạn trượng muốn tặng lại quà cho cô.
“Anh cả nói đùa với em đó, không muốn tiền của em, nói đi, được giải nhất, muốn cái gì cứ nói ra với anh cả? Căn biệt thự này ở MA Đô? Hay là mua thêm cho em một chiếc xe mới? Nếu mà em muốn cái gì, trực tiếp nói ra cho anh cả biết, nếu anh cả mua được đều mua cho em.”
“Em không cần nhà ở, cũng không cần xe, cái gì cũng không cần.” Tại Tại trực tiếp cự tuyệt.
Nhà thì cô xác thật là không cần, hơn nữa thứ này quá quý trọng, dù tính là anh em ruột, cô cũng không thể trực tiếp nhận lấy một căn biệt thự của anh cả.
Rốt cuộc tiền của anh cả cũng do anh ấy cực khổ kiếm ra, lại không phải do gió thổi tới, cho nên phải biết tiết kiệm cho anh trai, chờ sau khi có vợ thì dùng, mà không phải là do em gái lấy đi.
Nếu cô thật sự làm như vậy, chị dâu tương lai sẽ có ý kiến.
Đương nhiên, nếu là cha mẹ cho, Tại Tại lại không suy nghĩ nhiều như vậy, trực tiếp liền ‘ vui lòng nhận luôn chứ còn chần chờ chi nữa’.
Xe thì không cần thiết.
Gara trong nhà vẫn còn một chiếc xe mà bác cả tặng nhân dịp sinh nhật mười tám tuổi của Tại Tại, hiện tại đang chờ Tại Tại lấy được bằng lái, sau đó mở xe đi hóng gió.
Cho nên nghĩ tới nghĩ lui, căn bản không cảm thấy bản thân thiếu thứ gì, Tại Tại dứt khoát cự tuyệt khen thưởng của anh cả.
Chỉ là cô thì cự tuyệt, không đại biểu Ninh Hàn sẽ không cho thật.
Qua mấy ngày, cùng ngày Tại Tại lên máy bay về Thủ đô, cô nhận được món quà mà anh cả đưa lại đây.
Một đôi vòng ngọc được chế tạo tinh xảo.
Đôi vòng tay này có chất lượng bóng và màu trong, là loại ngọc bích màu hồng thủy tinh rất quý hiếm.
Chỉ một chiếc thôi, giá cả đủ làm cho người ta chùn bước, còn có thể mua được một căn nhà khang trang sạch sẽ ở Ma Đô
Càng không nói đến Ninh Hàn lại còn đưa cho em gái một đôi.
Đây là hai căn hộ đó.
Tại Tại khi nhận quà có chút ngốc, phản ứng đầu tiên của cô không phải là hỏi anh cả về giá cả của đôi vòng ngọc này, hoặc là cự tuyệt phần lễ vật này, mà là hỏi một câu: “Ai chọn giúp anh đấy?”
Đúng vậy, Tại Tại biết rõ anh cả nhà mình là một thẳng nam sắt thép, mới không tin với đôi mắt này của anh, có thể chọn giúp cô một đôi vòng ngọc nghệ thuật này, còn là món quà có thể khiến cho cô thích không nỡ buông tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-494.html.]
Nói sau lưng không có ai tham ưu giúp thì còn lâu cô mới tin.
Không chờ anh cả trả lời, Tại Tại dưới đáy lòng đã đề ra ba đối tượng bị hiềm nghi.
Anh ba cô, Quý Tử Nhiên, cùng…… trợ lý của anh cả?
Vốn tưởng rằng bản thân suy đoán tám chín không rời mười, trăm triệu không nghĩ tới, Ninh Hàn lại cho em gái một đáp án đầy bất ngờ.
“Đây là Bạch Hinh giúp anh chọn cho em.”
Tại Tại: “???”
Xin hỏi vào lúc cô không biết , đến tột cùng đã xảy ra cái gì?
Cốt truyện có phải quá nhanh không?
Nhìn thấy ánh mắt hoang mang không tự chủ được của em gái mình, Ninh Hàn buồn cười chọc cái đầu nhỏ của cô: "Đừng có suy nghĩ lung tung, hiện tại anh và cô ấy mới chỉ là bạn bè mà thôi."
“Mới chỉ là?” Tại Tại nhạy bén bắt được trọng điểm.
“Ân, trước mắt chỉ là bạn bè.” Ninh Hàn lại nhấn mạnh một lần nữa.
Anh thừa nhận, anh đối với Bạch Hinh có chút hảo cảm, mà Bạch Hinh hiển nhiên cũng có cảm giác với anh.
Cả hai đều là những người trưởng thành, nếu đều có cảm giác với nhau, không sợ chưa xem mắt, cũng không ngại thăm dò tiếp xúc gần với nhau.
Nhưng trước mắt vẫn còn là giai đoạn tìm hiểu, cho nên hai chữ bạn gái này vẫn chưa thể nói ra được.
Ninh Hàn sẽ không tung tin sai lệch ra bên ngoài, cho người ngoài, bao gồm và người thân của mình.
Này không chỉ có dễ dàng sinh ra không cần thiết hiểu lầm cùng phiền toái, cũng đối Bạch Hinh thanh danh không tốt.
Điều này không chỉ dễ gây ra những hiểu lầm, rắc rối không đáng có mà còn ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của Bạch Hinh.
Nhìn sự quý trọng của anh cả đối với chị Bạch, Tại Tại rất ngoan ngoãn mà duỗi tay, đưa tay lên làm ra cái tư thế kéo khóa ở bên miệng, bảo đảm với anh: “Yên tâm đi anh cả, chuyện này chỉ cần anh chưa mở miệng thông báo cho trong nhà biết, thì em sẽ tuyệt đối không nhiều lời ở bên ngoài.”
“Ngoan, về nhà học tập cho thật tốt, ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ nói.”
Ninh Hàn vừa lòng xoa đầu nhỏ của em gái, tự mình lái xe đưa cô ra sân bay chờ máy bay.
Anh vẫn chưa hoàn thành công việc của mình ở bên Ma Đô, không thể trở lại trong thời gian ngắn, nhưng Tại Tại sắp khai giảng, cho nên phải về trước một bước, chuẩn bị đi học.
Tại Tại cũng là một người lớn.
Có thể tự lên máy bay về nhà, trong nhà cũng không có gì phải lo lắng.
Hơn nữa khi cô ra sân bay có anh cả hộ tống, tới rồi thủ đô trong nhà cũng có người tới đón, trên cơ bản cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
Cho nên sau khi đưa em gái ra sân bay, cũng đưa cô đến chốt kiểm an xong, Ninh Hàn liền xoay người rời đi.