Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 485
Cập nhật lúc: 2024-10-22 14:46:36
Lượt xem: 17
Trái tim của Cố Diệp Chu hẫng đi một nhịp, anh giả vờ bình tĩnh đáp: "Không có, sao em lại hỏi như vậy?"
“Cũng không có gì, chỉ là cảm thấy anh Cố là một người tốt như vậy, hẳn là sẽ có rất nhiều người thích anh, sao mà đến bây giờ anh vẫn còn độc thân?” Tại Tại tỏ vẻ bản thân chỉ đơn thuần là tò mò thôi.
Ánh mắt Cố Diệp Chu trong nháy mắt thâm một chút, tiếng nói của anh hơi trầm xuống: “Bởi vì anh đang đợi.”
“Chờ cái gì?” Tại Tại tò mò mà nhìn về phía anh.
—— chờ em lớn lên một cách chân chính, chờ em thông suốt, chờ em thật sự thích anh.
Cố Diệp Chu không nói nữa, anh tự động bỏ qua cái đề tài này.
Cũng may sau đó Tại Tại bị đói bụng, ánh mắt của cô đã bị thu hút bởi những món ăn nhẹ tinh tế trên chiếc bàn dài lộng lẫy, nên cũng không quan tâm đến mấy chuyện này.
“Chúng ta đi ăn một chút gì đó đi.”
Vén vạt váy, cô bước nhanh tới, lấy một cái đĩa rồi cho rất nhiều đồ ăn vào.
Đa phần là bánh ngọt nhiều đường và nhiều calo, đồ ăn vặt,… Đều là những món cô thích, tuyệt nhất là cô vẫn giữ được vóc dáng không bị tăng cân, dù ăn bao nhiêu cũng không bị béo phì.
Chỉ nghe đến đây thôi cũng khiến người ta ghen tị, ghen ghét, nhưng nếu bản thân lại thật sự có được thể chất này quả là một sự sảng khoái khó tả!
“Ăn nhiều như vậy em không sợ bụng sẽ phình ra à?”
Đang lúc Tại Tại chuẩn bị ăn uống thỏa thích , sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc.
Cô quay đầu nhìn lên, Quý Tử Nhiên đang đứng ở phía sau cô cười.
Không chút nghĩ ngợi, Tại Tại lên tiếng phản đối: “Anh mới bị phình bụng đó, em cũng đâu có ăn nhiều đâu.”
Thấy cô tức giận, Quý Tử Nhiên cũng không sợ, tiếp tục trêu cô: “Chỗ này mà em bảo là không nhiều à? Cả hội trường này có lẽ em chính là người ăn nhiều nhất đó.”
“Cả hội trường này cũng đâu có ai định ăn gì.”
Tại Tại phản lại một quân.
Quý Tử Nhiên bị cô cãi đến nghẹn, nhưng cẩn thận ngẫm lại, tình huống thực tế cũng đúng là như thế, nên tiếp tục bị cứng họng.
Hai người lẩm nhẩm lầm nhầm nói sang những đề tài khác.
Ví dụ như người ái mộ Ninh Hàn chẳng hạn.
Viên gia sớm đã là hoang tàn quạnh quẽ rồi.
Sau khi bị công ty của Ninh Hàn chấm dứt hợp đồng, công việc kinh doanh của nhà họ Viên bắt đầu sa sút dần, về sau những người khác từng làm việc với họ mới tiết lộ rằng vật liệu xây dựng của họ từng bị cắt xén, không ít lần có hành vi làm giả hàng, làm hàng kém chất lượng.
Đây là một sai lầm rất lớn không thể dung thứ trong ngành vật liệu xây dựng!
Nháy mắt, những nhà vốn đang hợp tác cùng với Viên gia cũng bắt đầu sôi nổi hủy hợp đồng, trong khi những người đang hợp tác bắt đầu tự kiểm tra.
Nếu là không thành vấn đề còn may.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-485.html.]
Một khi tra ra có vấn đề, Viên gia tất nhiên sẽ không tránh khỏi việc bị kiện.
Cho nên, trong một đoạn thời gian ngắn nữa, trên dưới Viên gia sẽ lâm vào hoàn cảnh sứt đầu mẻ chán, căn bản không rảnh lại đến quấy rầy Ninh Hàn nữa.
Còn hai người con gái không có đầu óc kia của Viên gia?
Khi Viên gia biết được nguyên nhân công ty mình lâm vào đại cục này, hoàn toàn là do hai người con gái ngu ngốc kia ban tặng, tất nhiên sau đó cuộc sống của hai người trôi qua sẽ không được tốt.
Người làm ăn, tin tức luôn lưu thông hơn bình thường.
Mặc dù không có ý định hỏi thăm, nhưng sự tình Viên gia nháo lớn như vậy, trong một số bữa tiệc thương mại chả nhẽ không nghe ngóng được ít à.
Hiện tại mấy tin tức này bị anh nói ra như vẹt, tất cả đều trở thành chê cười nói cho Tại Tại nghe.
Tại Tại nghe xong cũng không có phản ứng gì.
Vốn dĩ, nếu không phải hai chị em Viên gia kia liên tiếp tìm tới cửa chọc cô, khả năng cho đến khi kì nghỉ hè này kết thúc, cũng không biết đến sự tồn tại của hai người này, cũng không dẫn đến đại hoạ của Viên gia.
Cho nên nói trắng ra là, Viên gia ở trong mắt cô không khác gì người xa lạ cả.
Ai lại sẽ đi để ý người xa lạ đã xảy ra chuyện gì đâu?
“Tết năm nay anh có định về quê thăm ba mẹ anh không?” Tại Tại hỏi Quý Tử Nhiên.
Cô biết người bạn bướng bỉnh này có chút căng thẳng với gia đình để xin nghỉ việc và khởi nghiệp, nhưng về bản chất giữa hai bên không có mâu thuẫn không thể hòa giải.
Rốt cuộc năm đó cha mẹ Quý Tử Nhiên không muốn anh mất đi công việc ổn định, cũng là vì tốt cho anh, lại không phải muốn hại anh.
Ngần ấy năm đi qua, chú và dì ở trấn trên khẳng định rất nhớ Quý Tử Nhiên.
Mà Quý Tử Nhiên, sao lại không nhớ cha mẹ được chứ?
Cho nên Tại Tại cảm thấy thân là bạn thân, cần thiết phải khuyên nhủ người này một chút, làm anh buông mặt mũi, về nhà thăm ba mẹ, đến lúc đó chỉ cần dỗ dành hai ba câu là ổn thôi.
Chẳng lẽ ba mẹ anh có thể tức giận anh cả đời được chăng?
“Anh cũng vốn dĩ định năm nay trở về.” Quý Tử Nhiên lau mặt, có chút ưu sầu: “Nhưng anh lại không biết nên trở về như thế nào.”
Tại Tại nghi hoặc: “Sao lại không biết nên trở về như thế nào? Trực tiếp lên máy bay về nhà là được mà.”
“Không phải.” Quý Tử Nhiên giải thích: “Anh nghĩ, anh như bây giờ đi, cũng coi như là sự nghiệp thành công, áo gấm về làng, cho nên anh muốn phô trương một chút, cho ba mẹ anh một kinh hỉ thật lớn? Hay là lặng lẽ trở về, tránh ở trong nhà, cho bọn họ sự kinh hỉ cùng với kinh hách nhỉ?”
“……” Tại Tại: “Có một người con như vậy, chú và dì cũng thật vất vả.”
“Dùng sai từ rồi, là hạnh phúc mới đúng.” Quý Tử Nhiên nghiêm túc sửa đúng .
Tại Tại: “…… Anh vui vẻ là được.”
Cô cũng không biết nên nói gì nữa, dứt khoát để tên này tự phát huy đi, chỉ cầu nguyện chú và dì Quý không bị người con trai này dọa cho đau tim là được rồi.
Dưới đáy lòng Tại Tại vì cha mẹ Quý Tử Nhiên bi ai một giây, sau đó tiếp tục vui sướng nhét đồ ăn vào trong miệng.
Vì cái tạo hình này mà tối nay cô không ăn cơm, lúc này có chút đói bụng.