Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 476
Cập nhật lúc: 2024-10-22 09:47:34
Lượt xem: 26
Cô cảm thấy chị em Viên gia trong đầu đều có hố, hai người hợp vào với nhau chính là một cái hố lửa lớn, mà hiển nhiên cô không có khả năng trơ mắt nhìn anh cả nhà mình nhảy vào hố lửa đó.
Cho nên lúc này thấy anh cả chủ động quét sạch mọi mối liên quan đến hố lửa, Tại Tại liền rất vui mừng.
Ai ngờ, Ninh Hàn không chỉ có không muốn quét sạch các mối liên quan đến hố lửa thôi.
Anh là muốn trực tiếp phá hủy hố lửa luôn.
“Không phải anh không hợp tác cùng Viên gia, mà là anh cả không muốn cho Viên gia làm buôn bán nữa.”
Đây có vẻ như chỉ là một câu nói nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng hàm ý sau lưng lại không đơn giản như vậy.
Trải qua mấy năm phát triển này, hơn nữa còn có Cố Hành và Ninh Viễn Hàng, thậm chí còn còn cả Tô Hân Nghiên ở sau lưng ủng hộ.
Công ty bất động sản dưới sự điều hành của Ninh Hàn từ lâu đã là một trong những công ty hàng đầu trong ngành bất động sản trong nước, điều đó có nghĩa là cứ mỗi bước đi của công ty, dù là cực kỳ nhỏ, cũng sẽ thu hút được sự chú ý rất lớn từ các công ty cùng ngành khác, kể cả công ty khác ngành.
Cho nên anh thậm trí còn không cần phải làm gì, chỉ cần anh bảo một câu ngưng hợp tác làm ăn với công ty vật liệu của Viên gia, ngoại giới ngửi được tiếng gió, tất nhiên sẽ cho rằng là vật liệu xây dựng của Viên gia ra vấn đề gì.
Làm vật liệu xây dựng, có thể ra vấn đề gì?
Doanh nhân thời đại ngày nay không xảo quyệt, sắc sảo như các thế hệ sau, họ giản dị hơn và chú trọng hơn đến phẩm chất và sự chính trực.
Xảy ra vấn đề như vậy ở một công ty, hiển nhiên sẽ khó có thể trở thành đối tác của mình được.
Mà không có khách hàng, Công ty vật liệu xây dựng của Viên gia hiển nhiên sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.
Mặc dù về sau bọn họ có nỗ lực tẩy trắng, cũng vì thế mà mất đi rất nhiều, không biết khi mà Viên gia nhận được tin tức, thiệt hại này là do hai người con gái lớn của họ gây ra, sẽ là cái cảm tưởng gì nhỉ.
*
Kết cục của Viên gia thì Tại Tại không nhìn thấy.
Bây giờ cô đang chờ bác cả.
Cố Hành nói được thì làm được, giữa trưa vừa mới gọi điện thoại cho cô cháu nhỏ xong, buổi chiều 3 giờ hơn, đã đến căn phòng chi nhánh của Ninh Hàn ở Ma Đô.
Lúc ông đến, Tại Tại đang nằm ở trên sô pha trong văn phòng Ninh Hàn ngủ trưa, mà Ninh Hàn thì tại vùi đầu vào công việc.
Nghe thấy động tĩnh ở cửa, anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy đang lạnh mặt ở ngoài cửa nhìn anh, trong lòng không khỏi cười khổ.
Việc nên tới cũng sẽ tới.
Thở dài hai tiếng, Ninh Hàn buông bút, rón ra rón rén đứng lên, đi theo bác cả ra ngoài.
Sau đó không có gì bất ngờ xảy ra mà bị mắng đến mức m.á.u chó phun đầu, hơn nữa còn bị ném cho một đống công việc nặng nhọc.
Đây là còn bởi vì anh đã kịp thời xử lý Viên gia.
Bằng không rất có thể sẽ bị bác cả ném tới một nơi thâm sơn cùng cốc làm cu li, mà khi đó, người trong nhà ngoại trừ em gái anh, khẳng định cũng không có ai cầu tình cho anh cả, bọn họ khả năng còn sẽ cảm thấy bác cả trừng phạt quá là nhẹ nhàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-476.html.]
Nhưng hiển nhiên, nếu thật sự phát sinh loại chuyện này, cả nhà đều sẽ không để cho em gái anh biết chuyện này.
Cho nên anh căn bản là không có ai đồng tình.
Lau mặt, trải qua sự kiện lần này, Ninh Hàn cũng dần cảnh giác dưới đáy lòng.
Bác cả nói đúng, không thể coi khinh bất luận kẻ nào.
Mặc dù chỉ là hai kẻ tầm thường không thể gây nổi chút sóng gió nào trong mắt anh, cũng có khả năng sẽ làm hại anh té ngã.
Lần này còn tính may mắn, em gái không xảy ra chuyện gì.
Nhưng nếu đối phương đột nhiên nổi điên, thật sự lên cơn làm hại em gái anh thì sao?
Tại Tại tuy rằng có thể đánh trả, nhưng là bọn họ cũng không thể bảo đảm dưới lúc kẻ điên phát cuồng, có thể bình yên vô sự bảo vệ chính bản thân mình hay không.
Nếu muốn thật sự xảy ra chuyện gì……
Ninh Hàn là người đầu tiên đánh chết chính mình luôn!
Xem ra về sau khi anh xử lý một chuyện gì đó, phải càng cẩn thận hơn mới được.
Cuối cùng chuyện Tại Tại ở bên này, bởi vì được bác cả dẫn ra ngoài chơi đùa, thuận tiện đi cửa hàng bách hoá mua các loại cô thích mới kết thúc được.
Thật ra mà nói, cô chơi thật sự vui vẻ, đã sớm quên đi chút ủy khuất mà hai người kia mang lại.
Nhưng Ninh Hàn lại không trôi qua tốt như vậy.
Mỗi ngày anh không chỉ phải làm việc xử lý đống việc đến sứt đầu mẻ trán, còn phải thay phiên nhận cuộc điện thoại từ trong nhà tới.
Bà nội tha thiết dặn dò anh phải có dáng vẻ của một người anh cả, phải bảo vệ em gái thật tốt, tìm bạn đời cũng phải là người hiểu biết ôn nhu thiện lương, không thể tìm kiểu người chưa vào cửa đã tới bắt nạt em gái như vậy được, bằng không cuộc sống sẽ rất khổ.
Giọng nói nhân hậu của bà lão tràn đầy sự khôn ngoan của năm tháng, bà không trách cháu trai cả, chỉ sợ anh bị người phụ nữ bên ngoài lừa gạt, nhưng vấn đề là mọi chuyện không như bà nội Ninh tưởng tượng.
Cố tình Ninh Hàn lại không có biện pháp giải thích rõ ràng cho bà nội hiểu, chỉ có thể cười khổ trả lời: “Cháu biết rồi bà nội, về sau khi chaú tìm người yêu, khẳng định sẽ đưa đến cho bà xem, lại suy xét có lấy hay không nha.”
“Cũng không cần phải như vậy, rốt cuộc đó mới chính là người bên cháu hết phần đời, bà nội chỉ muốn cháu tìm người mà cháu thích cháu muốn ở bên cô bé cả đời, mà cô bé cũng thích cháu, như vậy hai người các cháu sẽ nâng đỡ bên nhau, bù đắp cho nhau.”
Nghe thấy lời này, Ninh Hàn tức khắc liền ngộ.
Anh biết suy nghĩ bao dung của em gái anh về vấn đề anh em tìm bạn đời đến từ đâu.
Thì ra là giống như bà nội.
Nhưng ngoại trừ bà nội, thái độ của những người khác lại không tốt như vậy.
Ba ba anh gọi điện thoại tới, chỉ đơn giản thô bạo nói tám chữ: “Chạy vòng quanh biệt thự hai trăm vòng.”
Đây là trực tiếp dùng cách xử phạt về thể xác.
Mẹ khi gọi điện thoại tới, cũng không nói khó nghe cái gì, chỉ là thở dài hai tiếng, dùng tư thế tâm sự nói chuyện với anh: “Con là một người con trai, có một số việc mẹ không thể nói rõ ràng với con được, chỉ là hy vọng con có thể đảm đương việc của một người con trai, trước khi tìm được cô gái mà mình muốn ở bên cả đời, không được tùy tiện đi trêu chọc người khác.”