Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 431

Cập nhật lúc: 2024-10-19 14:57:46
Lượt xem: 14

Thuận tiện trước khi đi còn lôi thêm một nửa kho đồ ăn vặt của em gái, chỉ còn lại một cái đĩa không, cùng một đống rác là bao bì của đồ ăn vặt lại cho em gái.

Tại Tại: “!!!”

“Anh trở về ngay cho em! Nhanh chóng thu dọn sạch sẽ lại phòng em ngay!”

Nghe thấy mấy tiếng gầm gừ phẫn nộ của em gái, Ninh Hiên nguyên bản đang đi chậm rì rì ở trên đường đột nhiên gia tốc, nháy mắt đã vọt vào trong phòng của mình trốn mất tăm.

“Phanh!” Một tiếng, cửa phòng đột nhiên đóng lại, ngăn cách hết thảy động tĩnh bên ngoài.

“He he he…… Đồ ngốc à, bị anh chơi…… a... anh cả! Sao... sao anh lại.. ở... đây vậy?”

Ninh Hiên nguyên bản đang đắc ý dào dạt nhưng khi quay đầu, liền thấy anh cả với vẻ mặt nghiêm túc thâm trầm đang ngồi trong phòng của mình, tức khắc sợ tới mức thiếu chút nữa là tim ngừng đập luôn, biểu tình trên mặt còn đang dừng lại ở sự sợ hãi khi nhìn thấy anh cả.

Nhìn hết sức buồn cười.

“Anh kêu cậu ăn cơm xong thì đến thư phòng gặp anh sao mãi cậu không đến thế, hửm?” Ninh Hàn trầm giọng chất vấn em trai.

“Em em em…… e...em……”

Ninh Hiên lắp bắp nói ‘ em ’ nửa ngày, cuối cùng vẫn tìm lại được thanh âm của bản thân, giả bình tĩnh nói: “Không phải bộ phim đầu tay của em sắp chiếu hay sao? Vừa rồi là em đi mời Tại Tại tới tham gia lễ chiếu đầu của bộ phim này, cho nên mới đến muộn chút thôi, thật ra hiện tại đang chuẩn bị đi thư phòng tìm anh đấy.”

“À, anh lại đây vừa lúc, đi thôi.” Ninh Hàn đứng lên nói.

Chiều cao gần 1,9 mét của anh mang lại cảm giác áp chế mạnh mẽ, ép đến mức Ninh Hiên với chiều cao1,8m trông có chút nhỏ nhắn xinh xắn.

Càng thêm đáng thương thêm bất lực.

“Đi đi đi…… Đi đâu?” Ninh Hiên nơm nớp lo sợ hỏi, đôi tay để ở sau lưng không chịu được uy áp này run run.

Xin hỏi hiện tại anh chạy về phòng em gái còn kịp nữa không?

Chỉ cần anh còn ở trước mặt em gái, anh cả tuyệt đối sẽ không làm gì đối với anh, mặc dù muốn xuống tay đánh tay, cũng có thể nhẹ một chút.

Ngoài dự đoán, Ninh Hàn chỉ là nghỉ liếc mắt nhìn em trai một cái, đạm thanh nói: “Đi ra ngoài chạy bộ.”

Ninh Hiên: “……”

Chỉ có vậy?

Sự thật chứng minh, đúng là chỉ có vậy, Ninh Hàn không hề động thủ đánh anh hay mắng anh gì cả, cũng chỉ là dẫn theo anh đi ra ngoài chạy năm km mà…… thôi.

Ngã xuống sô fa ở phòng khách một cách tê liệt, Ninh Hiên cảm thấy có lẽ giờ đây trên trán của mình đã viết rõ ai chữ ' sợ hãi '.

Gian nan chạy theo anh cả cả một đọan đường dài 5 km, hiện tại anh mồ hôi ướt đẫm, thở hồng hộc, mệt đến mức một câu cũng không nói được, chỉ còn lại sức lực để thở dốc.

Quá tra tấn người.

Anh tình nguyện thà để anh cả lôi ra đánh cho một trận, ít nhất dù chết cũng là chết một cách thống khoái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-431.html.]

*

Tại Tại có chút đói, bước xuống nhà để tìm thức ăn giữa buổi học.

Trong lúc ăn Tết, trong nhà không thiếu nhất chính là đồ ăn.

Cô chỉ cần tùy tiện tìm chút gì đó ở phòng bếp, liền tìm ra một chai nước trái cây cùng một đĩa thịt viên.

Nguyên bản đang chuẩn bị bưng đồ ăn lên lầu ăn, kết quả lại trong lúc vô tình thoáng nhìn nhìn thấy một vật thể không xác định đang ườn ra trên ghế sô fa, không khỏi nghi hoặc mà thò lại gần xem.

Vừa mới đi vào, cô liền nghe thấy một đạo rên rỉ mỏng manh.

“Nước…… khát quá…… Cho tôi nước với……”

Xem bộ dáng của anh có trăm triệu điểm điểm đáng thương, rốt cuộc lương tâm vẫn chưa bay mất, Tại Tại tự giác cống hiến ra chai nước trái cây cô vừa mới lấy từ trong tủ lạnh ra.

"Đây, cho anh uống, nên đừng có mà nói em gái không thương anh nữa.”

Hơi lạnh của chai nước được đưa đến, dán ở trên mặt Ninh Hiên, cuối cùng cũng khiến anh thanh tỉnh hơn không ít.

Anh bò dậy một cách gian nan, tiếp nhận chai nước trái cây em gái đưa cho, ục ục một ngụm uống sảng khoái, sau đó thở ra một hơi sung sướng.

“Ha, sống lại rồi.”

“Đã bảo anh đừng có mà cười nhạo anh cả rồi, anh lại không nghe, xem đi, đây là quả báo đấy.” Tại Tại cầm lấy một viên thịt viên cho vào trong miệng, hàm hàm hồ hồ nói.

“Không phải do anh nhất thời ngứa tay sao.”

Ninh Hiên cũng biết bản thân biến thành như vậy là do anh làm, cho nên cũng không dám oán giận gì, chỉ có một chút hối hận.

“Lần sau anh sẽ quay lưng lại rồi mới cười nhạo anh ấy.”

Giáp mặt cười nhạo thì phải trả giá quá lớn, tuy rằng giá trị châm trọc cao, nhưng hậu quả khôn lường.

Tại Tại: “……”

Người này không cứu được nữa rồi.

Lắc đầu, cô đứng dậy một lần nữa đi tủ lạnh cầm một lọ sữa bò, trực tiếp lên lầu.

*

Học kỳ mới bắt đầu, vừa sinh động vừa bình thường.

Đi dạo trong khuôn viên, Tại Tại lúc nào cũng nghe thấy các bạn học bình luận về 《 thành hiệp 》 và hẹn rằng sẽ đi xem cùng nhau.

Cô có chút ngốc, hiển nhiên không biết vì sao mà trong một đêm, bộ phim mà anh ba cô chưa chiếu đã nóng hổi như vậy.

Tuy nhiên, vì tò mò, sau khi đọc thêm một vài gương mặt của mọi người, Tại Tại mới biết lý do.

Loading...