Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 418
Cập nhật lúc: 2024-10-18 13:48:23
Lượt xem: 17
Sau khi Tống Giảo bình tĩnh lại, hai người các cô đã được cảnh sát đưa đi ghi chép.
Ngoài việc kể lại toàn bộ sự việc, Lan Ỷ còn bị cảnh sát phê bình một trận.
Tuy rằng hành vi cô bắt ăn trộm là thấy việc nghĩa hăng hái làm, đáng được khen ngợi, nhưng thời điểm cô bắt ăn trộm xuống tay có chút nặng, cũng may là không gây ra án mạng, cho nên cảnh sát cũng chỉ phê bình cô thôi.
Mới vừa tiếp thu phê bình xong, nữ cảnh sát lúc trước đưa cho cô cốc nước ấm đã đi tới, nới với Lan Ỷ: “Có người tới đón các em.”
Là đám người Tại Tại tới đón.
Thật ra Lan Ỷ cũng không muốn làm phiền bạn cùng phòng, nhưng hai người các cô bên thủ đô này không thân không thích, cảnh sát lại nói phải có người tới đón thì hai cô mới được thả ra ngoài, lúc này bất đắc dĩ lắm mới có thể gọi đám người Tại Tại tới đón.
Thật ra thông báo cho giáo viên ở trường tới đón cũng được, nhưng trừ khi vạn bất đắc dĩ, nếu không không có một học sinh hay sinh viên nào dám làm như vậy.
Ai biết sau khi được giáo viên đón về, có phải thêm một trận phê bình nữa không?
Còn may Tống Giảo là phó lớp trưởng, cô còn nhớ rõ phương thức liên lạc với một vài bạn trong lớp, cho nên có thể để cảnh sát gọi tới Ninh gia.
Bằng không hai cô thật sự phải gọi giáo viên tới.
Đám người Tại Tại vội vàng đi tới Cục Công An, nhìn lên thấy Lan Ỷ bị thương cùng với Tống Giảo khóc thành con thỏ mắt đỏ, đáy lòng đọng lại lo lắng cùng hỏa khí lập tức bùng lên.
“Sao lại thế này? Ai khi dễ các cậu? Đừng sợ a, chúng tớ tới rồi.” Câu cuối cùng kia chủ yếu là nói cho Tống Giảo.
Bởi vì sau khi nhìn thấy đám người Tại Tại tới, Tống Giảo lập tức giống như một đứa trẻ bị khi dễ mà nhìn thấy phụ huynh đến, nước mắt vừa ngừng được tí lại bắt đầu rơi ra.
“Ô ô ô…… Tại Tại, quả đào, các cậu cũng tới rồi, tớ sợ quá mà.”
“Chớ sợ chớ sợ, không có việc gì đâu.”
Chương Đào ôm lấy Tống Giảo đang nhào vào trong lòng n.g.ự.c bản thân cầu an ủi, trấn an cô như dỗ dành trẻ con.
Gặp cảnh người khóc, Lan Ỷ nhịn không được xê dịch ra xa hơn một chút.
Thật sự là cô rất sợ hãi cái tiếng khóc này.
Tại Tại không quản hai người đang ôm nhau kia, ánh mắt dừng ở vết thương ở mắt cá chân của Lan Ỷ, gắt gao nhăn lại mi: “Cậu bị làm sao thế này?”
“Thì là do tớ không cẩn thận bị thương thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-418.html.]
Lan Ỷ sợ Tại Tại lo lắng, nói với cô chuyện xui xẻo mà bọn họ gặp phải ngày hôm nay.
Thực tế, theo kế hoạch ban đầu, đáng lẽ 4 giờ chiều họ đã lên xe lửa về nhà.
Nhưng ai có thể ngờ rằng chuyến tàu đã bị hoãn hơn một tiếng đồng hồ mà vẫn chưa đến, trong lúc chờ tàu thì họ đã bị một băng nhóm trộm nhắm tới.
Gia cảnh của Lan Ỷ cùng Tống Giảo đều không tồi.
Hoặc là nói, nếu không phải gia cảnh không tồi, các cô cũng không có điều kiện có thể theo đuổi nghệ thuật.
Một bộ dụng cụ vẽ tranh tốt hơn có thể lên tới hàng trăm đồng, thậm chí hàng nghìn đồng, chưa kể tiền dạy của giáo viên được tính theo giờ lên lớp, sau một thời gian dài học tập là một khoản chi phí không hề nhỏ để nuôi dạy các sinh viên mỹ thuật.
Cho nên chỉ nhìn một cách đơn thuần thùng dụng cụ vẽ tranh mà hai cô mang theo thôi, là có thể biết chắc chắn rằng các cô có tiền.
Trở thành mục tiêu của bọn trộm cũng là chuyện bình thường.
Mục tiêu đầu tiên của bọn trộm chính là Tống Giảo trông mảnh mai yếu đuối.
Điển hình của việc chọn bóp quả hồng mềm.
Nhưng bọn họ không dự đoán được, cư nhiên bọn chúng ra tay trên người Tống Giảo đã bị Lan Ỷ để ý thấy được.
Lúc ấy thời điểm bốn mắt nhìn nhau, trường hợp lâm vào sự xấu hổ.
Sau đó những tên trộm phản ứng trước liền giật ví, quay đầu như hai con khỉ nhanh nhẹn, chạy tán loạn rồi nhanh chóng hòa vào đám đông tẩu thoát.
Chiêu này bọn họ trăm thí bách linh.
Thời điểm phân công nhau chạy trốn, sẽ làm cho người bị hại do dự không biết nên đuổi theo ai, mà chui vào trong đám người, có thể lợi dụng đám đông ngăn trở để tẩu thoát.
Chờ sau khi người bị hại thật vất vả mới trốn ra khỏi đám đông được, thì người quen thuộc với địa hình nơi đây đã trốn thoát từ lâu đời rồi, sau đó cầm tiền tiêu d.a.o sung sướng đi ăn chơi.
Nếu đổi lại thành những người khác, chiêu này của bọn chúng chắc chắn sẽ có hiệu lực và kiếm được bội tiền.
Đáng tiếc, bọn chúng lại gặp phải Lan Ỷ với thân thủ nhanh nhẹn đến mức có thể so với hiệp báo.
Lan Ỷ sau khi thấy bọn trộm quay đầu đã lập tức đuổi theo.
Không đến mười giây đã bắt được tên trộm thứ nhất, sau đó lôi kéo tên kia đi bắt tên trộm thứ hai dễ như trở bàn tay, toàn bộ hành trình tiêu phí không vượt quá một phút, trực tiếp lôi chúng ra khỏi đám đông lấy lại đồ.