Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 415
Cập nhật lúc: 2024-10-18 10:11:56
Lượt xem: 15
Bà nội Ninh biết hôm nay cháu gái về nhà nên về sớm, vừa vào cửa đã thấy cháu gái và một cô gái lạ đang ngồi trong phòng khách.
Không nhịn được hỏi: “Trong nhà có khách tới?”
“Đúng vậy bà nội, đây là bạn cùng phòng của cháu, tên là Chương Đào, cậu ấy sẽ ở lại nhà mình mấy ngày. Chương Đào, đây là bà nội tớ, cậu cũng kêu là bà là được rồi.”
Tại Tại đảm đương làm người trung gian, làm công tác giới thiệu cho hai bên.
“Cháu chào bà ạ.” Chương Đào lễ phép mà đứng lên, chào bà Ninh.
“Cháu gái ngoan lắm, cháu cứ coi như đây là nhà mình, cứ tự nhiên chơi.” Bà Ninh cười tủm tỉm đáp lại.
Mấy đứa trẻ nhà mình ít khi mang bạn về nhà chơi, lúc này khó có khi bé con có bạn đến chơi, tất nhiên bà phải bày tỏ thái độ mười phần hoan nghênh, để cho khách cảm nhận được nhà họ mười phần hiếu khách.
Nhìn ra tâm tư của bà nội nhà mình, Tại Tại có chút dở khóc dở cười.
Bà nội thấy mấy anh em bọn họ ít khi dẫn bạn về nhà, liền cho rằng nhân duyên của mấy anh em không được tốt sao?
Thật ra hoàn toàn tương phản, nhân duyên của bốn anh em bọn họ khá tốt, đúng hơn là cực tốt, quan hệ này biểu hiện nhiều hơn ở quan hệ giữa người khác phái.
Nhưng bọn họ người thì vội vàng kiếm tiền mua đất,— người thì vội vàng học tập nghiên cứu khoa học,— người thì vội vàng đóng phim, còn có cô, tuổi còn nhỏ, căn bản không muốn suy xét về vấn đề tình cảm quá sớm, đương nhiên sẽ trông có vẻ ít bạn.
Mà những người cô chân chính coi là bạn lại cực kì ít.
Rốt cuộc Tại Tại có đọc Tâm Thuật, có thể nhìn thấu được lòng người, muốn cô thật sự coi là người bạn chân chính thì rất khó có thể tìm được.
Thấy bà nội đi vào phòng bếp nấu cơm, Tại Tại tự giác đứng dậy đi hỗ trợ.
Trình độ nấu ăn của cô chỉ giới hạn trong khả năng ăn được mà thôi, ăn vào không bị ngộ độc thực phẩm, nhưng nếu làm phụ bếp cho bà nội thì vẫn có thể.
“Bà nội, để cháu nhặt rau giúp cho.”
Tại Tại cầm lấy một bó rau lớn, động tác giúp bà nội thành thạo, có thể thấy được, ngày thường cô ở nhà, cũng không phải thật sự là kiểu người không làm gì cả.
“Tớ có thể giúp cái gì được sao?” Chương Đào tiến đến bên người Tại Tại, nhỏ giọng hỏi.
“Không có việc gì, cậu cứ đi ra ngoài kia ngồi đi, nếu chán thể bật TV lên xem cũng được.” Tại Tại vội vàng đẩy Chương Đào đi ra ngoài.
Không có đạo lý để khách trong ngày đầu tiên tới nhà, đã để cho người ta làm việc.
Chương Đào bị đuổi ra khỏi phòng bếp, không tìm được việc làm, chỉ có thể ngồi trong phòng khách xem TV.
Qua một lát, Tại Tại ôm một chồng đồ ăn vặt đến, ngồi ở bên người cô: “Đây, chỗ này cậu cứ tùy tiện ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-415.html.]
“Không phải cậu đang ở trong bếp phụ nấu ăn sao?”
Chương Đào thuận tay chọn một bao bánh quy ăn.
“Cũng giống cậu đó, bị đuổi ra rồi.” Tại Tại cầm lấy một hộp chocolate, vừa nói vừa nhẹ nhàng đưa qua đưa lại, nhưng lại làm người ta có chút muốn cười.
Chương Đào cũng không phải là người biết nhịn cười.
Trực tiếp liền “Ha ha ha……” Cười thành tiếng, sau đó nhận được một đôi mắt bất đắc dĩ của Tại Tại .
Hai người bạn nhỏ ngồi ở phòng khách chơi, qua một lát bà Ninh liền kêu ăn cơm, các cô lập tức lanh lẹ mà rời trận địa, chạy tới rửa tay ăn cơm.
Ngồi ở trước bàn cơm, thấy phân lượng thức ăn trên bàn, Tại Tại tức khắc hiểu rõ nói: “Bọn họ lại không trở lại ăn sao?”
' Bọn họ ' này chỉ bao gồm cả các anh trai và ba mẹ.
“Ừm, đều vội hết rồi.”
Bà Ninh đối với mấy chuyện này đã thành thói quen.
Còn may hàng ngày bà còn biết cách ra cửa tìm vui, bằng không chỉ với mỗi việc ở nhà một mình hàng ngày, tuy không hơn mấy bà lão góa bụa một mình, nhưng cũng không nhịn được mà bị buồn chán.
Chú ý tới oán niệm nhỏ đang bị che giấu trên mặt bà nội, Tại Tại vội nhắc tới đề tài khác, dời sự chú ý của bà nội đi: “Đúng rồi bà nội, món sườn heo chua ngọt này bà làm thế nào vậy ạ? Ăn ngon quá trời.”
Chiếc chân dấu ở dưới bàn nhẹ nhàng chạm vào Chương Đào.
Chương Đào hiểu ý, lập tức phụ họa theo: “Đúng vậy, đây là món sườn sào chua ngọt ngon nhất mà cháu từng ăn, bà có thể dạy cháu bí quyết làm món này được không ạ?”
“Nào có bí quyết gì đâu chứ, không phải đều làm như này……”
Nghe thấy hai đứa nhỏ đều thích món ăn mình làm, bà Ninh không khỏi lập tức nở nụ cười, vừa thấy bọn họ khiêm tốn hỏi ý kiến, liền mở miệng nói chuyện, giải thích cặn kẽ cho bọn họ từng bước nấu ăn.
Chưa kể, mấy lời này nghe cũng khá thú zị.
Ít nhất Tại Tại và Chương Đào đều nghe được mùi ngon.
Ăn xong cơm chiều, bà Ninh thì đi xem TV, Tại Tại thì tự giác đi rửa chén.
Dì Trần bảo mẫu hôm qua cảm thấy không khỏe, nên đến đi bệnh viện làm kiểm tra, cho nên đã xin Tô Hân Nghiên nghỉ mấy ngày, mấy ngày này việc trong nhà phải do bọn họ tự làm.
Nhưng trong nhà cũng không bẩn lắm, chỉ cần dọn đơn giản là xong.
Rửa bát xong, Tại Tại liền lôi Chương Đào chạy lên lầu.