Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 414

Cập nhật lúc: 2024-10-18 10:06:17
Lượt xem: 14

Ngoài việc đưa ngón tay cái lên, cô không biết làm thế nào để bày tỏ được sự kính nể của mình.

“He he, giống nhau giống nhau thôi.”

Tại Tại ngây ngô cười hai tiếng, làm bộ khiêm tốn.

Sau khi cả bốn người đã dọn dẹp vệ sinh kí túc xá và hành lý cá nhân, họ cùng nhau đi ăn liên hoan cuối năm ở phố ẩm thực sau trường.

Đây cũng coi như là bữa ăn tụ tập cuối cùng của bọn họ trong năm nay.

Chờ lần sau gặp lại, chính là chuyện của năm sau rồi.

Rối rắm tới rối rắm đi, bốn người cuối cùng quyết định đi ăn thịt dê hầm.

Tiết trời lúc này se lạnh mà ăn bát canh thịt cừu nóng hổi này, phần nước canh nóng hổi ấm áp, từ dạ dày đi đến toàn thân, đều là ấm áp dễ chịu, cực kỳ thoải mái.

Chờ sau khi ăn xong bữa cơm này, Tại Tại thậm chí còn toát ra một thân mồ hôi.

“Chúng ta đi thôi, tạm biệt.”

Trước khi ra cửa, mọi người đều mang theo hành lý chuẩn bị mang về nhà, lúc này sau khi ăn xong chỉ cần rời khỏi bữa tiệc tại chỗ mà không cần phải chạy về.

“Tạm biệt.”

Tại Tại cùng Chương Đào vẫy tay tạm biệt với nhóm Tống Giảo và Lan Ỷ , sau đó quay đầu đi đến trạm xe búyt ở gần trường học, cùng nhau chờ xe đi đến nhà của Tại Tại.

“Cậu nói đi nửa đường tớ có nên mua chút trái cây hay bánh trái gì đó? Lần đầu tiên đến nhà cậu làm khách, cũng không thể đến tay không vậy được vậy có chút thất lễ.”

Đối với chuyện đến nhà bạn học chơi, đối với Chương Đào mà nói, vẫn hồi hộp giống kiểu lần đầu lên kiệu hoa.

Cho nên cô có một chút khẩn trương.

Thật sự chỉ là một chút, rốt cuộc kiểu người thần kinh thô như cô, muốn cảm nhận tinh tế là chuyện không có khả năng.

“Không cần đâu, nhà tớ không để ý mấy cái linh tinh này đâu.”

Tại Tại không muốn để bạn cùng phòng tiêu pha.

Đúng lúc này, chiếc xe buýt họ đang chờ đã đến, cô chỉ cần kéo Chương Đào, lên rồi nhanh chóng chen lên xe buýt.

Chuyến xe búyt này sẽ tới thẳng nhà cô, trên đường không cần đổi xe, các cô cũng không cần phải xuống xe, trực tiếp cắt đứt luôn cái suy nghĩ mua quà của Chương Đào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-414.html.]

Chương Đào cũng không quen đường, Tại Tại đi như thế nào thì cô đi như thế đó, không có tâm tư mua quà đến nhà bạn nữa.

Chờ khi hai người đứng ở trước cửa Ninh gia, cô mới hậu tri hậu giác mà phản ứng lại.

“Hỏng rồi! Tớ quên đi mua trái cây rồi!”

“Đã đến trước cửa nhà tớ rồi, cũng đừng mua nữa, vào nhà nhanh thôi, tớ mệt mỏi quá, muốn nghỉ ngơi.” Tại Tại mới không cho Chương Đào có cơ hội chạy ra đi mua trái cây, trực tiếp lôi người vào trong nhà cô luôn.

Trong nhà nàng im ắng, không có người ở.

Vào thời gian này, thường thì sẽ không có ai ở nhà, người thì đi làm, người thì bận rộn đi chơi cùng với nhóm chị em học khiêu vũ.

Nói đúng ra thì phần cuối cùng chỉ có bà Ninh.

“Đồ vật cứ để ở trên bàn là tốt rồi, cậu có muốn uống gì không? Nhà tớ có sữa bò, nước có ga, còn có nước trái cây.” Tại Tại vừa nói vừa đi vào phòng bếp mở tủ lạnh ra.

“Tớ uống nước trái cây đi.”

Lúc Chương Đào vào cửa vốn dĩ còn có chút câu nệ, lúc này vừa thấy Ninh gia không có ai ở nhà, sau đó mới thả lỏng ra.

Tuy rằng biết bản thân sẽ ở chỗ này ở vài ngày, sớm muộn gì cũng gặp gia đình bạn cùng phòng, nhưng nếu có thể đối mặt sau này cũng sẽ muộn, ít nhất hãy cho cô ấy thêm thời gian để chuẩn bị tâm lý.

“Cho cậu nè, tủ lạnh chỉ còn nước chanh thôi.”

Tại Tại đưa một ly nước chanh đường mát rượi cho Chương Đào, còn cô thì cầm một ly sữa bò.

Thấy sữa bò trên tay cô, Chương Đào không khỏi cười nói: “Cậu vẫn chưa từ bỏ mộng tưởng 1m7 của bản thân sao?”

Vì nỗi ám ảnh về chiều cao của cô đã bị cả ký túc xá đều đã biết, trong lòng cô mang trong mình ước mơ cao 1,7 mét, chính vì lẽ đó, cô nhất quyết uống sữa và tập thể dục mỗi ngày, cô có sự kiên trì và bền bỉ.

Đáng tiếc, cuối cùng Tại Tại cũng chỉ dừng lại ở chiều cao là 165 cm thôi, không cao lên dù chỉ một mm.

Tuy nhiên, bản thân cô không tin vào tà, chỉ luôn tin rằng chỉ cần cô chưa đủ mười tám tuổi, cô vẫn còn chỗ để tiếp tục phát triển.

Lần này cũng giống vậy, Tại Tại nắm chặt bắn tay nhỏ quyết tâm nói: “Tớ cảm thấy tớ vẫn có thể cao lên được!”

Không có đạo lý trong nhà ai cũng cao, chỉ có cô là lùn nhất?

Tuy rằng 165 đã cao bằng mẹ rồi, nhưng là Tại Tại cẫn cảm thấy tốt xấu gì thì bản thân cũng di truyền một nửa gen của ba ba, nói như thế nào cũng phải cao hơn mẹ mới đúng chứ.

Ba ba cô cao 185, mẹ thi 165, giá trị bình quân chiều cao của hai người là 175.

Mà yêu cầu của cô cũng không cao, chỉ cần 170 thôi cũng không to tát gì đâu nhỉ?

Loading...