Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 404

Cập nhật lúc: 2024-10-17 14:35:12
Lượt xem: 27

Nhưng một đoàn phim không chỉ cần diễn viên, đạo diễn và quay phim mà còn cả hậu cần, hiện trường, đạo cụ, v.v.

Chỗ nào cũng cần phải dùng tiền!

Ba vạn của anh chỉ như muối bỏ biển!

Tục ngữ nói đúng, một phân tiền làm khó anh hùng hán.

Hiện tại Ninh Hiên đã sa sút đến mức không thể gục ngã nữa.

Vấn đề lớn nhất là đoàn của anh đã được kéo lên, và các thiết bị quay phim cũng đã được mua hết.

Một khi chuyện này đã bắt đầu thì không thể dừng lại được, nhưng nếu vấn đề kinh phí không được giải quyết, việc quay tiếp theo cũng không thể hoàn thành khiến anh hoàn toàn rơi vào tình thế khó xử.

Cứ từ bỏ như vậy sao?

Điều đó không chỉ có nghĩa là tất cả tiền bạc của anh đã bị lãng phí mà còn khiến anh cảm thấy có lỗi với những người đã chiến đấu với mình.

Tiếp tục kiên trì?

Không có tiền, sao kiên trì được chứ? Cũng không thể đi vay chứ?

A? Biện pháp này hình như cũng khá đấy!

“Không thể!”

Tại Tại không biết khi nào lại quay đầu lại đây, c.h.é.m đinh chặt sắt mà chặt đứt nàng tam ca si tâm vọng tưởng.

“sao anh ngu vậy? Sao không biết đi đòi tiền ba mẹ đó, nếu không được có thể mượn của anh cả hay là anh hai, sao cứ phải để một mình vật lộn với việc không đủ tiền? Diễn kịch khổ tình hả?”

Vẻ mặt của Tại Tại tự như nhìn thằng ngốc mà nhìn về phía anh ba.

Trong nhà có nhiều kim chủ như vậy, anh không biết đi cầu sao, sao cứ phải sầu vì một vấn đề nhỏ này? Nhìn như đồ ngốc vậy.

Được một câu kia của em gái đánh thức, hai mắt Ninh Hiên sáng lên như đèn pha ô tô.

Anh không nhịn được nắm chặt tay lại, đánh vào một bàn tay đang mở ra khác, bừng tỉnh đại ngộ: “Đúng ha, sao anh lại không nghĩ ra cách này nhỉ?”

“Bởi vì anh ngu.”

Tại Tại một bên vui vẻ vì anh trai đã có thể nghĩ thông suốt, một bên nhịn không được chửi tên này sao ngu thế.

Nhưng Ninh Hiên vừa được em gái dẫn đường căn bản không muốn so đo, hiện tại anh đang nghĩ ngợi nên đi tìm ai để mở miệng đòi vay tiền.

Mở miệng đòi các anh trai cũng được, mấy anh em cảm tình khá tốt, Ninh Hiên tin tưởng chỉ cần bản thân mở miệng, bọn họ khẳng định không nói hai lời liền bỏ tiền cho anh.

Nhưng xin tiền anh em thì sao ...

Anh không xin thuần thục như em gái được, quả nhiên vẫn là ba mẹ thì dễ mở miệng hơn đôi chút.

Hai anh em bị phạt không đến nửa giờ đã được kêu trở về.

Không muốn bị mẹ phạt nữa, Tại Tại nhanh như chớp chạy lên trên phòng, chui vào trong phòng của bản thân, mà Ninh Hiên sau khi chuẩn bị xong tâm lý thì đi gõ cửa phòng của ba mẹ mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-404.html.]

Hai giờ sau, vẻ mặt anh vui mừng mà đi ra ngoài, sau đó quay đầu lại đi gõ cửa phòng em gái.

“Mời vào.”

Nghe thấy thanh âm, Tại Tại cũng không quay đầu lại mà giương giọng nói.

Cô đang nằm trên bàn tập vẽ phác thảo, không thèm ngoảnh lại xem ai bước vào.

Qua khóe mắt, cô nhìn thấy một sinh vật to lớn với bàn tay và đôi chân dài rơi xuống chiếc giường mà cô vừa thay ga trải giường, cô lập tức nhận ra đó là ai.

“Đi xuống, anh chưa tắm rửa, không được phép nằm lên giường của em!”

“Chỉ nằm một chút thôi với lại anh đâu có bẩn.”

Ninh Hiên không chỉ không đi xuống, lại còn kiểu được một tấc lại muốn tiến một tấc mà cọ trên giường của em gái, trông như một con sâu lông.

“Có ghê tởm hay không? Mau đi xuống, cái giường em vừa mới giặt xong mà trời ơi!”

Tại Tại tức giận đến mức không thèm vẽ tranh nữa, quay người cầm lấy chân của anh, kiên quyết muốn lôi anh xuống giường của bản thân.

“Ai ai ai! Sao em lại bạo lực như vậy hả? Để ý không về sau không ai lấy em đâu!”

“Ai cần anh lo! Anh mau cút xuống cho em!”

“Xuống dưới xuống dưới đây, em đừng túm anh nữa, A!”

Sợ thật sự bị em gái lôi trên mặt đất như giẻ lau, Ninh Hiên vội vàng giãy giụa bò dậy, ngược lại ngồi trên ghế trong phòng cô.

Vị trí này Tại Tại có thể tiếp thu, nhưng cô vẫn cảnh giác cái tên khủng bố này nên ngồi ở trên mép giường, phòng ngừa cái tên bẩn tưởi này lại lên bày giường.

“Nói đi, anh tìm em có việc gì hửm?”

“Tới cảm ơn em đó.”

Dù gì em gái cũng giúp anh nhiều như vậy, Ninh hiên cảm thấy mình cũng nên cảm ơn em gái lấy một câu.

Chỉ là vừa dứt lời, nhìn thấy một cái bàn tay đúng tình hợp lý duỗi ra trước mặt anh, lại còn duỗi ra rồi lại nắm vào ý bảo đồ đâu, anh trầm mặc.

Sau đó giơ tay……

Nhẹ nhàng “Bang!” Một tiếng, đem tay Tại Tại đánh rớt.

“Nghĩ linh tinh cái gì đấy? Anh của em hiện tại đang ở trạng thái nợ nần ngập đầu, không có tiền mua quà cho cưng đâu.”

Anh không hề đòi tiền của ba mẹ không, mà là là vay tiền có giấy nợ đàng hoàng, về sau nếu có tiền lời, anh sẽ trả lại.

Hơn nữa là vay của ba mẹ nên là không có lấy tiền lãi mà thôi.

“Vậy anh muốn cảm ơn em thế nào? Nói cảm ơn không thôi? Vậy anh xong rồi đó, cút đi.” Tại Tại lật mặt như lật bánh tráng mà đuổi anh ba đi.

“He he……” Ninh Hiên với nụ cười ám ảnh cùng với hành động hai tay xoa vào nhau.., mà dáng vẻ này lại có chút nịnh nọt với em gái.

"Anh đừng cười như vậy, em sợ.”

Loading...