Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 336
Cập nhật lúc: 2024-10-14 14:04:33
Lượt xem: 34
Cô đẩy chồng ra rồi ngồi dậy, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, mặc quần áo, nhét tiền rồi chuẩn bị đi ra ngoài.
Ninh Viễn Hàng: “???”
Đây là muốn làm gì?
Anh vội đuổi theo, ngăn người vợ đang đi giày ở cửa ra vào, hơi lo lắng hỏi: "Em đi đâu vậy?"
Đây là sợ cô dưới sự tức giận bỏ nhà đi bụi à?
Tô Hân Nghiên buồn cười mà đẩy tay anh ra: “Em đi chợ mua thức ăn, nhanh chóng đi mua chút đồ về làm tương cho kịp trước khi người ta dọn đồ đi về.”
Làm tương phải yêu cầu thời gian, mà con trai một mình phải đi đến nơi xa xôi có điều kiện sinh hoạt gian khổ như vậy, cô cũng phải chuẩn bị chút đồ cho thằng bé chứ?
Ít nhất thì khi đi ra ngoài có thể nếm được chút hương vị quê hương quen thuộc, không đến mức vì ăn không quen nên để gầy đi.
Không ngờ vợ vừa lấy lại bình tĩnh lại có động lực như vậy, Ninh Viễn Hàng vội vàng nói: "Chờ anh, anh lên lầu lấy áo khoác, sau đó đi cùng em."
Lần này không cần nghĩ cũng biết mình phải mua rất nhiều thứ, theo sau hắn vẫn có thể là người xách túi, Tô Hân Nghiêm không từ chối: "Vậy thì nhanh lên."
“Được.”
Ninh Viễn Hàng phóng lên lầu gần như bằng tốc độ mà họ thường huấn luyện, và vội vàng cầm áo khoác và đi xuống cùng vợ.
Hiện tại đang là mùa đông, bên ngoài rất lạnh, còn có một vài bông tuyết bay, không mặc áo khoác chắc chắn sẽ bị đông cứng.
Bên này hai vợ chồng hài hòa mà song song ra cửa, bên kia Tại Tại cũng được anh hai dỗ dành xong xuôi.
Tuy rằng vạn phần không tình nguyện, nhưng cô bé vẫn phải tiếp thu tin tức anh hai sắp đi, thật lâu mới có thể về nhà được.
Thực ra là không sớm đâu.
Theo như lời nói của Ninh Hàng, nhóm nghiên cứu khoa học của họ sẽ sẵn sàng lên đường sau khi sang năm mới.
Rốt cuộc không biết bao lâu mới có thể trở lại, trước khi đi còn để người ta đón năm mới bên gia đình thêm một lần.
Tại Tại tính tính thời gian.
Hôm trước vừa mới qua tết Nguyên Đán, còn một hai tháng nữa mới đến Tết Âm .
Thật ra anh hai còn ở nhà cũng được một hai tháng.
Với mấy chuyện đệm ở giữa này , tâm trạng của cô bé đã trở nên ổn định hơn rất nhiều ngay lập tức.
Buổi tối thời điểm người một nhà ăn cơm, Ninh Hàn mang theo một thân phong trần mệt mỏi về nhà.
Sau khi về nhà thì việc đầu tiên là hỏi em trai xem việc này có phải thật hay không?
Cả nhà nghe thấy những lời này, phản ứng đầu tiên chính là nhìn về phía Ninh Hiên.
Thì ra Ninh Hiên là một đứa bé lanh lợi, thừa dịp anh hai vướng phải em gái, chuồn êm thượng lên thứ phòng ở lầu hai, không chỉ thông báo cho ba ba mà còn có cả anh cả.
“Sao mọi người cứ nhìn con làm gì? Ăn cơm đi.”
Ninh Hiên cầm bát cơm, cường trang trấn định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-336.html.]
Tại Tại lúc này rất có nghĩa khí mà chui ra, giúp đỡ anh ba dời đi sự chú ý của cả nhà.
“Anh cả ăn cơm chưa?” Cô bé hỏi một cách rõ ràng.
“Còn chưa ăn.” Ninh Hàn sờ sờ bụng, nói thật nói.
Không phải tối nay anh ấy chưa ăn cơm mà là hôm nay anh ấy đi giám sát tiến độ công trình cả ngày, không có thời gian để ăn cơm.
Tại Tại bắt gặp được điều này không nhịn được nhíu mày, lập tức đặt bát xuống, lon ton đi vào bếp dọn cơm cho anh cả.
Sợ anh cả không đủ ăn, một bát cơm bình thường đã được chất lên thật cao, trông giống như hai bát cơm bị úp ngược.
“Anh cả ăn cơm.”
Tại Tại đang cẩn thận mang bát cơm như đồi này cho anh cả của mình.
Nhìn thấy chén cơm này, Ninh Hàn sửng sốt, ngay sau đó ấm lòng mà cười.
“Cảm ơn em .”
Anh đặt lòng bàn tay to của mình lên đầu em gái, hơi hơi dùng sức xoa đầu em gái một cái, trực tiếp đem quả đầu gọn gàng vừa được anh hai sửa sang lại của Tại Tại vò thành không khác gì một cái tổ quạ.
Tức khắc làm tiểu gia hỏa tức giận cho anh hai cái móng vuốt vào .
Giống như một con mèo dựng lông khi bị chọc.
Đối với sức lực ít ỏi của em gái, ở trong mắt Ninh Hàn xem ra, chỉ giống như mèo cào, căn bản không gây ra lực sát thương nào.
Nhưng anh lại quên mất, sau lưng em gái lại có vài tòa chỗ dựa cao lớn đâu!
Tòa thứ nhất phát tác chính là Ninh Viễn Hàng.
Anh đưa tay kéo đứa con gái nhỏ bị bắt nạt qua, nhìn cậu con trai cả một cái nhìn nghiêm khắc: "Sau khi ăn tối thì đi ra ngoài mười vòng."
Vừa về đến nhà, đã ăn h.i.ế.p em gái, chắc là do nhàn quá hóa hoảng.
Tòa thứ hai là bà Ninh.
Cách trả thù của lão nhân gia đối với cháu trai rất trực tiếp nhưng đâu vào đấy, chỉ thấy bà lấy một đĩa mướp đắng to đưa cho đứa cháu lớn.
“Ăn nhiều khổ qua một chút, tỉnh não tĩnh tâm.”
Ninh Hàn: “……”
Cảm giác có nội hàm, nhưng anh lại không có chứng cứ.
Bỏ đi, đều do tay anh linh tinh, tự nhiên rảnh rỗi đi trêu đùa em gái làm gì.
Ninh Hàn nhận mệnh bưng bát cơm lên, nhận công vùi đầu ăn hết trái khổ qua, ăn xong cảm thấy sắc mặt trở nên chua xót như trái khổ qua vậy.
Thà ra ngoài chạy hơn mười vòng, anh không muốn nhìn thấy trái khổ qua nữa đâu.
Nhìn thấy anh cả bị bà nội trị, Tại Tại hi hi cười trộm hai tiếng.
Nhưng cô bé vẫn đau lòng anh hai, liền đứng lên gắp chút thịt cho anh.
Cũng giống như em gái của mình, Ninh Hàn cũng là động vật ăn thịt, thuộc về kiểu người không có thịt không vui, chỉ là sau này lớn lên rồi có chút hiểu chuyện hơn thôi.