Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 315
Cập nhật lúc: 2024-10-13 13:57:43
Lượt xem: 42
Có khen thưởng làm củ cà rốt treo trước mặt, sự nhiệt tình của mấy con lừa con lập tức tăng vọt.
Ăn xong bữa sáng, Tại Tại và Ninh Hiên nhanh chóng đeo cặp sách lên đi học.
Bọn nhỏ đi học cũng không ảnh hưởng gì tới đề tài của cả nhà, bọn họ vẫn như cũ nói về chuyện mua đất.
Tư liệu Cố Hành mang đến khá toàn diện.
Dữ liệu nói về thuận lợi và khó khăn của mảnh đất do các nhà thẩm định bất động sản chuyên nghiệp phân tích cũng được đính kèm, giúp người xem có thể nhìn nhận chất lượng của từng mảnh đất một cách trực quan hơn, đồng thời người dân cũng thuận tiện trong việc lựa chọn mảnh đất mình muốn. .
Phần đất lớn nhất và tốt nhất đã được Cố Hành coi trọng.
Trong gần mấy năm thương nghiệp trọng tâm dần dần chuyển dời về quốc nội, trước mắt anh vẫn đang nỗ lực khai thác thị trường trong nước, nên cần một khu đất có tiềm tàng trong hiện tại và tương lai làm trung tâm của công ty và các văn phòng làm việc.
Hai vợ chồng Ninh Viễn Hàng thì nhìn trúng một mảnh đất không quá nhỏ.
Miếng đất kia chỉ có một mẫu, hơn 600 mét vuông, giá cả phù hợp, vị trí ổn.
Tô Hân Nghiên tính toán sau khi mua, sẽ xây khu này thành một ngôi nhà cho thuê kiểu căn hộ nhỏ giống với đời sau, là kiểu phòng ở với một phòng khách và một phòng ngủ, hay một phòng ngủ hoặc hai phòng ngủ ở trên còn ở tầng dưới cùng thì làm một cửa hàng.
Không bán, tất cả đều cho thuê, như vậy chỉ riêng tiền thuê hàng năm đã là một khoản thu nhập đáng kể.
Bọn họ cũng không sợ không có người thuê, theo sự phát triển của kinh tế, càng ngày càng nhiều người sẽ vì ước mơ hay là tiền đồ, mà lựa chọn bước lên con đường vào Nam ra Bắc.
Những người này sẽ là lực lượng người thuê nhà tốt nhất, đến lúc đó bọn họ chỉ việc cho thuê, không phải lo đến vấn đề có người thuê hay không hoặc là việc không có nhiều người thuê.
Ninh Viễn Hàng nghe vợ phân tích hợp lý rằng vấn đề này có tính khả thi cao nên không phản đối.
“Có lẽ lựa chọn tốt nhất của nhà mình là vùng số ba hoặc vùng số 6.” Ninh Hàn chỉ lên trên tập tài liệu.
Về cơ bản, những nơi anh chọn đều là một nơi rộng lớn, nhưng vị trí kém hơn một chút.
Trước mắt thì những khu đất này chỉ có ưu điểm là diện tích rộng.
Nhưng Tô Hân Nghiên lại nhìn ra ưu điểm khác.
Những nơi này sẽ trở thành trọng tâm thương nghiệp của thủ đô trong tương lai!
Mà diện tích lớn như vậy mà, cho dù để sử dụng để xây dựng một nơi cộng đồng hay một quảng trường thương mại lớn, rõ ràng đều rất có lợi nhuận.
Tuy nhiên, theo tình hình kinh tế hiện nay thì việc xây dựng nhà ở cho thuê thì sẽ có lợi hơn.
Cũng không biết cụ thể con trai mua đất để làm gì, dù sao Tô Hân Nghiên từ tối hôm qua đã chấn kinh rồi, hiện tại cảm thấy chỉ cần nhắm mắt lại rồi làm chỗ dựa tinh thần cho đại lão là đã làm hết nghĩa vụ rồi.
*
Hội đấu giá đất sẽ được tổ chức sau đó một tuần.
Mà trước khi hội đấu giá được tổ chức, Ninh Hàn đã dứt khoát hoàn thành việc từ chức một cách nhanh nhẹn, sau đó đăng ký thành lập một công ty bất động sản.
Nhưng việc này quả thực làm người ta hoài nghi, liệu trước đó anh đã lên xong hết kế hoạch rồi, việc chưng cầu ý kiến của cha mẹ chỉ là một hình thức đơn giản, dường như chỉ là thông báo trước.
Trên thực tế mặc kệ cha mẹ có đồng ý hay không, anh đều sẽ không thay đổi ý nghĩ của bản thân.
Vào ngày cuộc đấu giá bắt đầu, Ninh Hàn và những người khác đã gặp được chiếc xe mà bác cả phái tới.
Không có nhiều người đến hiện trường, xem ra có khá ít người có thể hiểu được giá trị của những khu đất này trong tương lai.
Mọi người đều đã chuẩn bị đầy đủ để trả giá, nếu so sánh, thì việc hai vợ chồng Tô Hân Nghiên và con trai đem hết tiền tiết kiệm đi mua đất cũng chỉ là một chuyện bình thường.
Sự thật chính là như thế.
Hai vợ chồng đã sớm thảo luận xong xuôi, nên tư thái rất bình tĩnh, chuyện mua đất có thể thành công hay không, nếu không thì cứ coi như đây là cơ hội để bọn họ đi mở mang kiến thức.
Dù sao nếu mua không được, thì vẫn còn phương án khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-315.html.]
Hiện tại vẫn có thể mua thêm vài căn nhà ở thủ đô, đặc biệt là tứ hợp viện, chờ đến tương lai giá nhà tăng lên bán qua tay, số tiền đó dù có ăn tiêu cả đời cũng không hết.
Cho nên mặc kệ có thể thành công hay không, không cần phải chấp nhất với những việc vô duyên với mình.
Phiên đấu giá sẽ sớm bắt đầu.
Khối đất thứ nhất được đấu giá chính là khu đất mà Ninh Viễn Hàng và Tô Hân Nghiên nhìn trúng, giá khởi đầu là 6000 đồng, mỗi lần tăng giá không được ít hơn 500 đồng.
Lúc ban đầu khi nghe thấy mức giá này, Tô Hân Nghiên không thể kìm chế được nụ cười phấn khích trên khuôn mặt.
Quá tiện nghi, thật sự là quá rẻ rồi!
Nếu không phải bây giờ cô không đủ tiền, sợ rằng cô sẽ vung tiền mua hết.
Lòng mang tâm tình kích động, Tô Hân Nghiên lập tức giơ bảng ra giá.
“6000 năm.”
Có người lập tức lên giá: “7000!”
“Tôi ra 7500!”
“8000!”
……
Giá tăng nhanh chóng và dần chậm lại cho đến khi vượt quá giá trị 20.000.
Toàn bộ quá trình Tô Hân Nghiên đều nhanh chóng và đều đặn lên giá, chỉ cần giá cả không vượt qua mức tiền tiết kiệm của hai vợ chồng, cô sẽ không do dự mua về.
Rất nhiều người đều bị tác phong này của cô đánh lui.
Cho đến một khắc cuối cùng, khi Tô Hân Nghiên lên ra mức giá 3 vạn đồng, người ngồi ở dưới đã im lặng, không còn ai tranh giành với cô nữa.
Ba vạn đồng, đặt ở đầu năm 80, đã là toàn bộ tài sản của một doanh nghiệp quy mô vừa. Có rất nhiều người chưa bao giờ nhìn thấy số tiền này trong đời.
Lúc này lại bị một người phụ nữ trẻ tuổi vung ra vì mua một miếng đất, mà giá còn chưa tới hai vạn đồng.
Không ít người không nhịn được mà quay đầu xem, muốn nhìn phú bà này đến cùng là ai mà lại to gan như vậy.
Nhưng ánh mắt của bọn họ còn chưa chạm đến Tô Hân Nghiên, đã bị người ngồi ở bên cạnh cô-Ninh Viễn Hàng giương đôi mắt sắc bén đảo qua.
Nháy mắt, cảm giác sợ hãi như thể bị con thú săn mồi to lớn nào đó nhìn chằm chằm vào toàn thân!
Không ít người bị dọa đến mức giật mình, lập tức thu hồi ánh mắt lại.
Tô Hân Nghiên tự nhiên đã chú ý tới điểm này.
Cô nhịn không được mà cười khẽ hai tiếng, dưới tấm áo bọc ghế, cô vươn tay nắm nhẹ lấy bàn tay to lớn của chồng mình mà vỗ về thật dịu dàng.
“Không cần để ý tới những người đó.”
Hôm nay mục đích đi ra ngoài là để mua đất nên không cần phải quan tâm tới những chuyện linh tinh khác.
Đây cũng chỉ coi như là một bước nhạc nhỏ, cũng không ảnh hưởng gì đến việc tiến hành của buổi đấu giá.
Rất nhanh, đã tới lượt miếng đất số 3 mà Ninh Hàn nhìn trúng.
“Đây là khu đất số 3 , diện tích là 2500 mét vuông, giá …… Giá khởi điểm là 2 vạn đồng, mỗi lần tăng không dưới 2.000. Bây giờ sẽ bắt đầu đấu giá!"
Với sự công bố của người chủ trì cuộc đấu giá, mọi người lại rơi vào một vòng cạnh tranh khốc liệt khác.
Cuối cùng, khu đất đã được Ninh Hàn mua thành công với mức giá 6 vạn hai đồng.
Tác giả có lời muốn nói: Buổi đấu giá trong truyện chỉ là hư cấu do tác giả tưởng tượng ra, đọc thôi, chớ tin, chớ đi khảo chứng.