Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 308
Cập nhật lúc: 2024-10-13 13:55:02
Lượt xem: 40
Đối mặt với sự khảo vấn của anh hai, Ninh Tại Tại vô lực cãi lại: “…… việc này cũng không thể trách em, tại bà nội nấu cơm ăn quá ngon.”
Cô bé……muốn nhẫn cũng nhịn không được a!
Ninh Hàn ở một bên xem đến buồn cười, nhưng không muốn để em trai khi dễ em gái đến mức phát khóc, vẫn kịp thời ra làm người điều giải: “Được rồi Tiểu Hàng, đừng trêu con bé nữa, lại chọc nức có khi em gái khóc đó.”
Ninh Tại Tại: “Em mới không khóc.”
Ninh Hàng: “Em sẽ không khóc.”
Thanh âm hai anh em phản bác đồng thời vang lên, Ninh Hàn sửng sốt, ngay sau đó không thèm để ý mà cười , vội vàng đưa em trai em gái vào trong nhà: “Nhanh vào nhà đi, đừng tiếp tục gác cửa nữa.”
Ba anh em đi vào trong phòng khách ngồi lên sô fa, Ninh Tại Tại rất tự nhiên mà ngồi ở bên người bà nội, thuận tay lấy hạt dưa trong tay bà nội ra.
“Bà nội, hạt dưa khô nóng, bà nội ăn ít chút.”
“Được, vậy chỗ này Tại Tại ăn hộ bà nội nha.”
Bà Ninh đổ hết hạt dưa trong tay vào tay cháu gái, vỗ tay rồi nhanh chóng đứng dậy đi vào bếp xem canh gà bà hầm đã được chưa.
Ninh Tại Tại tự giác đứng lên muốn đi theo đi xem có có thể hỗ trợ được gì không, lại bị bà Ninh vẫy tay, che ở ngoài cửa phòng bếp: “Đi đi, chơi cùng với các anh trai ấy, đừng vào trong này ăn vụng nữa.”
“!”Oan uổng quá mà! Bất công!
Thật sự lần này cô bé muốn vào làm trợ thủ cho bà nội mà?
Đáng tiếc danh dự của Ninh Tại Tại sớm đã bị phá nát trong mắt bà nội, vác một khuôn mặt đáng thương bị bà Ninh đuổi ra khỏi phòng bếp, cuối cùng chỉ có thể xám xịt mà trở lại bên cạnh anh trai ngồi xuống.
Ninh Hiên sau khi chui khỏi lại xuống lầu, nhìn thấy bộ dáng chật vật của em gái, không kiêng nể gì mà cười nhạo : “Ha ha ha…… Lại bị đuổi ra rồi?”
Thành công thu được ánh mắt chết chóc của em gái.
Nếu không phải bản thân là một người tuân thủ lời hứa, chắc chắn sẽ đem hết chuyện xấu của tên đáng ghét này nói cho anh.
Lười đến phản ứng với người anh trai đã vứt bỏ mình lúc hoạn nạn, Ninh Tại Tại ngược lại quay đầu nói chuyện với anh cả và anh hai.
Chủ yếu cũng là quan tâm đến tình hình gần đây của hai anh.
Ninh Hàn: “Anh thì khá tốt, tiến triển của công trình cũng thuận lợi.”
Những sinh viên đại học sớm nhất sau khi kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học trở lại đã chính thức tốt nghiệp vào tháng 7 năm nay, và hiện tại hầu hết họ đã bắt đầu đi làm, có một số ít vẫn đang chạy nước rút để học lên cao hơn.
Ninh Hàn sau khi tốt nghiệp xong không lựa chọn tiếp tục thi lên thạc sĩ, mà nghe theo sự sắp xếp và được phân công công tác tại các công trình của Quốc gia.
Một người trẻ tuổi mới vào nghề đầu năm đương nhiên không được giao cho vị trí cao cấp nào, cho nên mới đầu chỉ có thể coi là tay sai, còn theo tiền bối chạy dự án khắp nơi.
Mỗi lần đi làm, phải mười ngày nửa tháng vẫn chưa thể về nhà.
Đây vẫn là đi công tác ngắn hạn, nghe nói còn có công tác kéo dài tới mấy năm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-308.html.]
Nhưng với tình hình trước mắt này, Ninh Hàn quen với công việc này khá lâu tạm thời sẽ không bị phái đi làm lâu.
Người ở tên cũng không dám để cho một người mới đảm nhiệm một việc quan trọng, sợ rằng sẽ mắc phải sai lầm.
“Vậy anh hai thì sao?” Ninh Tại Tại lại hướng ánh mắt quan tâm sang Ninh Hàng.
Lần này, anh hai của cô bé mất tích gần một tháng và mới trở về nhà, cũng không biết đi làm cái gì.
Ninh Hàng đạm thanh nói: “Học tập, làm thí nghiệm.”
Không giống với anh cả, sau khi Ninh Hàng tốt nghiệp đại học xong lại tiếp tục lưu tại trường học, thi đậu nghiên cứu sinh, hiện anh đang làm thí nghiệm với giáo sư.
Nói là vậy, nhưng trên thực tế, trong lúc học đại học, Ninh Hàng liền liên tiếp đưa ra những ý tưởng phát minh của riêng mình, xuất bản các bài báo học thuật trong các cuốn sách có thẩm quyền trong và ngoài nước, thậm chí còn tham gia nghiên cứu và phát triển một số dự án thử nghiệm quan trọng.
Tuy nói lúc ấy anh chỉ là một người trợ lý, đều không phải một thí nghiệm viên thực thụ, nhưng cuối cùng lại nằm trong danh sách các thí nghiệm viên sáng giá, đều không phải là người bình thường.
Ít nhất nếu chỉ là một trợ lý đơn giản là tuyệt đối không có khả năng để tên của bản thân nằm trong danh sách quan trọng như vậy.
Thành tựu của anh, sớm đã được nhiều người âm thầm xem ở trong mắt.
Bởi vậy có thể thấy được Ninh Hàng đến tột cùng lợi hại bao nhiêu.
Vì vậy, dự án hiện tại anh đang thực hiện, bề ngoài là giáo sư dãn giảng cho anh, nhưng thực chất anh đang hợp tác với giáo sư.
Trong dự án thử nghiệm này, anh là người tham gia và là một trong những người đứng đầu, chứ không phải cấp dưới đơn thuần.
Ánh mắt Ninh Tại Tại lóe lóe, sau đó nhanh chóng rời đi.
Tâm tư của anh hai cô bé quá phức tạp, cô bé không chỉ nhìn không thấu, cũng xem không hiểu, nên sau tất cả vẫn nên không làm khó bản thân thì tốt hơn.
“Ba mẹ thì sao? Vẫn chưa tan sao?” Ninh Hàn quay đầu nhìn xung quanh, cũng không thể tìm được bóng dáng của ba mẹ.
“Bọn họ vừa mới gọi điện thoại về nhà, nói là hôm nay tăng ca, nên có thể về trễ hơn một chút.”
Bà Ninh từ trong bếp đi ra để trả lời câu hỏi của cháu trai cả.
“Lại tăng ca à.” Ninh Tại Tại có chút thất vọng vì cả ngày hôm nay cô bé vẫn chưa thấy ba mẹ đâu.
Sau khi ba mẹ tốt nghiệp xong đều thành người bận rộn, cứ lần lượt tăng ca, mỗi lần tăng ca hai người đều không về trước mười một, mười hai giờ tối, thường thì đến giờ ba mẹ về, cô bé đã tắt đèn đi ngủ lâu rồi.
Chờ khi buổi sáng tỉnh lại, một người thì phải đi làm, một người thì phải đi học, hai bên chỉ có thể vội vã lướt qua, không có thời gian dành cho nhau.
Buổi sáng Ninh Tại Tại sẽ ngủ quên, cũng do thức đêm chờ ba mẹ về.
Kết quả ba mẹ không chờ trở về, đã bị uy lực của đồng hồ sinh học ru ngủ rồi.
Điều này là rất buồn.
Nhìn lên thấy biểu tình mất mát của cô cháu gái nhỏ, bà Ninh liền biết cô bé suy nghĩ cái gì, vội an ủi nói: “Hôm nay không giống nhau, Tiểu Hàn cùng Tiểu Hàng đều về nhà, ba mẹ của bé con sẽ cố gắng về sớm, có lẽ sẽ kịp giờ ăn cơm tối”