Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 300

Cập nhật lúc: 2024-10-13 10:04:56
Lượt xem: 32

Xưởng máy móc nằm ở trung tâm thị trấn, là công trình mang tính bước ngoặt của địa phương, giao thông ở đây đông đúc, khu vực này có nhiều công nhân sinh sống.

Một mặt là vượng khí, Cung Tiêu Xã, bệnh viện linh tinh cái gì đều có ,làm cho cuộc sống thuận lợi, mặt khác đi làm cũng thuận lợi không kém.

Vì vậy, tự nhiên, nơi đây cũng được thiết lập để làm điểm dừng cho xe buýt và các loại xe khách khác.

Ninh Viễn Hàng và những người khác xuống xe trực tiếp tại trạm dừng này.

Sau khi xuống xe, chỉ cần đi bộ về phía trước không quá 50 mét là đến cổng xưởng sản xuất máy móc.

Nhưng vào lúc này, không ai để ý đến điểm đến gần đó, tất cả mọi người đang lo lắng khẩn trương vây quanh Tiểu Tại Tại.

“Thế nào? Có khỏe không?”

Ninh Viễn Hàng ngồi xổm trên mặt đất, ôm đứa con gái đang khóc nức nở trong tay, lo lắng hỏi.

Lúc này khuôn mặt nhỏ của Tiểu Tại Tại tái nhợt, trên vầng trán mịn màng đã lấm tấm mồ hôi, hai lông mày nhíu chặt vào nhau, nhìn thoáng qua đã biết hiện tại bé rất khó chịu.

Giống như cảm giác muốn nôn, nhưng không nôn được.

Đây là say xe.

“Khó chịu, ba ba ôm con.” Tiểu gia hỏa hiện tại thân thể khó chịu một lòng chỉ muốn ba ba an ủi, đều không muốn những người khác chạm vào.

“Được được, ba ba ôm.”

Ninh Viễn Hàng một tay bế con gái lên, một tay xách theo hành lý, quay đầu nói với bà Ninh đang lo lắng: “Không có việc gì, Tại Tại chỉ bị say xe chút thôi, để con bé nghỉ ngơi tí là ổn.”

“Vậy chúng ta nhanh về thôi, về nhanh dọn dẹp lại nhà một chút, để bé con nhanh chóng nghỉ ngơi sớm.” Bà Ninh vội vàng nói.

“Dạ.”

Đoàn người quay lại khu nhà gia đình của xưởng sản xuất máy móc, khi mở cửa không ngờ lại phát hiện trong nhà rất sạch sẽ, dường như trước đó đã có người dọn dẹp.

Thấy vậy, biểu tình của Ninh Viễn Hàng lại không có chút bất ngờ nào.

Trước khi anh về đây, đã gọi điện thoại nhờ Trần Đại Bình hỗ trợ tìm người vào trong nhà dọn dẹp lại, như vậy khi trở về có thể trực tiếp nghỉ ngơi, cũng không cần phải xắn tay áo lên thu dọn.

Sau một ngày dài đi đường, ai cũng mệt mỏi, nên nghỉ ngơi chứ không phải dọn dẹp.

Sáng sớm hôm sau, Ninh Viễn Hàng phải đi bận rộn việc, mà bà Ninh thì mang theo Tiểu Tại Tại và Ninh Hiên, đi theo con trai lớn, lên xe mà trợ lý không biết họ lấy ở đâu, đi đến Trần gia thôn.

Tế bái ông Ninh không tốn bao nhiêu thời gian, bọn họ dự định trực tiếp cùng ngày cùng ngày trở về.

“Xe này…… Không phải là con mua đi?”

Sau khi lên xe, bà Ninh nhìn về phía con trai lớn bên cạnh, bà rõ ràng không đồng ý với hành vi xa hoa, lãng phí của anh.

Rõ ràng có chút không tán đồng.

Biết anh có tiền, nhưng cũng không thể tiêu như vậy!

Thấy mẹ của Boss hiểu lầm, trợ lý tiên sinh vội vàng giải thích nói: “Lão phu nhân xin yên tâm, chiếc xe này là chúng ta chỉ tạm thời thuê với xưởng máy móc, không phải mua.”

Tất nhiên, sau khi biết rằng em trai mình đang làm việc ở đây và có thể ở đây lâu dài trong tương lai, Cố Hành đã từng nghĩ đến việc mua cho em trai một chiếc ô tô, lại bị Ninh Viễn Hàng kịp thời phát hiện, cũng không chút do dự cự tuyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-300.html.]

Ninh Viễn Hàng không muốn luôn chiếm tiện nghi của anh cả.

Dù anh cả không bận tâm về việc này. Sự hy sinh giữa những người thân với nhau, không phải lúc nào cũng để một người trong số họ cống hiến liên tục, trong khi những người khác lại coi đó là điều hiển nhiên.

*

Hôm nay Trần gia thôn vẫn bình yên như ngày nào.

Có những người lớn đang chăm chỉ lao động rải rác trên cánh đồng, trẻ nhỏ cười đùa vui đùa dưới tán cây, và vài cụ già ngồi bên chiếc ghế băng nhỏ, vừa giúp đỡ con cái, vừa chăm sóc lũ trẻ, vừa trò chuyện với nhau.

Trên cơ bản nói cách khác đều là chút việc lông gà vỏ tỏi.

Cuộc sống trong thôn chính là như vậy, không có chút gợn sóng nào.

Nhưng vào ngày hôm nay, cuộc sống yên bình này đã bị đánh vỡ!

Người thứ nhất phát hiện có người từ ngoài đến chính là Tiểu Hoa đang ở đồng ruộng giúp đào đậu phộng, trong lúc vô tình bé ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy một chiếc ô tô màu đen chậm rãi hướng về trong thôn.

Tức khắc ngây người một chút, ngay sau đó ngay cả đậu phộng thơm ngon cũng không màng đến nữa, quay người liền đi tìm ông nội bé.

“Ông nội, ông nội, trong thôn có khách tới!”

Hai năm trước trong thôn thường xuyên có khách tới, đều là những chiếc ô tô lớn, tới đón những người ở chuồng bò đó đi, nhưng thời gian dần trôi những người đó cũng dần đi hết, hiện tại đã không còn một ai, những người đó đi rồi thì ô tô cũng không tới nữa.

Cũng không biết lúc này, ô tô tới đây là làm gì?

Đáy lòng Tiểu Hoa hiện lên một tia nghi hoặc, nhưng bé không kịp nghĩ nhiều, đã chạy tới trước mặt ông nội, thở hộc hộc báo tin.

Ông nội bé đã thông báo, ô tô to mà tới thôn bọn họ trên cơ bản đều là khách quý, ai nhìn thấy phải đến nói với ông trước tiên, hơn nữa không được tùy tiện vây quanh vào người ta, miễn việc không cẩn thận bị thương, hoặc là làm hỏng xe của người ta đền không nổi.

“Ông nhìn thấy rồi.”

Trước khi nhìn thấy cháu gái chạy tới, Trần thôn trưởng cũng đã thấy ô tô.

Rốt cuộc đó cũng là một chiếc ô tô to, nếu muốn nhìn không thấy cũng rất khó.

Lần lượt, nhiều người dân trong làng nhận thấy sự xuất hiện của chiếc xe.

Tuy nói mọi người đều có chút tò mò, nhưng lại rất có lễ phép không có trực tiếp xông lên đổ lộ vây xem.

Đối với ô tô, thật ra trước đây bọn họ thấy không ít, lúc này lại nhìn thấy, cũng chỉ có chút nghi hoặc đối phương tới đây làm gì, cũng không có cảm giác mới lạ nào.

Ở trước mắt bao người, ô tô chậm rãi ngừng ở trước mặt thông trưởng cách đó không xa.

Ngay sau đó cửa xe mở ra, một cái đầu nhỏ chui ra……

Mọi người đều quen thuộc vạn phần.

“Nha a! Đây không phải Tại Tại sao?” Có một bác gái nhịn không được kinh hô.

Ninh gia phát tài rồi à?

Đã mua được ô tô rồi cơ!

Nhiều người không khỏi lẩm bẩm trong lòng.

“Chị Tiểu Hoa!” Tiểu Tại Tại không đoán được bản thân vừa mới xuống xe đã gặp được Tiểu Hoa-người bạn thân nhất, tức khắc liền hưng phấn.

Loading...