Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 261

Cập nhật lúc: 2024-10-11 09:53:25
Lượt xem: 36

Ba phút sau.

Ngưu Bội Dung, Trương Hạo Thành, Chu Quế Phân ba người bị chuyển đến phòng thẩm vấn.

Mà người mấy người Ninh gia không có quan hệ gì tới vụ vứt bỏ trẻ em kia, nên tạm thời vẫn lưu tại ở trong văn phòng đó.

“Người bạn nhỏ, cháu có muốn uống nước không?”

Một cảnh sát đã rót cho họ một vài cốc nước, thấy Tiểu Tại Tại đáng yêu, còn lấy riêng cho bé một cái cốc nhỏ xinh.

Tiểu Tại Tại nhấp miệng lắc đầu, quay đầu nhẹ kéo nhẹ góc áo của mẹ: “Mẹ, con muốn đi vệ sinh.”

“Nhà vệ sinh ở bên kia.”

Không hai mẹ kịp dò hỏi, cảnh sát rót nước cho họ đã nhiệt tình chỉ đường.

“Cảm ơn đồng chí cảnh sát.”

Tô Hân Nghiên mang theo con gái lễ phép cảm tạ cảnh sát xong, liền nắm tay nhỏ của Tiểu Tại Tại đi qua đó.

Chờ khi hai mẹ con cùng nhau vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại, Tiểu Tại Tại cảnh sát rót nước cho họ đã nhiệt tình chỉ đường.

Đây là thói quen từ nhỏ của bé, là một thói quen nhỏ mỗi khi định chia sẻ với mẹ chuyện gì đó.

Vừa thấy con gái làm như vậy, Tô Hân Nghiên liền biết bé khẳng định biết được chuyện gì đó.

Quả nhiên……

Trong nháy mắt tiếp theo, trên mặt Tô Hân Nghiên liền lộ ra biểu tình kinh ngạc.

Bởi vì cô nghe thấy con gái nói: “Con gái của dì Ngưu khả năng không chết, chỉ bị bà lão ban nãy bán đi, sau đó bà ấy lừa bọn họ là ném em bé đó đi.”

Lúc ấy Tiểu Tại Tại chỉ thấy lúc Chu Quế Phân nghe thấy Ngưu Bội Dung lên án bà ta g.i.ế.c người, tâm lý phòng tuyến bị hỏng mất trong nháy mắt, từ trên mặt bà ta mới thấy được tin tức quan trọng.

Nhưng những thông tin cụ thể, ví dụ là bán cho ai, hiện tại ở đâu,.... những vấn đề linh tinh, Tiểu Tại Tại lại không biết.

Bởi vì lúc ấy Chu Quế Phân căn bản không suy nghĩ tới những việc này nhi, mà đọc Tâm Thuật lại không thể cường đạị đến mức có thể thấy được quá khứ của người khác.

“Không sao, con cung cấp manh mối đã là manh mối mấu chốt rồi!”

Tô Hân Nghiên ôn nhu an ủi con gái có vẻ mặt uể oải.

Cô nói không sai, nguyên bản chỉ cho rằng con gái của Ngưu Bội Dung thật sự đã chết, nhưng hiện tại bởi vì Tiểu Tại Tại nhìn thấy, lại xuất hiện chuyển cơ.

Dù sao thì kẻ đầu sỏ bán đứa trẻ cũng ở đây, nếu muốn biết tung tích của đứa trẻ, Tô Hân Nghiên tin rằng cho dù là cảnh sát hay Ngưu Bội Dung, cô cũng không có khả năng giúp đỡ con mình, kể cả chồng, có cách gì buộc phải nói cho cô ấy biết.

Nói ra.

Nhìn kia Chu Quế Phân cũng không giống người có ý chí kiên định, miệng cũng dễ khai ra lắm.

Vì để nhanh chóng nói tin tức quan trọng này cho cảnh sát càng sớm càng tốt.

Tô Hân Nghiên đưa con gái ra khỏi nhà vệ sinh nhanh chóng, trở lại trong văn phòng, ngồi ở bên người Ninh Viễn Hàng, nói khẽ với anh manh mối mới mà con gái phát hiện.

Biểu tình của Ninh Viễn Hàng hơi ngưng, ngay sau đó khẽ gật đầu.

“Yên tâm, anh sẽ xử lý tốt.”

Dứt lời, anh trực tiếp đứng dậy đi thương lượng với người cảnh sát đang làm nhiệm vụ trong phòng làm việc.

Bởi vì thanh âm của hai người không lớn, lại là đưa lưng về phía mình, nên Tiểu Tại Tại cũng không thể biết bọn họ đang nói gì, chỉ nhìn thấy ba ba bé nhanh chóng lấy cái gì đó từ trong người ra cho chú cảnh sát xem, sau đó liền đi theo người nọ cùng nhau rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-261.html.]

“Ba ba đi làm gì vậy nhỉ?”

Tiểu Tại Tại không rõ nguyên nên đi hỏi mẹ.

“Ba ba con đi cứu người.”

Tô Hân Nghiên sờ sờ đầu con gái, lại quan tâm nhìn sang cậu con trai nhỏ từ nãy tới giờ chưa nói câu nào: “Tiểu Hiên, sao từ nãy tới giờ con không nói gì, là có chỗ nào không thoải mái sao?”

Ninh Hiên nghe thấy thanh âm của mẹ, sâu kín mà ngẩng đầu, lại nhìn về phía em gái.

“Hôm nay là thứ bảy.” Cậu nói.

(Thích đi bar...)

Tiểu Tại Tại ngây ngốc mà nhìn anh ba bé, không hiểu điều anh trai muốn nói cái gì.

Nhưng ngay sau đó, thấy chữ vàng trên đầu anh ba không ngừng xuất hiện bên cạnh, từng dòng một, điên cuồng như nhảy kẹo trong miệng, bé cứng đờ.

【 a a a a……】

【 thứ bảy đó, sao buổi tối này lại nhanh qua thế chứ! 】

【Bài tập thì chưa viết lấy một chữ! 】

【Hiện tại khẳng định anh hai đã ở nhà như hổ rình mồi mà chờ chúng ta đi trở về nhỉ? 】

【 xong đời rồi em gái ơi! 】

……

Tiểu Tại Tại: “……”

Hiện tại nếu bé lập tức mượn giấy bút của chú cảnh sát, thử hỏi trước khi về nhà có thể nhanh chóng viết xong bài tập về nhà không?

Đáp án: Không thể.

Bởi vì ở một lúc sau không lâu khi ba ba bé vừa đi, liền có một chú cảnh sát lại đây thông báo, bọn họ có thể đi trước.

Tiểu Tại Tại và Ninh Hiên đồng thời lộ ra thần sắc hoảng sợ.

Thấy người cảnh sát tới thông báo người đó rời đi, không biết vì sao mà sờ sờ mặt, lại còn thầm thắc mắc không biết có phải là hung dữ quá không.

Sao lại có thể khiến hai người bạn nhỏ này này sợ hãi đến như vậy.

Tiểu Tại Tại:…… Không, người hung dữ chân chính đang mang vẻ ngoài nhã nhặn ôn nhu anh hai bé đó!

Nhìn bộ dáng đáng thương của hai anh em nhà này, Tô Hân Nghiên liền biết bọn họ đang sợ cái gì.

Cô không nhịn được buồn cười nói: “Yên tâm đi, về nhà mẹ sẽ giải thích giúp các con về chuyện này với Tiểu Hàng.”

Bọn họ là người quyết định cho bọn nhỏ ở lại trường học một đêm, hiện tại còn đang dang dở vài chuyện khá phức tạp, chậm trễ giờ về nhà, còn liên quan đến bạn học cùng phòng, liền để cho bọn họ trở về là không hợp lý, nên giải thích kia với con thứ hai.

Được mẹ đảm bảo, hai con vật nhỏ sợ hãi cuối cùng cũng chịu buông tha như thể gặp phải thiên địch.

“Vậy mẹ nhớ nói với anh hai, cũng không thể tăng số lượng bài tập được đâu.” Không yên tâm nên Tiểu Tại Tại còn cố ý nhắc nhở chuyện này với mẹ.

“Đã biết.”

Không phải cô không muốn đợi chồng, mà cô cảm thấy sự tình sẽ không sớm kết thúc, bây giờ cũng đã muộn, bọn trẻ còn chưa ăn cơm tối, cả nhà vẫn đang đợi, vì vậy mới lo lắng, nên Tô Hân Nghiên quyết định quay trở về nhà trước.

Tô Hân Nghiên đứng dậy, đưa hai con nhỏ về nhà.

Nhưng trước khi đi, cô vẫn nhờ một đồng chí cảnh sát trực ca đêm, giúp đỡ thống báo với Ninh Viễn Hàng một tiếng: Bọn họ về nhà trước 

Loading...