Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 204
Cập nhật lúc: 2024-09-29 10:55:29
Lượt xem: 42
“Rốt cuộc cũng được giải phóng !”
Tô Hân Nghiên bước ra khỏi phòng thi với tinh thần sảng khoái, lên xe đạp và đến thẳng đến Cung Tiêu Xã.
Dự định sẽ mua một ít thịt về nhà liên hoan ăn mừng.
Thi đại học đã kết thúc, mặc kệ thi đậu hay không, đều xem như là đã hoàn thành một bước lớn trong cuộc đời, nên cũng đáng để ăn mừng.
Không nghĩ tới, thời điểm cô đến Cung Tiêu Xã, vừa lúc gặp được một người đang cầm một miếng thịt ba chỉ to trong tay còn cầm thêm một cái móng heo, cúi đầu từ bên trong đi ra, người đó không ai khác là Ninh Viễn Hàng.
Hai vợ chồng khi nhìn thấy đối phương đều ngẩn người, ngay sau đó nhìn nhau cười.
“Thật trùng hợp đó, cũng nghĩ giống em ghê ha!”
Tô Hân Nghiên xuống xe, tạm thời đem xe dựa vào một bên, cười vui vẻ qua nhận thịt trong tay .
Cô rất giỏi trong việc cân và ước tính, miếng thịt và móng heo này khoảng bốn hoặc năm thịt.
“Móng heo này là con gái em nằng nặc đòi cho bằng được, con bé muốn ăn móng heo kho tàu.” Ninh Viễn Hàng tự nhiên cầm lấy tay cầm xe đạp, chuẩn bị đưa vợ về nhà.
“Muốn ăn móng heo kho tàu à, vậy anh đợi em chút, trong nhà hết đường đỏ rồi, vào đây mua .”
Tô Hân Nghiên vội vàng bỏ thịt vào giỏ trước xe đạp, quay người chạy lon ton vào Cung Tiêu Xã, mua được một cân đường đỏ.
Làm móng heo kho tàu cần phải có đường đỏ, không có đường đỏ không làm được.
“Được rồi, về nhà đi.” Cô ngồi ở ghế sau xe, một tay cầm đường đỏ, tay kia nắm lấy lấy phần áo trên eo của chồng mình.
“Nắm chặt nha.” Ninh Viễn Hàng nhắc nhở một tiếng, chân dài vừa đạp, xe đạp liền chở hai người đi thật xa.
(Miêu tả y như truyện bá đạo tổng tài zậy.....)
Tốc độ lái xe của anh không nhanh không chậm, một bên đạp, một bên nói chuyện phiếm với vợ.
“Trở về nhà tính tóan lại tổng điểm, có lẽ một tuần sau phải điền tâm nguyện, em muốn vào trường nào thế?”
Anh không hề nghi ngờ vợ có thể thi đậu hay không.
Người khác có lẽ không biết, nhưng anh là người bên gối hằng ngày chả nhẽ lại không biết ?
So với người khác vợ đã ôn tập sớm hơn một năm, thành tích nói như thế cũng sẽ tốt hơn những người chỉ có thời gian hai tháng để ôn tập vội vàng, khả năng thi đậu vẫn khá lớn, khác nhau chỉ ở chỗ có thể vào được trường nào hay thôi.
“Chắc chắn sẽ là tốt nhất.” Tô Hân Nghiên nói một cách đương nhiên.
Thành tích đời trước của cô tuy rằng cũng không tệ lắm, nhưng sau một thời gian dài phải chịu áp lực từ công việc và cuộc sống, không thể chú tâm học tập tiếp được, cuối cùng cũng chỉ thi đậu vào một trường đại học bình thường.
Trường trọng điểm thì không đủ trình độ, càng không có tư cách hy vọng tới hai trường đại học hàng đầu của Trung Quốc kia được.
Đời này khó được có được cơ hội này, dù thế nào cũng phải cố gắng thật tốt để được vào nơi mình mong đợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-204.html.]
Đây cũng không phải là mạnh miệng, trên thực tế, sau khi thi xong Tô Hân Nghiên đã tính qua số điểm của mình, phát hiện bản thân thực sự không phải là đang mơ mộng viển vông.
Nếu cô không đánh giá quá cao về trình độ học vấn của mình.
Hai vợ chồng về đến nhà, phân công việc phải làm.
Tô Hân Nghiên đem móng heo rửa sạch để kho tàu, mà Ninh Viễn Hàng cắt một nửa thịt heo để giữ lại xào với ớt xanh, phần thịt còn lại băm nhỏ thành thịt băm, làm sủi cảo.
Ngoài ra, món thịt heo xào ớt xanh và sủi cảo thịt này cũng là những món ăn mà con bé ham ăn kia thích nhất.
“Sau tất cả nói chung lại thì chúng ta đang làm tiệc cho con gái anh hả.”
Tô Hân Nghiên thiếu chút nữa còn tưởng rằng người tham gia thi đại học là Tiểu Tại Tại đó.
Nghe ra trong giọng nói của vợ có gì đó không ổn, Ninh Viễn Hàng ôn nhu dỗ dành: “Nếu đã là chúc mừng, vậy thì cũng phải mua những thứ mà mọi người thích ăn, như vậy mới gọi là vui .”
Chưa kể, khẩu vị của Ninh gia đồng nhất một cách đáng kinh ngạc, nên những món mà Tiểu Tại Tại thích trên cơ bản đều được cả nhà yêu thích.
Nghe chồng vừa nói như vậy, Tô Hân Nghiên mới hạ được chút hỏa.
Móng heo kho tàu phải để lửa nhỏ trong vòng một giờ, mới có thể đem móng heo đến mức mềm mại nhất, thừa dịp hầm móng heo trong khoảng thời gian dài này, cô vào phòng cầm ra một cuốn sổ nhỏ, mở trang điều tiên ra viết một cái gì đó.
Đang tính lại tổng điểm thi đại học.
Bây giờ khác với thời sau, có thể đợi đến khi có điểm thi rồi mới quyết định xem mình muốn vào trường nào. Còn bây giờ, phải tự đánh giá điểm của mình, rồi mù quáng điền vào trường mình lựa chọn theo số điểm ước tính.
Vận khí tốt, điểm có được vừa n đủ điểm yêu cầu, có thể thuận lợi trúng tuyển, vận khí không tốt, không đủ điểm, điểm thực tế thấp hơn điểm xét tuyển của trường mình yêu thích thì chỉ có thể ngậm ngùi ra về.
Còn có một tình huống đáng tiếc hơn, đó là thí sinh không tự tin vào bản thân, đánh giá điểm thấp, đáng ra có thể vào được trường đại học tốt hơn, nhưng vì bảo thủ nên đã phải vào một trường đại học bình thường, trong khi đó họ đã bỏ lỡ cơ hội được vào một trường đại học tốt.
Vì vậy, sau này có người thở dài cho rằng kỳ thi tuyển sinh đại học là một chiến trường, việc điền tâm nguyện vào một trường đại học sau kỳ thi tuyển sinh đại học quả thực là cuộc chiến không có khói súng.
Chỉ là người duy nhất chiến đấu trên sân là bản thân mình mà .
“Em tính ra bao nhiêu điểm thế?”
Ninh Viễn Hàng băm xong thịt, rửa sạch sẽ rồi đi đến bên người vợ, đặt hai tay lên sườn eo của cô, ôm cô vào lòng, nghiêng người kiểm tra lại điểm cuối cùng mà cô tính được.
“380, gần điểm tuyệt đối.”
Còn anh thì lại cảm thấy vợ mình có thể đạt được nhiều điểm hơn.
Điểm tuyết đối của cuộc thi này là 400 điểm, trong đó chính trị, ngữ văn, toán học mỗi môn được tính 100 điểm, mà hai môn khoa học tổng hợp thì tổng lại là 100 điểm.
Tô Hân Nghiên tính ra môn toán toán học thì được điểm tuyệt đối còn hai môn khoa học xã hội kia có lẽ cũng không thấp.
Tuy nhiên, các câu hỏi về văn học xã hội mang tính chủ quan hơn, không giống như các câu hỏi về khoa học tự nhiên, câu trả lời tiêu chuẩn được đặt ở biểu điểm, điểm sẽ được cộng nếu làm đúng với ý trong đó và bị trừ điểm nếu làm sai, chính vì thế nên rất khó để tính chính xác được điểm của mình.
Đề thi về mấy môn khoa học tự nhiên, đặc biệt là viết văn, trên cơ bản sẽ không được mãn phân, mặc dù người viết có hay đến mấy, cuối cùng người chấm thi cũng sẽ trừ đi của mình hai điểm tính vào một phần nào đó, chính vì thế nên cô cũng không dám tính điểm cao.