Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 155
Cập nhật lúc: 2024-09-19 16:23:38
Lượt xem: 54
Nhìn ra phiền muộn của Tiểu Hoa, Tiểu Tại Tại rất tri kỷ mà an ủi bé: “Không có việc gì không có việc gì, chỉ còn một tháng nữa thôi, rất nhanh thôi liền đi qua.”
An ủi xong, thấy Tiểu Hoa vẫn không đỡ hơn, tròng mắt Tiểu Tại Tạo xoay chuyển, đột nhiên nắm lấy tay Tiểu Hoa, kéo bé leo xuống giường, chạy vào phòng chính mở TV.
Hai người bạn nhỏ thời điểm ra nhà chính, vừa lúc gặp được bà Ninh đang ở trong sân may quần áo.
Nhìn vào mẫu vải, rõ ràng là của một anh chàng xui xẻo nào đó bị Tại Tại xé toạc chiếc quần.
Ninh Hiên xui xẻo đi ngang qua, đột nhiên hắt xì.
Cậu cảnh giác mà ngẩng đầu nhìn khắp nơi: “Ai đang mắng mình thế nhỉ?”
Tiểu Tại Tại vội vàng nắm tay Tiểu Hoa chui vào nhà chính, chuồn đi.
“Đây là TV nhà em đó, do em rút thăm trúng thưởng mà đạt được đó!” Tiểu Tại Tại kiêu ngạo mà khoe ‘ công tích vĩ đại ’của mình với bạn tốt.
Tiểu Hoa lập tức nể tình vỗ tay: “Tại Tại thật giỏi!”
“Ha ha……”
Tiểu Tại Tại vui vẻ chuyển hai chiếc ghế đẩu nhỏ đến ngồi cạnh Tiểu Hoa xem TV.
Bà Ninh bưng hai bát sủi cảo vào.
“Bé con, Hoa Nhi, buổi sáng sang đây chắc cháu chưa ăn sáng nhỉ, mau ăn chén sủi cảo này đi.”
“Bà nội Ninh cháu đã ăn rồi ạ.” Tiểu Hoa muốn cự tuyệt, lại bị bà Ninh cường ngạnh mà nhét một chén sủi cảo.
“Ăn đi ăn đi, nhân thịt heo cải trắng, ăn rất ngon.”
Khó có thể chối từ được sự nhiệt tình này, hơn nữa Tiểu Hoa xác thật cũng thèm, liền nói cảm ơn, sau đó nhận chén ăn sủi cảo.
Bên kia Tiểu Tại Tại đã ăn sạch từng miếng một.
Ăn xong, bé ngẩng nhìn, hỏi bà nội: “Ba ba và mẹ cháu đâu ạ?”
“Sáng sớm đã đi đâu rồi đó.”
Bà Ninh cũng không biết hai vợ chồng trẻ Tết nhất còn đi đâu nữa, nhưng nghĩ lại cũng chắc có chuyện cần giải quyết.
Thôi sau đó rồi cũng sẽ biết.
Cho bọn nhỏ ăn sáng, bà Ninh tiếp tục đi ra ngoài sân để làm quần cho cháu trai nhỏ, mà Tiểu Tại Tại và Tiểu Hoa cùng nhau ngồi tại nhà chính xem TV.
Ngồi một lúc là qua một buổi sáng.
Cho đến gần giữa trưa, Tiểu Hoa phải về nhà ăn cơm, mới lưu luyến không rời mà tạm biệt với Tiểu Tại Tại.
Bọn Tô Hân Nghiên đã đi ra ngoài cả ngày, cho đến chạng vạng mới trở về.
Ai cũng không biết bọn họ đi làm gì.
Mà qua mấy ngày, vừa mới khai năm mới, Trương gia thôn cách vách liền truyền đến một chuyện lớn.
Trương gia xảy ra chuyện nhi!
Muốn hỏi Trương gia nào, rốt cuộc Trương gia thôn trên có cản hầu hết các hộ đều là Trương gia, chỉ bằng một cái tên Trương gia, căn bản không xác định được là ai.
Vậy chỉ cần nói là Bạn đời của ông trương vừa mất, mọi người liền biết là ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-155.html.]
Nếu bàn tiếp, Trương gia này với Ninh gia cũng từng có quan hệ thông gia.
Chỉ là sau đó không biết vì sao quan hệ thông gia này bị chặt đứt.
Nhưng đây cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là sau khi Trương gia xảy ra chuyện đó thì có vài hộ gia đình bên cạnh, vài ngày đều gắt gao đóng chặt cửa nhà, bên trong mơ hồ truyền ra một hương thơm của thịt.
Nhưng thật ra, con trai cả của Trương gia khi mẹ bị ốm sắp chết không tận hiếu ở bên cạnh chăm sóc mẹ, mà lại ra ngoài cùng mấy tên côn đồ uống rượu.
Kết quả cũng không biết làm sao chọc phải một đám lưu manh.
Ngay khi mùi rượu bốc lên, cuộc cãi vã đơn giản đã biến thành ẩu đả, giữa chừng, cảnh sát ập đến, bắt cả hai nhóm và giam giữ trong vài ngày.
Chờ sau khi đám người đó ra tù, đám lưu manh đó oán hận con trai cả của Trương gia làm hại bọn họ vào Cục Cảnh Sát, vừa vặn bọn chúng cũng có chút quan hệ với lãnh đạo của Ủy ban cách mạng nên đã dứt khoát cố ý kêu một đám người đi điều tra Trương gia.
Ý định ban đầu vốn chỉ là hù dọa người, thuận tiện lăn lộn Trương gia một phen, ai biết điều tra này sẽ xảy ra vấn đề.
Trương gia có một căn phòng luôn luôn bị đóng chặt.
Nghe bọn họ nói, đó là phòng của cô con gái trước kia của Trương gia, bởi vì cô nương đó ngoài ý muốn đã qua đời, cho nên hai ông bà Trương gia thương tâm nên đã phong bế lại căn phòng đó, không cho người khác tiến vào.
Kết quả vừa mở cửa ra, cả chục con thỏ trắng mũm mĩm chạy ra.
Đếm, những con thỏ còn trong phòng, tổng cộng có 27 đầu!
Lúc này còn có thể nói gì bây giờ?
Trộm đào góc tường xã hội chủ nghĩa, cả nhà đều bị bắt đi.
Thật ra có nhiều nhà lén lút nuôi quá số lượng gia cầm, gia súc quy định, có khi nhiều hơn một hoặc hai con.
Nhưng Trương gia này đã vượt qua số lượng quy định quá nhiều, nhắm một mắt cũng không còn kịp nữa, nên chuyện gì đến cũng sẽ đến?
Ngay sau khi sự việc xảy ra, nhiều người dân lén lút nuôi thêm gia cầm, gia súc hoảng sợ, họ nhanh chóng đóng cửa và g.i.ế.c thịt gia cầm, gia súc thừa ra ăn thịt luôn.
Miễn cho một ngày đó xui xẻo, bị Ủy ban / Ủy ban cách mạng tìm ra thì phiền toái rồi.
Thời điểm từ miệng một số bà tám trong thôn biết được chuyện này, Tô Hân Nghiên đang ôm một đống sổ sách đi Thôn Ủy Hội, trình bày lên thư kí thôn, để ông thẩm tra đối chiếu.
Một số bà tám trong thôn cố tình kể chuyện này với cô vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào mặt cô để xem cô sẽ phản ứng như thế nào.
Tô Hân Nghiên biết, người ta đang cố tình muốn xem trò vui.
Rốt cuộc nhà họ Trương gặp tai nạn chính là bên thông gia cũ trước đó của chồng cô.
Ở trong mắt nhiều người, khi đi làm vợ kế cho người ta chắc chắn sẽ không bao giờ thích người trước đó, nghe nói nhà người ta xảy ra chuyện, chắc chắn cô sẽ cao hứng, ít nhất cũng phải có cảm xúc gì đó xảy ra.
Nhưng cố tình, Tô Hân Nghiên lại không để mấy bà tám đó như ý.
Cô lễ phép mà cười cười, nói: “Thím, thời gian có hạn, cháu còn phải nộp số sổ sách này lên cho thư kí, không thể bồi thím hàn huyên.”
Sau đó vòng qua đối phương bước nhanh đi.
Để cho bà tám kia muốn xem cuộc vui nghẹn ngào trong lòng một hơi, thấy khó chịu.
Lại không biết, sau khi cô nộp xong sổ sách, Tô Hân Nghiên đã đi thẳng tới chỗ người chồng đang cuốc đất phần trăm của nhà.
“Ninh… Ninh Viễn Hàng…… Trương gia……”
Chạy nhanh đến mức không kịp thở.
“Đừng nóng vội, uống cốc nước xong rồi lại nói.” Một cái ly nước được đưa tới.