Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 150
Cập nhật lúc: 2024-09-19 16:21:54
Lượt xem: 55
Cảm thấy bản thân không đói bụng, Tiểu Tại Tại, đang được ba ba ôm về nhà, gửi thấy mùi thơm của thịt nướng BBQ, nước miếng liền chảy xuống.
“Ai u, trông con ghê chưa kìa.”
Tô Hân Nghiên vốn dĩ định đưa tay ôm con gái nhỏ lại ghét bỏ mà chuyển tay đi ôm con trai nhỏ.
Ninh Hiên được mẹ ôm lấy đỏ mặt, hơi hơi giãy lên: “Mẹ thả con xuống dưới đi, con tự đi được mà.”
Cậu đã lớn như vâỵ rồi, sao có thể cần mẹ ôm nữa?
Trong lúc cậu quằn quại, Tô Hân Nghiên cằn nhằn: “Ba ba con có thể ôm con, sao mẹ lại không được ôm, mẹ muốn ôm!”
Còn ấu trĩ mà tranh cãi cùng con trai.
Ninh Hiên: “……”
Cậu nhận mệnh, ngoan ngoãn nằm xoài trong lòng n.g.ự.c mẹ không dám nhúc nhích, giống một con gấu bông tinh xảo nằm yên đó cho mẹ ôm.
Mắt thấy hai mẹ con nhà nọ khôi phục lại bộ dáng vui vẻ hòa thuận, Ninh Viễn Hàng lại cảm thấy chướng mắt, anh duỗi tay, rút lấy cổ áo sau của cậu con trai, nhấc bổng khỏi vòng tay của vợ rồi đặt cậu trên mặt đất.
“Tự đi đi.”
Ninh Hiên: “???”
Vừa mới không phải người đàn ông này là người thứ nhất ôm mình sao? Hiện tại lại trở mặt không nhận con trai?
Ninh Hàn từ phía sau đi lên, vỗ bả vai em trai nhỏ: “Làm quen dần đi.”
Nghĩ lại trước kia anh cũng đã từng gặp phải loại trường hợp tương tự này.
“Xiên thịt đã chuẩn bị xong, đến ăn nào.” Bà nội Ninh cầm trên tay mấy xiên thịt nướng, ra hiệu cho bọn trẻ đến ăn tối.
Vừa rồi bọn nhỏ đang ăn cơm thì đột nhiên bị gọi ra ngoài còn chưa kịp ăn gì nhiều đâu.
Vốn tưởng rằng sẽ có một đêm trừ tịch cứ trôi qua như vậy, không nghĩ tới con dâu đột nhiên nổi hứng, ở trong sân đắp lên đống lửa, chuẩn bị nướng BBQ, nói rằng bọn họ có thể một bên chậm rãi nướng, một bên chờ nhỏ trở về liền trực tiếp ăn cơm tất niên.
“Thịt thịt! Tại Tại muốn ăn!”
Tiểu Tại Tại hoàn toàn bị mùi hương của thịt nướng hấp dẫn, thân mình nho nhỏ không ngừng ở trong lòng n.g.ự.c ba ba vùng vẫy muốn lại gần chỗ nướng thịt.
Ninh Viễn Hàng vội đem bé ôm đến gần hơn một chút, sợ bé bị ngã, sau đó bước đến bên đống lửa ngồi xuống trên ghế, nhận một chuỗi xâu thịt nướng đưa cho bé.
“A ô!” Tiểu Tại Tại vừa định há mồm cắn, lại cắn phải không khí.
Xiên thịt bị ba ba lấy mất rồi.
Bé dùng ánh mắt buộc tội trừng mắt nhìn ba ba, đôi mắt nhỏ khiến Ninh Viễn Hàng trực tiếp bật cười: “Nóng đó, con phải thổi đi rồi mới ăn được.”
Xiên thịt vừa mới được nướng xong, phía trên còn dư lại dầu và nhiệt độ nóng.
“Phù phù, không nóng nữa rồi.” Tiểu Tại Tại có lệ mà thổi hai cái, liền gấp không chờ nổi mà muốn ăn.
Cũng may thời tiết lạnh, thịt nướng cũng nhanh nguội, cũng không thật sự làm bé bị nóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-150.html.]
Thịt xiên này được xiên với thịt ba chỉ thái mỏng, được tẩm ướp gia vị trước khi nướng, quết với mật ong trong quá trình nướng, rưới các nguyên liệu thịt nướng tự làm của Tô Hân Nghiên, sau đó nướng các lát thịt cho đến khi có màu vàng nâu, vị mặn và hơi ngọt là được, giòn ở bên ngoài và mềm ở bên trong, ăn rất ngon.
Một xiên thịt chỉ có vài lát, Tiểu Tại Tại rất nhanh đã ăn xong, vội vàng la hét và giục người lớn cho bé ăn.
Hoàn toàn đã quên vừa rồi người đang sờ cái bụng nhỏ kêu không đói là ai.
Ngoại trừ có thịt heo nướng, Tô Hân Nghiên còn chuẩn bị thịt gà, lòng gà, cánh gà, đùi gà, vv .., cũng có nhiều loại rau dưa trong nhà, dù sao là những thứ phàm là có thể lấy để nướng BBQ, tất cả đều ở chỗ này.
Sợ ăn những món nướng BBQ này sẽ bị nóng trong người, cô còn pha thêm ấm trà hoa cúc để bên cạnh.
Giả nhiệt mát gan.
Người một nhà ngồi vây quanh bên đống lửa, một bên nướng BBQ, một bên ăn đồ ăn, nói nói cười cười, không khí ấm áp, sự hạnh phúc lan tỏa.
Tiểu Tại Tại đang cầm một chiếc cánh gà nướng và nhấm nháp.
Răng sữa nhỏ dùng sức mà cắn cánh gà, chỉ nghe thất một tiếng lách cách, cô bé nhúc nhích, nét mặt chuyển từ sung sướng có thể nhìn thấy bằng mắt thường sang khóc thút thít.
“Làm sao vậy?” Ninh Viễn Hàng vẫn luôn chăm sóc con gái, tự nhiên nhận ra sự khác thường của bé.
Anh cúi đầu, quan tâm mà nhìn con gái.
Tiểu Tại Tại không nói chuyện, một bàn tay thì vẫn cầm chặt cánh gà, một tay khác nắm lấy đôi bàn tay to của ba ba lật lại, để ở trước miệng bé, há mồm vừa nhả ra, một cái răng sữa mang theo maú nhả ra.
Nhìn thấy răng sữa của bản thân, bé rất thương tâm, nhịn không được khóc lóc rõ to.
“Phụt!” Tô Hân Nghiên nhịn không được cười, ngay sau đó lại nghĩ con gái mình đang khóc, một bên nhắc nhở bản thân đừng quá mức, một bên từ trong lòng n.g.ự.c chồng ôm con gái lại, ôn nhu mà dỗ bé.
“Không khóc không khóc, chỉ là rụng mất một cái răng thôi mà, sẽ còn lại mọc ra, chuyện này thuyết minh Tiểu Tại Tại của chúng ta đã trưởng thành rồi nha, con nhìn lại các anh trai đi, bọn họ trưởng thành, ai rồi cũng phải rụng răng thôi?”(ai rồi cũng phải cắt đầu moi thôi....../'_'/)
“Mẹ……”
Ninh Hiên -đến nay vẫn chưa từng rụng răng sữa tỏ vẻ bất mãn, cậu kêu rõ to.
Tô Hân Nghiên trấn an mà vỗ đầu con trai nhỏ, cho cậu một cái ánh mắt" nhường em gái một chút ", lại thuận tay chỗ chồng lấy đùi gà đưa cho cậu.
Ninh Hiên cầm đùi gà thành công bị hối lộ, an tĩnh lại.
Tiểu Tại Tại còn đang khóc, có thể thấy được chuyện bị rụng mất một cái răng làm bé thương tâm đến mức nào.
Trong lòng bé cảm thấy bản thân là một cô gái, không giống với con trai, con gái mà bị rụng mất một cái răng, sẽ rất xấu, về sau sao bé dám ra cửa chơi nữa chứ?
Nhưng tiểu tâm tư này của bé mọi người đều không nhìn ra.
Thấy dỗ mãi mà bé không nín, Tô Hân Nghiên dứt khoát ra đại chiêu.
“Con đừng khóc, lại khóc nữa cánh gà lạnh liền không thể ăn.”
Tiểu Tại Tại một giây sau đó thu lại âm.
Bé cúi đầu nhìn nhìn cánh gà trên tay, gặm một ngụm, tiểu nãi âm còn mang theo nức nở: “Hông ạnh.”
Thiếu mất một cái răng, nói chuyện bị lọt gió, ngay cả khi bé đã học được cách phát âm chuẩn nhưng vẫn bị ngọng.
“Không lạnh, vậy con ăn nhanh lên không chốc nữa bị lạng phải làm sao bấy giờ.” Tô Hân Nghiên thuận thế dời đi sự chú ý của con gái.