Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 110
Cập nhật lúc: 2024-09-10 16:32:55
Lượt xem: 59
“Ninh Tại Tại, thành thật ăn cơm cho mẹ.” Tô Hân Nghiên chú ý tới dị thường, cảnh cáo con gái mà liếc mắt một cái.
Tiểu Tại Tại lập tức cúi đầu, chăm chú cơm.
Nội tâm cầu nguyện mẹ có thể buông tha bé.
Đáng tiếc, không như mong muốn, sau khi ăn xong bé bị mẹ lấy cớ tắm rửa cho bé, xách vào trong phòng tắm nói nhỏ.
“Hồi trước mẹ đã dạy con cái gì?” Tô Hân Nghiên một bên cởi đồ cho con gái, một bên nghiêm túc hỏi.
Tiểu Tại Tại phối hợp mà nâng chân nhỏ, nhấc tay nhỏ, chột dạ mà nói nhỏ: “Không thể để lộ bí mật.”
“Vậy vừa rồi con làm gì?” Tô Hân Nghiên xụ mặt hỏi.
“Thực xin lỗi.” Tiểu Tại Tại căng thẳng siết chặt hai bàn tay nhỏ vào nhau, cái miệng nhỏ nhắn co lại, nước mắt bắt đầu tụ ở hốc mắt.
Xem con gái như vậy, đáy lòng Tô Hân Nghiên kỳ thật cũng không chịu nổi.
Nhưng bí mật này của con gái không thể bại lộ, một khi bị bại lộ, cả nhà bọn họ đều nhận không nổi hậu quả kia, hơn nữa Tiểu Tại Tại xuất hiện hành vi suýt nữa bại lộ bí mật này, đã không phải lần đầu tiên, lần này phải giáo dục lại con bé thật đàng hoàng.
“Tại Tại, nhìn mặt mẹ.”
Tay Tô Hân Nghiên nắm chặt bả vai nhỏ của con gái, để bé đọc lấy tâm tư của chính mình.
Có những lời nói, từ ngữ vô pháp nói rõ, cô hy vọng bằng cách tâm linh giao lưu để bé hiểu rõ.
Tiểu Tại Tại nhìn chằm chằm mẹ vài phút, khuôn mặt nhỏ trở càng ngày càng trở nên tái nhợt, trong mắt ngưng tụ lại chi sắc sợ hãi, cuối cùng vẫn là nhịn không được khóc.
Một bên khóc, một bên lau nước mắt xin lỗi: “Tại Tại sai rồi, thực xin lỗi mẹ.”
“Người con nên xin lỗi không phải là mẹ, mà là chính bản thân con.”
Tô Hân Nghiên đau lòng mà ôm con vào trong lòng ngực, ôn nhu mà vỗ từng cái vào lưng bé, trấn an cảm xúc của bé.
Đợi hồi lâu, chờ cảm xúc của Tiểu Tại Tại bình tĩnh trở lại, cô mới cho bé ngồi vào thùng gỗ, tắm rửa cho bé, thuận tiện lau nước mắt trên mặt đi.
Sau khi tắm rửa xong cho con gái, Tô Hân Nghiên lại ôm bé vào trong phòng của bé, nhỏ giọng hỏi: “Nói cho mẹ biết, hôm nay các con đi ra ngoài có phải phát sinh chuyện gì hay không?”
Tô Hân Nghiên cũng không ngốc, hơn nữa bởi vì kiếp trước cô là một cô nhi, từ nhỏ đã học được bản lĩnh xem mặt đoán ý, rất dễ dàng phát hiện cảm xúc khác thường của người khác.
Hơn nữa, mấy đứa trẻ trong nhà hầu như đều do cô chăm sóc từ bé tới giờ, cô cũng hay tâm sự cùng các con, nơi nào nhìn không ra đáy lòng mấy người cất giấu tâm sự gì.
Sợ rằng chồng mình cũng đang gạt mình chuyện gì đó.
Lưu trình này Tiểu Tại Tại cũng quen thuộc, bé một năm một mười mà đem những chuyện mình biết đều toàn bộ kể hết cho mẹ nghe không dấu chuyện gì.
“Nửa đường chúng con đang về nhà thì gặp được……”
Dưới tác dụng của đọc tâm thuật, phiên bản mà Tiểu Tại Tại biết đến cùng với phiên bản mà các anh trai và ba ba suy đoán là không giống nhau.
Văn Kỳ sẽ gặp được bọn họ xác thật là trùng hợp.
Nhưng từ khi cô ta bắt đầu cất tiếng kêu cứu, sự trùng hợp này liền biến thành cố ý.
Cô ta lớn lên đẹp, ít nhất so với phụ nữ nông thôn có diện mạo bình thường, làn da thô ráp, , làn da mỏng và thịt mềm được nuôi dưỡng ở thành phố đã làm cho vẻ ngoài của cô ta thêm sáng sủa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-110.html.]
Từ cuộc sống và hành động thường ngày của cô ta, có thể thấy điều kiện gia đình của cô ta rất ổn.
Nữ nhân như vậy, tự nhiên không thiếu đàn ông theo đuổi.
Kiếp trước cô ta chỉ là một cô gái bình thường hơn cả bình thường, nên chả bao giờ được hưởng loại đãi ngộ này.
Cho nên chẳng sợ đáy lòng đã xác định ra mục tiêu công lược của bản thân, cũng không thể ngăn cảm sự hãnh diện cùng cảm xúc hạnh phúc của cô ta khi được đàn ông theo đuổi.
Cách cư xử của cô ta chắc chắn sẽ khiến nhiều người ảo tưởng rằng 'cô ấy thích tôi', và tự nhiên, có rất nhiều người đến gặp riêng cô ta để bày tỏ tình cảm.
Người đàn ông ngăn cô ta trong rừng nửa chừng là một trong số đó.
Văn Kỳ đương nhiên chướng mắt đối phương, cự tuyệt là điều tất nhiên, nhưng không nghĩ tới nam nhân đó lại vô sỉ như vậy, bị cô ta cự tuyệt sau đó thẹn quá hóa giận, cư nhiên muốn phi lễ cô ta.
Định làm gạo nấu thành cơm, buộc cô ta không thể không gả cho hắn ta.
Đáng tiếc, cô ta chính là người đến từ đời sau nên quan niệm trinh tiết không ám ảnh như thời đại này, dù cô ta có thật sự bị đối phương phi lễ, cũng sẽ không để đối phương như ý.
Bất quá cô ta cũng không muốn bị loại đàn ông đáng khinh này chiếm tiện nghi.
Cho nên cật lực phản kháng, cho đối phương vài cái đá vào "chỗ ấy", tốt nhất khiến hắn nửa đời sau không thể làm nam nhân được.
Thật ra dù bọn Ninh Hàn không tới, bằng sức một mình Văn Kỳ cũng có thể đánh cái tên đàn ông yếu ớt kia, cũng có thể rút lui một cách an toàn.
Kết quả trong lúc vô tình cô ta thoáng nhìn bên ngoài thấy đám người Ninh Hàn đi ngang qua, lập tức kéo cổ áo của mình xuống, kêu cứu, hấp dẫn anh lại đây làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân tạ ơn anh hùng, cuối cùng lấy thân báo đáp, không phải thuận lý thành chương sao?
Văn Kỳ tính toán kĩ càng, nhưng lại không nghĩ tới, vừa mới đối mặt, đã bị Tiểu Tại Tại nhìn thấu.
Nghe xong chuyện này, Tô Hân Nghiên nhịn không được day nhẹ ở thái dương
Nội tâm đang rất chi là hạn hán lời.
“Cô nương này diễn cũng khá sâu, cũng không biết chất lượng an ninh của bệnh viện tâm thần nào yếu đến vậy để bệnh nhân chạy ra bên ngoài thế kia.” Cô độc miệng bình luận.
Tô Hân Nghiên cũng không thể nhìn ra được mạch não kỳ lạ của người phụ nữ tới từ tương lai đó là gì, nhưng cô lại hiểu một điều.
Cô phải nghĩ biện pháp đem người đó đưa đi.
Không phải do cô cảnh giác tâm quá mức mà nhiều chuyện không thể cứu vãn được đều thường do một sự cố nhỏ hi hữu trước khi xảy ra.
Tuy rằng Văn Kỳ cũng chưa làm làm ra hành động nào quá mức, nhưng nhìn bằng mắt thường thì hành vi của cô gái đó đã trở nên tồi tệ hơn rồi, Tô Hân Nghiên thật sợ khi nào đó cô gái đó bị hắc hóa, lại làm một số chuyện hại tới bản thân cùng người thân của mình.
Cho nên vì để tránh phiền toái, vẫn là trước tiên đem người đưa đi thôi.
Thật ra cô cũng không hại người ta, chỉ nghĩ biện pháp đưa người đưa về thành, chỉ cần cô ta không tiếp tục lưu tại bên này gây tai họa cho người khác là được.
Cùng với việc đối phương xuyên không từ tương lai đây, luôn cứng cổ nhận định Tô Hân Nghiên là một mẹ kế ác độc và ý đồ muốn công lược con trai cả của cô là không giống nhau.
Từ khi biết được thân phận đối phương, Tô Hân Nghiên vẫn luôn âm thầm quan sát từng hành động của cô gái đó, cho nên khi biết được không ít chuyện của cô gái đó.
Ví dụ như chuyện mẹ của đối phương rất yêu thương cô ấy, lúc trước cô ta xuống nông thôn, vẫn là do cô ta cứng đầu muốn đi, tỷ như trong nhà cô ta có cả hai bố mẹ đều là công nhân, đều rất có tiền……
Hiểu biết chỗ này là đủ rồi.