Thập Niên 70: Đổi Hôn, Đá Bay Gã Chồng Vô Sinh, Một Thai Ba Bảo Bối - Chương 202: Học hành còn khổ hơn nghe ba đứa trẻ khóc cùng lúc
Cập nhật lúc: 2025-08-28 17:58:19
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giáo sư Trần Nghe Thẩm Quân Thiên đến chở thỏ, mang theo một chồng sách giáo khoa cấp ba, ông nhạy bén nhận một vài sự việc sắp đổi.
Hạ Đình kịp mời, giáo sư Trần Nghe dặn dò xong Triệu Linh Linh cách chăm sóc những con thỏ bệnh, vội vã bước về phía văn phòng trang trại nuôi thỏ.
Khi lời Thẩm Quân Thiên , ông đồng tình.
Ông lên tiếng khuyên Thẩm Quân Thiên cả Đào Hiểu Đồng: “Thầy cho rằng kiếm tiền và học thể song song, nhưng tương lai kiếm những đồng tiền lớn, ăn lớn, nhất định là văn hóa, nội hàm mới thể xa hơn.”
“Trước giải phóng, nhiều gia tộc danh giá, từng học khoa tài chính, ăn lớn trong ngành vận tải đường thủy, nhiều đến Hương Giang (Hồng Kông) và trở thành những đại gia hàng đầu ở đó.”
“Quân Thiên, và Hạ Đình là bạn chí cốt, thầy cũng quen lâu.”
Giáo sư Trần Nghe khuyên : “Nếu đúng như dự đoán, kỳ thi đại học sẽ sớm khôi phục, với tư cách là bạn bè, thầy hy vọng tương lai thể xa hơn, ở vị trí cao hơn. Có như , mới văn hóa và nội hàm để chống đỡ tất cả.”
“Đôi khi đừng xem thường sức mạnh của tri thức, tri thức thể đổi vận mệnh, giúp ở một tầm cao mà hiện tại thể tưởng tượng .”
Hạ Đình ở bên cạnh gật đầu: “Thẩm Quân Thiên, tớ nắm tay cùng tiến lên. Tớ quen ăn với , bên cạnh tớ cần một bạn đồng hành như .”
Đào Hiểu Đồng đó khuyên lâu.
Bởi vì cán bộ ngoại giao vẫn luôn là ước mơ của nàng.
Nếu chính sách đổi, việc giao lưu với nước ngoài tăng lên, điều đó nghĩa là tương lai đất nước sẽ cần những nhân tài trong lĩnh vực .
Bố nàng từng , nếu Thẩm Quân Thiên ý thức về mặt , thì lẽ nàng và Thẩm Quân Thiên sẽ ở những góc độ khác , tương lai sẽ cách, thể đến cuối cùng.
Cho nên nàng mới luôn khuyên Thẩm Quân Thiên.
Người mà nàng dốc hết lời khuyên bảo vẫn đổi ý định, vì lời của giáo sư Trần Nghe và Hạ Đình mà sắc mặt trở nên nghiêm trọng, bắt đầu suy nghĩ một cách nghiêm túc.
Cuối cùng, giang hai tay: “Hồi bé theo ông cụ học và sách thuốc, sợ đến phát khiếp. Cháu sợ thi đỗ nên chỉ nghĩ đến việc tự ăn kiếm tiền thôi.”
“Lời của giáo sư Trần và Hạ Đình đúng. Cháu thể chỉ những bên cạnh tiến bộ, thi đỗ đại học thì vẫn thể ăn mà.”
Thẩm Quân Thiên thẳng với giáo sư Trần: “Vậy thì phiền thầy . Thầy xem cơ bản của cháu yếu như thế, nhờ thầy và giáo sư Chu phụ đạo thêm.”
“Hóa thằng nhóc đợi ở đây.”
Giáo sư Trần Nghe ha hả: “Được thôi. Công việc ăn của và Hạ Đình lớn như thế, thầy phụ đạo thì thu học phí đấy.”
Thẩm Quân Thiên hổ là đầu óc kinh doanh.
Anh cân nhắc, nếu giáo sư Trần và Chu Nguyệt Anh đồng ý mở một lớp phụ đạo thì quá.
Có bao nhiêu thi đại học, chờ tin tức , bọn họ sẽ tranh giành đến vỡ đầu.
nghĩ kỹ , tuy rằng hướng gió chính sách đổi, nhiều thứ là thói quen lâu đời, quá rầm rộ e rằng vẫn , đừng để lòng để ý.
Thư ký Đào bên cũng , việc hủy bỏ phong trào và khôi phục trật tự sẽ là một quá trình lâu dài.
Có thể mất vài tháng, cũng thể kéo dài vài năm.
Tất cả đều tùy thuộc việc, tiếp quản ở phía là hành động mạnh mẽ, liệu thể tiến hành cải cách lớn để chấn chỉnh những tệ nạn tích tụ lâu nay .
Vân Vũ
“Vậy cháu đến chở thỏ, sẽ cùng Hiểu Đồng đến thỉnh giáo vấn đề với thầy và giáo sư Chu.”
Giáo sư Trần Nghe thích những tinh thần cầu tiến.
Huống hồ, Thẩm Quân Thiên cung cấp thông tin mang hy vọng cho ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-doi-hon-da-bay-ga-chong-vo-sinh-mot-thai-ba-bao-boi/chuong-202-hoc-hanh-con-kho-hon-nghe-ba-dua-tre-khoc-cung-luc.html.]
Ông chìa tay về phía Thẩm Quân Thiên: “Hoan nghênh. Vợ thầy chuyện với Hiểu Đồng hợp.”
Sau khi điều từ trang trại nuôi thỏ đến trạm y tế để hỗ trợ thu mua dược liệu, Đường Vân Linh bốc thuốc cho Lục Bạch Vi. Ngày xưa nàng chơi với Lục Bạch Vi, thường xuyên chui phòng thuốc của ông ngoại Đường Trọng Cảnh, nên những công việc Đường Vân Linh suôn sẻ.
Giúp chăm sóc ba đứa trẻ sinh ba, nàng cũng vui.
Nàng thích trẻ con.
Trước đây, khi Lục Bạch Vi con, nàng thích dẫn Tiểu Đường Nhân, Hạ Vân Tề và Tiểu Nhiên Tử chơi cùng.
Điều duy nhất khiến Đường Vân Linh đau đầu là, từ khi Thẩm Quân Thiên mang theo Đào Hiểu Đồng và một chồng sách giáo khoa cấp ba đến đội sản xuất, Hạ Đình, Lục Bạch Vi, và cả Chu Diên Phong đều ép nàng cùng học.
Đường Vân Linh vô cùng khổ sở: “Vi Vi, chị học ?”
“Chị là học .”
Đường Vân Linh ôm đầu xin tha: “Bắt chị học, còn bằng g.i.ế.c chị . Chị thà ba đứa trẻ cùng lúc, còn hơn những chữ chi chít sách , chị là học .”
“Các em thi đại học là , ba đứa trẻ trông chứ?”
“Sau em đại học, chị sẽ trông con giúp em.”
Những chuyện khác, Lục Bạch Vi đều đồng ý với Đường Vân Linh.
chuyện nàng đồng ý.
Lục Bạch Vi khuyên nàng: “Chị ơi, đây chị cũng từng theo ông ngoại bốc thuốc, cũng từng học cấp hai với em, nhiều chữ.”
“Chị nghĩ kỹ xem, tại Thẩm Quân Thiên lúc đầu chỉ ăn kiếm tiền, mà theo Hiểu Đồng đến đội sản xuất, và cũng bắt đầu thỉnh giáo vấn đề với thầy Trần và chị Nguyệt Anh?”
Đường Vân Linh tiếp lời: “Hắn cầu tiến đấy chứ!”
“Không chỉ thế.”
Lục Bạch Vi vạch trần: “Hắn là vì ở bên Hiểu Đồng.”
“Chị nghĩ xem, ước mơ của Hiểu Đồng là trở thành một cán bộ ngoại giao. Nếu nàng thành công, Thẩm Quân Thiên dù kiếm nhiều tiền và bản lĩnh đến , khi và Hiểu Đồng cuối cùng vượt qua trở ngại để ở bên , khác hỏi về Thẩm Quân Thiên thì chẳng lẽ chỉ học hết cấp ba ăn ?”
“Một, hai thì , nhưng nếu nhiều , Thẩm đại ca hổ , Hiểu Đồng khó xử .”
Lục Bạch Vi phân tích cho nàng: “Nghĩ đến chị và Chu Diên Phong cũng thế. Chị đừng thấy Chu Diên Phong mặt chị thì hì hì, còn sợ rắn, cái gì cũng theo chị, nhưng hai kết hôn, đối mặt chỉ là , mà còn là nhà lưng .”
“Yêu đương thể là chuyện của hai , nhưng kết hôn là chuyện của hai gia đình.”
“Gia đình Chu Diên Phong điều kiện gì? Hạ Đình với em, ông nội là ở xưởng lưu li. Chị xưởng lưu li gì ? Họ phân biệt đồ cổ. Người thể phân biệt đồ cổ là hiểu sâu rộng về lịch sử, văn hóa cao. Những chuyện khác hiểu, họ đều hiểu.”
“Hơn nữa lớn lên ở khu quân đội, thể thấy phận của nhà hề đơn giản.”
Mặc dù điều phũ phàng và tàn nhẫn, nhưng vì tương lai của Đường Vân Linh, Lục Bạch Vi vẫn hết.
“Nếu chị định kết hôn với Chu Diên Phong, ở bên , chị nỗ lực từ bây giờ.”
“Bởi vì chị là sẽ đến Bắc Kinh sinh sống, đối mặt với nhà . Ở đội Hướng Dương, chị sức khỏe , thể bắt rắn, việc nhanh nhẹn, đó đều là ưu điểm. những ưu điểm đó khi đến Bắc Kinh sẽ nổi bật như , chị sẽ chịu thiệt thòi vì văn hóa.”
“Sau cùng Chu Diên Phong về Bắc Kinh, khác chị văn hóa, chị ở bên cạnh Chu Diên Phong sẽ nghĩ thế nào?”
“Tính cách của chị sẽ nhẫn nhịn, chị xong tức giận ?”
Lục Bạch Vi khuyên nàng: “Nếu chị quyết định cuối cùng sẽ cùng Chu Diên Phong, thì chị, chị nhất định cùng chúng em học.”