Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 453. Phiên Ngoại: Câu Chuyện Của Nam Nữ Chính Ban Đầu 8
Cập nhật lúc: 2025-07-03 04:07:15
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn cơm xong, Dương quả phụ liền đi dọn dẹp bát đũa trong bếp.
Còn Đặng Tường Kiệt thì ngồi lại nói chuyện với con trai.
Tuy đứa bé chưa chính thức đi học, nhưng thật ra trước đó đã được cho đến trường. Thế nhưng sau khi đến lớp, mấy đứa học sinh trong trường lại mắng nó là con của góa phụ, là đứa không cha, khiến nó không muốn đi học nữa.
Những lời này, nó thì thầm kể lại với Đặng Tường Kiệt nghe, khiến anh vô cùng xót xa, liền an ủi con: “Về sau sẽ không ai dám nói như vậy với con nữa đâu.”
Đứa bé lại hỏi anh: “Vậy sao bao nhiêu năm qua, bố không về thăm con?”
“Là lỗi của bố, là bố không đúng.” Đặng Tường Kiệt dịu dàng xin lỗi con.
Cậu bé lại rất rộng lượng, cười tươi nói: “Con không trách bố đâu. Mẹ nói rồi, bố con là người giỏi nhất thế gian này!”
Lời nói ấy khiến nét mặt Đặng Tường Kiệt dịu hẳn lại. Anh quay sang nhìn Dương quả phụ đang từ bếp bước ra, ánh mắt cũng mang theo sự ấm áp.
Anh biết, trong lòng Dương quả phụ, anh luôn là người đàn ông tốt nhất, giỏi giang nhất. Dương quả phụ luôn ngưỡng mộ anh, đối với Dương quả phụ, anh chính là bầu trời.
Dương quả phụ đỏ mặt nói: “Tôi đun nước xong rồi, hai bố con mau đi tắm rửa đi.”
“Cô cứ tắm ở nhà, tôi đưa Hồng Nhi ra ngoài tắm ở nhà tắm công cộng.” Đặng Tường Kiệt nói.
Thế là anh đưa con trai đi tắm rửa, còn Dương quả phụ thì ở nhà tắm rửa sạch sẽ, chỉnh tề.
Khi hai bố con họ trở về, Dương quả phụ đã ngồi trong sân lau tóc chờ họ.
“Về rồi à?” Chị ta mỉm cười nhìn hai bố con.
Cảnh tượng ấy khiến lòng Đặng Tường Kiệt mềm nhũn.
Thật sự, đây chính là cuộc sống gia đình mà anh từng ao ước. Nhưng vì tình trạng của Dương Nhược Tình, điều tưởng như bình thường ấy lại trở thành xa vời với anh.
Giờ phút này, anh mới hiểu được cảm giác đó thực sự là gì.
Sau khi dỗ con ngủ trong phòng, anh và Dương quả phụ ra ngồi trò chuyện ở sảnh ngoài.
Dương quả phụ hỏi: “Con của anh và Nhược Tình đang ở nội trú trong trường sao?”
Đặng Tường Kiệt cũng không giấu giếm: “Nhược Tình bị sảy thai khi ở quê, từ đó để lại bệnh trong người nên không thể có con nữa.”
Ánh mắt Dương quả phụ lóe lên, miệng thì nói: “Sao có thể thế được? Làm gì yếu ớt đến mức đó? Hồi đó chính tôi là người chăm sóc, còn đích thân g.i.ế.c gà tẩm bổ cho cô ấy đấy, tôi còn đi gom rất nhiều trứng gà cho cô ấy ăn nữa kìa.”
Đặng Tường Kiệt không nói gì thêm.
Những chuyện này, anh đều biết cả.
Thật ra anh cũng nghi ngờ, có thể sau đó Dương Nhược Tình từng có thai với những bạn trai khác, nhưng do không giữ lại được, mới khiến cơ thể tổn thương đến mức không thể sinh con nữa.
Những năm qua, cô ấy hầu như không có lúc nào một mình, bạn trai thay liên tục, làm sao mà không có chuyện ngoài ý muốn chứ?
Nhưng vì anh thật lòng thích Dương Nhược Tình, nên vẫn ôm hy vọng. Anh nghĩ, đợi đến khi anh bốn mươi tuổi, nếu cô ấy vẫn không sinh được con, thì cũng không thể trách anh được.
May mắn thay, bây giờ đã có một đứa, và nó còn lớn đến vậy, khiến anh vừa bất ngờ, vừa mừng rỡ.
“Thôi đừng nhắc đến cô ấy nữa. Những năm qua, cô vất vả rồi.” Đặng Tường Kiệt nắm tay cô nói.
Dương quả phụ chưa từng đòi hỏi gì ở anh. Lần chia tay năm đó, anh còn định đưa cho chị ta ít tiền, xem như “phí chia tay”.
Nhưng chị ta không những không lấy, còn muốn dúi tiền cho anh, sợ anh sống không tốt ở ngoài kia. Điều duy nhất chị ta mong mỏi, chỉ là anh đừng quên chị ta.
Chỉ vậy thôi.
Dương quả phụ tựa vào lòng anh: “Tôi chẳng thấy vất vả gì cả, tôi thấy rất hạnh phúc.”
“Cô ở làng một mình nuôi Hồng Nhi, chưa từng nghĩ đến chuyện đưa con đi tìm tôi sao?” Đặng Tường Kiệt khẽ hít mùi thơm trên người chị ta, hỏi.
Dương quả phụ lắc đầu, không nói gì thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-453-phien-ngoai-cau-chuyen-cua-nam-nu-chinh-ban-dau-8.html.]
Đặng Tường Kiệt nâng cằm chị ta lên, nhìn khuôn mặt không quá đẹp nhưng cũng không xấu của chị ta, rồi cúi xuống hôn.
Dương quả phụ lập tức nhắm mắt lại, nụ hôn đầy bịn rịn khiến chị ta mềm nhũn người, cuối cùng đành nhẹ đẩy anh ra.
“A Kiệt, chúng ta… không thể tiếp tục sai nữa. Nếu Nhược Tình biết được, cô ấy sẽ giận đấy.” Dương quả phụ yếu ớt nói.
“Tối nay cô ấy sẽ không về.”
Đặng Tường Kiệt nói xong liền kéo tay chị ta bước vào phòng ngủ chính.
Dương quả phụ đỏ mặt đi theo anh.
Sáng hôm sau, chị ta dậy sớm chuẩn bị bữa sáng rất đầy đủ, phong phú.
Nhưng sau khi ba người họ ăn sáng xong, vẫn không thấy Dương Nhược Tình quay về.
Dưới yêu cầu của Dương quả phụ, Đặng Tường Kiệt đã đưa chị ta ra chợ quen dần với môi trường xung quanh. Còn chuyện hộ khẩu và việc học của đứa trẻ, đương nhiên phải để người cha như anh lo liệu.
Đặng Tường Kiệt có mối quan hệ nên làm rất nhanh, chỉ trong một ngày là giải quyết xong cả hộ khẩu lẫn vấn đề học hành cho con trai.
Tuy nhiên, dù đã tối muộn, vẫn không thấy Dương Nhược Tình quay về.
Đặng Tường Kiệt cũng mặc kệ. Tính khí của cô, anh hiểu rõ, không làm mình làm mẩy vài ngày thì không đời nào chịu về.
Đúng vậy, Dương Nhược Tình thật sự không có ý định trở về. Cô được một người đàn ông quen trong quán bar đưa đi du lịch giải khuây.
Mặc dù chỉ là tình cờ gặp gỡ, nhưng người đàn ông đó lại cực kỳ ga lăng, vì anh ta là một Hoa kiều vừa từ nước ngoài trở về.
Lần này anh ta về nước là để thăm quê, không ngờ lại gặp được một người phụ nữ xinh đẹp như cô.
Tối hôm đó, anh ta đã cùng cô uống say bí tỉ, sau đó đưa cô đến khách sạn nghỉ ngơi. Đương nhiên, anh ta cũng không kìm được bản thân.
Bởi lẽ, đối diện với người phụ nữ như vậy, anh ta tin chẳng người đàn ông nào có thể giữ mình.
Sáng hôm sau, anh ta đã xin lỗi cô, nhưng cô cũng chẳng hề tỏ vẻ trách móc.
Sau cuộc trò chuyện, anh ta mới biết lý do khiến cô đau khổ đến vậy, hóa ra là chồng cô đã lén lút có con riêng bên ngoài.
Thế nên anh ta đã đưa cô đi du lịch cho khuây khỏa.
Những ngày đó, tình cảm giữa hai người tiến triển rất tốt. Thậm chí anh ta còn có ý định bảo cô ly hôn rồi cùng anh ta ra nước ngoài.
Chỉ là ý định đó đã bị Dương Nhược Tình từ chối.
Hai người cùng nhau du lịch suốt năm ngày. Trước khi rời đi, anh ta để lại cho cô một số điện thoại, bảo rằng nếu cô muốn ra nước ngoài thì bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc.
Dương Nhược Tình đã nhận lấy số điện thoại đó, cũng đích thân tiễn anh ta rời đi.
Mấy ngày qua, cô sống rất tốt.
Hạt Dẻ Rang Đường
Bởi vì người đàn ông chất lượng như vậy chính là bằng chứng rõ ràng cho việc sức hút của cô vẫn còn nguyên vẹn, anh ta rất mê cô.
Vậy thì, chẳng lẽ cô lại thua kém một người như Dương quả phụ, một người phụ nữ mà đôi tay từng là gối đầu cho cả ngàn đàn ông hay sao?
Dương Nhược Tình quay về.
Khi cô trở về, đứa trẻ đã được đưa đến lớp học thêm. Hiện tại đang là kỳ nghỉ hè, tháng Chín sẽ bắt đầu vào lớp Một.
Do chưa có kiến thức nền nên cần được học thêm trước cho chắc.
Còn Đặng Tường Kiệt thì đã đi làm, trong nhà chỉ còn lại Dương quả phụ.
Dương quả phụ đang làm việc nhà, thấy Dương Nhược Tình trở về thì liền tỏ ra dè dặt.
“Anh Kiệt không có ở nhà, cô không cần phải giả vờ trước mặt tôi nữa!” Dương Nhược Tình nhìn chị ta, cười lạnh.
Dương quả phụ lập tức lo lắng sợ hãi, “Nhược Tình…”
“Tôi thân thiết với cô lắm sao?” Dương Nhược Tình cắt lời cô, “Tên tôi từ miệng cô thốt ra, tôi thấy buồn nôn!”
Dương quả phụ mang vẻ mặt đầy lo lắng, “Tôi biết chuyện này là lỗi của tôi. Nhưng mà Nhược Tình, mẹ con tôi thật sự không còn nơi nào để đi nữa, tôi xin cô, xin hãy cho chúng tôi ở lại…”