Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 441: Phiên Ngoại: Bố Mẹ Bạch 2

Cập nhật lúc: 2025-06-29 07:39:43
Lượt xem: 141

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai người họ cứ như đã bàn bạc trước vậy, cứ nửa năm lại tìm con rể để đòi tiền.

Nhưng lúc đó Chu Dã đang rất bận, tốc độ phát triển của tỉnh Hải Nam quá nhanh, anh thật sự không có thời gian để xử lý chuyện vặt với họ, nên dứt khoát mặc kệ.

Suốt mấy năm qua, Chu Dã nói năng không nhiều, đưa tiền cũng rất sòng phẳng, khiến hai người họ nảy sinh ảo tưởng rằng… chàng con rể này thật ra dễ bắt nạt, là người “tốt bụng”.

Họ hoàn toàn quên mất rằng Chu Dã vốn không phải loại người dễ động vào.

Thế là họ càng lúc càng quá quắt, thậm chí còn gọi điện về nhà quấy rầy.

Người nhận điện thoại khi đó là mợ. Bà lập tức nói lại chuyện này với Chu Dã.

Lúc ấy sắc mặt Chu Dã liền lạnh hẳn, ra lệnh đổi số điện thoại nhà ngay lập tức.

Vì vợ anh không thích cặp bố mẹ này, mà anh cũng chẳng muốn họ làm phiền vợ mình, nên suốt bao năm qua, anh vẫn duy trì việc chu cấp là vì trách nhiệm, nhưng không ngờ họ lại được đà làm tới.

Vậy nên, năm sau, nhân dịp về quê tảo mộ, anh đã dẫn người đến “mời trà” gã đàn ông tái hôn với mẹ Bạch, không chỉ có ông ta, mà cả con trai của bố Bạch sau khi tái hôn cũng bị “mời đi chơi”.

Chuyến đi chơi đó kéo dài suốt ba ngày, khiến cả bố lẫn mẹ Bạch phát hoảng.

Ba ngày sau, Chu Dã mới gọi họ ra nói chuyện, rồi trả người về.

Từ đó trở đi, hai người kia không còn dám có bất kỳ ý định gì quá đáng nữa.

Không chỉ hai người họ, mà cả gia đình mới của họ cũng không dám làm càn nữa.

Bọn họ chỉ là dân thường bé nhỏ, nghĩ gì mà dám đấu với loại người như Chu Dã?

Không có cửa!

Vậy nên nhận lấy khoản chu cấp gấp đôi lương bình quân thời điểm đó, rồi sống cho yên thân đi.

Muốn tiếp tục mơ mộng “sống sung sướng, ăn bám không giới hạn”, thì tốt nhất nên tỉnh lại sớm!

Bố mẹ Bạch vẫn phải thầm mắng một câu, thằng con rể này thật đúng là… cáo già.

Bởi vì từ lần đầu nhận chu cấp đến giờ, mỗi khoản tiền đều phải được chính tay họ viết giấy xác nhận rõ ràng, năm nào nhận bao nhiêu tiền, ghi rành mạch từng đồng.

Mẹ Bạch biết chữ, phải viết ra tất cả. Ghi rõ không sót nét.

Muốn lật lọng? Nằm mơ đi.

Cũng nhờ màn “ra tay” của Chu Dã, mà từ đó đến năm 2000, mọi thứ đều yên ắng, họ không dám lại giở trò nữa.

Thế nhưng, cùng với việc danh tiếng của Chu Dã ngày càng vang xa, thì chuyện mới lại xảy ra.

Mẹ Bạch thì còn ổn, sau khi tái hôn không sinh thêm con.

Nhưng bố Bạch thì khác, sau khi tái hôn, sinh thêm một trai một gái.

Tính ra thì đó chính là em trai, em gái cùng cha khác mẹ của Bạch Nguyệt Quý.

Mà Chu Dã là anh rể của họ.

Anh rể giàu sụ, là đại gia bất động sản nổi tiếng toàn quốc, họ có thể trơ mắt nhìn mà không động lòng sao?

Đáng ghê tởm nhất là, đứa em gái cùng cha khác mẹ kia, nhìn thấy Chu Dã trên tivi dáng vẻ nho nhã, phong độ ngời ngời liền mê mẩn.

Cô ta thậm chí còn ngửa đầu tự hỏi:

“Chị gái này có tài cán gì mà cưới được người đàn ông như thế?!”

Phải biết, bố cô ta từng định giữ Bạch Nguyệt Quý lại trong nhà tuyển con rể.

Thế mà chị ta lại chạy xuống nông thôn, rồi lại lấy được anh rể như thế.

Cô ta nghĩ: Chị có thể cắt đứt quan hệ với gia đình sao? Không đời nào! Dù sao cũng là m.á.u mủ ruột rà đấy!”

Không biết cô ta dò hỏi bằng cách nào, sau đó tìm tới tận nơi làm việc của Bạch Nguyệt Quý.

Ban đầu Bạch Nguyệt Quý không biết, nhưng vì gây chuyện quá to, lại còn tự nhận là em gái của cô, nên Bạch Nguyệt Quý mới sai người dẫn vào gặp mặt.

Dù là em cùng cha khác mẹ, nhưng hai người chẳng giống nhau chút nào.

Con bé đó còn định làm thân, nịnh nọt lấy lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-441-phien-ngoai-bo-me-bach-2.html.]

Nhưng Bạch Nguyệt Quý chẳng khách sáo, hỏi thẳng có chuyện gì không, nếu không có thì mời đi ngay cho, đuổi thẳng cổ.

Nhưng chuyện này chưa dừng ở đó.

Con bé kia không cam lòng.

“Tại sao bây giờ chị sống tốt như vậy mà lại lạnh nhạt với người nhà? Người ích kỷ như vậy, sao có thể sống hạnh phúc?”

Cô ta lại tìm đến vài lần nữa, sau khi hiểu ra Bạch Nguyệt Quý cứng rắn và vô tình tới mức nào, thì liền “chơi bài khác”.

Cô ta thậm chí còn làm rùm beng lên báo.

Tiêu đề giật gân: #Nữ lãnh đạo thành đạt, chối bỏ bố mẹ, không nhận anh em ruột#

Thu hút sự chú ý lớn, gây ra làn sóng dư luận.

Ngay lập tức, danh tiếng của Bạch Nguyệt Quý bị gán cho cái mác “bất hiếu, bất nghĩa”.

Cô thì vẫn chưa phản ứng gì, nhưng Chu Dã thì giận đến cực điểm.

Anh mở hẳn họp báo, đích thân đưa ra tất cả chứng cứ về khoản chu cấp suốt bao năm cho bố mẹ vợ.

Toàn bộ giấy viết tay xác nhận số tiền, năm tháng cụ thể đều được chụp lại và công bố.

“Đây chính là những kẻ hút m.á.u không thành, bèn giở trò điên cuồng.”

Trong một đêm, dư luận đảo chiều hoàn toàn.

Nhưng nghĩ như vậy là xong chuyện sao?

Chọc giận Chu Dã đâu có dễ mà giải quyết được như thế.

Ngay sau đó, phía bố Bạch bắt đầu bị người ta “ghé thăm” liên tục, ba ngày hai bận có người đến gây chuyện, không chỉ mình ông ta, mà cả vợ hai, con trai con gái… không sót một ai, đều không được yên thân.

Chỉ có điều, mấy chuyện này không truyền ra ngoài được, tất cả đều bị Chu Dã dập xuống.

Thật sự tưởng rằng vợ của Chu Dã là người có thể tùy tiện bắt nạt sao?

Thật quá coi thường anh rồi!

Có cuộc sống yên ổn không muốn sống, cứ phải lôi thôi gây chuyện, vậy thì để họ nếm thử xem, những ngày tháng yên ổn trước đây rốt cuộc đáng quý đến mức nào!

Còn con bé em gái cùng cha khác mẹ kia thì vẫn chưa chịu dừng lại.

Cuối cùng bị đưa thẳng vào tù, ngồi trong đó mấy năm.

Bố Bạch và vợ hai của ông ta? Cũng không dám hó hé một lời.

Hạt Dẻ Rang Đường

Vì họ vẫn còn một đứa con trai, mà lại là một đứa chẳng nên thân gì, họ còn phải dựa vào đứa con đó sống qua ngày.

Muốn liều mạng thì cũng phải cân nhắc chứ, họ dám liều thì người ta có mất mát gì không? Một cọng lông cũng chẳng rụng nổi.

Những chuyện này, Bạch Nguyệt Quý đương nhiên biết hết, chỉ là cô không quan tâm.

Cô chỉ đến năm 2000 mới biết Chu Dã nhiều năm qua vẫn đều đặn chu cấp cho bố mẹ cô, mỗi năm là gấp đôi mức lương trung bình.

Nhưng biết rồi cô cũng chẳng nói gì.

Vì suy cho cùng, đó vẫn là bố mẹ của cô, cho thì cứ cho thôi, với gia đình họ, khoản đó cũng chẳng đáng là bao.

Nhưng điều đó không có nghĩa là… cô dễ bị bắt nạt.

Cái cô em gái cùng cha khác mẹ kia, tham vọng hiện rõ trên mặt, trông đã thấy xấu xí kinh người.

Tự đi tìm đường chết, thì trách được ai?

Còn cái người gọi là “bố” kia, cũng chẳng làm sai lệch gì với cái vai “ông bố tồi” trong thế giới tiểu thuyết này, đúng là giỏi gây chuyện, xử lý dứt điểm một lần cũng tốt.

Điều đáng nói nhất là: toàn bộ quá trình giải quyết, Bạch Nguyệt Quý không hề ra mặt.

Vì cô không thể chấp nhận được việc bố mẹ trong thế giới này lại bị xuyên tạc thành cái dạng đó, dù lý trí biết rõ rằng đây không phải là bố mẹ thật của mình, nhưng cô vẫn không thể ép bản thân đi gặp họ.

Cô em gái kia bị giam ba năm. Sau khi ra tù, không dám gây chuyện gì nữa.

Về sau chẳng biết lạc đi đâu, hình như là sang Thái Lan hay gì đó, cũng không rõ tin tức.

Mà những chuyện đó, Bạch Nguyệt Quý nghe được cũng chỉ là vô tình, cô chẳng buồn để tâm.

Loading...