Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 409.
Cập nhật lúc: 2025-06-27 10:29:22
Lượt xem: 175
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn cơm tối xong, Lý Đại Ni dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, làm xong hết mọi việc thì cũng gần tám giờ.
“Đại Ni, mấy món bánh cháu làm, mang một nửa về cho Trân Trân ăn đi.” Bạch Nguyệt Quý nói với Lý Đại Ni.
“Vâng ạ.” Lý Đại Ni nhận lời một cách thoải mái.
Sau từng ấy năm, Lý Đại Ni cũng hiểu rõ tính cách của thím, đã bảo mang về thì cứ mang, không cần phải khách sáo. Bấy lâu nay, thím luôn quan tâm chăm sóc cô rất nhiều.
Lý Đại Ni xách điểm tâm về nhà.
Lúc này mẹ Lý Đại Ni cũng đã ăn tối xong cùng cháu ngoại, đang ngồi đợi cô về. Bữa tối không nấu, mà sang nhà Kim Tiểu Linh ăn chung, vì trong nhà chỉ còn hai người, mỗi tháng chỉ cần đưa sinh hoạt phí cho mẹ chồng là được.
“Xong việc rồi à?” Mẹ Lý Đại Ni cười hỏi khi thấy con gái về.
“Xong hết rồi mẹ ạ.” Lý Đại Ni gật đầu, rồi đưa cho mẹ một miếng bánh cô mang về, “Mẹ ăn thử đi, con làm hồi chiều đó.”
“Con cũng muốn ăn.” Cô con gái nhỏ của cô lên tiếng.
Lý Đại Ni bật cười, cũng đưa cho bé Trân Trân một miếng. Cô bé mũm mĩm ăn bánh rất vui, vừa ăn vừa lắc lư đầu:
“Ngon quá đi mất!”
Nhìn con gái cười tít mắt, Lý Đại Ni cũng khẽ mím môi cười theo.
Năm 1983, Lý Đại Ni gả cho một anh lính xuất ngũ tên là Dương Quân.
Cái tên này có thể nghe hơi xa lạ, nhưng chính là người lính xuất ngũ đang làm quản lý các cửa hàng ở phía nam, được Chu Dã đề bạt.
Mỗi khi Chu Dã đưa Lý Thái Sơn và Cố Quảng Thu về thủ đô ăn Tết, toàn bộ cửa hàng ở ngoài sẽ do Dương Quân quản lý.
Trong số những người lính xuất ngũ đó, chỉ có anh là chưa lập gia đình. Khác với những người kia có người thân mai mối, anh thì gần như không còn ai thân thích, cũng chẳng có ai lo việc hôn sự cho.
Thêm vào đó công việc ở cửa hàng quá bận, nên cứ thế mà thành “ế”.
Nhưng lại lọt vào mắt xanh của Lý Thái Sơn.
Lý Thái Sơn rất hài lòng về anh chàng này. Những lúc ra ngoài xã giao, Dương Quân ứng xử đâu ra đấy, mà quan trọng nhất là phẩm chất đạo đức rất tốt, giao thiệp đúng mực, tuyệt đối không tùy tiện lả lơi với ai.
Mà những điều này là do anh tự giữ mình, chứ không phải vì Chu Dã dặn dò gì trước.
Thêm vào đó anh còn chăm chỉ làm việc, có năng lực, khiến Lý Thái Sơn càng hài lòng, đã sớm nhắm để giới thiệu cho Đại Ni – cô cháu gái lớn của mình.
Nhưng vẫn như cũ bận quá, không có thời gian.
Mãi đến giữa năm 1982, suýt chút nữa Lý Đại Ni đã bắt đầu quen với Trương Thuận – quản lý cửa hàng quần áo.
Nhưng chuyện đó bị Chu Dã dứt khoát cắt đứt.
Quản lý Trương đúng là làm việc tốt, phẩm chất cũng không tệ, không phải người xấu.
Nhưng không phải chỉ vì vậy mà có thể gả con gái cho được.
Là ông chủ, Chu Dã đương nhiên biết tình hình gia đình của Trương Thuận. Dù ban đầu chưa rõ, sau đó cũng nắm được hết.
Trương Thuận là con trưởng trong nhà, mỗi khi nhận lương thì toàn bộ tiền đều bị mẹ lấy sạch, chỉ chừa cho vài đồng tiêu vặt.
Dưới anh ta còn mấy đứa em nhỏ, mà bố thì đã bị đuổi việc từ lâu.
Cả gia đình trông chờ vào một mình Trương Thuận để sống qua ngày. Nhà họ cũng không tính buôn bán hay tìm nguồn thu nào khác, cứ bám vào một mình anh nuôi sống cả nhà.
Đó là chuyện riêng của người ta, chỉ cần anh làm tốt việc quản lý cửa hàng thì Chu Dã không can thiệp.
Nhưng nếu liên quan đến Lý Đại Ni thì lại là chuyện khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-409.html.]
Nếu Lý Đại Ni gả vào nhà ấy, chẳng phải sẽ phải cùng Trương Thuận nuôi cả nhà đó sao?
Hạt Dẻ Rang Đường
Chu Dã không can thiệp trực tiếp, mà nói chuyện này với mẹ của Lý Thái Sơn, bà nội của Đại Lý Ni.
Bà là người từng trải, hiểu rất rõ, cháu gái mà gả vào một gia đình như thế, chỉ có thiệt thân, chẳng bao giờ được yên ổn.
Hai vợ chồng mà cứ phải sống chen lẫn giữa cả đại gia đình chồng thì làm sao mà hạnh phúc được?
Thế nên mẹ Lý Thái Sơn không dài dòng, thẳng thắn bảo cháu gái cắt đứt suy nghĩ ấy đi.
Thật ra cũng không khó để dứt.
Vì mối quan hệ giữa hai người mới chỉ ở giai đoạn sơ khởi, chỉ là quen biết trong lúc làm sổ sách tính tiền thôi. Còn đang chớm nở thì bị Chu Dã vừa về là nhìn ra ngay.
Cho nên cắt đứt cũng dễ.
Nhưng vì chuyện này, Bạch Nguyệt Quý đã thuê thêm một kế toán khác chuyên tính sổ, còn Lý Đại Ni thì vẫn phải tính lại ở nhà một lần nữa.
Như vậy Bạch Nguyệt Quý không cần phải tự mình kiểm lại. Có sai sót gì thì Lý Đại Ni sẽ tự chỉ ra ngay.
Còn chuyện giữa Lý Đại Ni và Trương Thuận thì cứ thế mà bị chấm dứt.
Chú nhỏ Lý Thái Sơn sau khi biết chuyện này cũng hiểu là cô cháu gái lớn đã đến tuổi muốn lập gia đình, nên chủ động xin phép Chu Dã cho nghỉ vài ngày, định dẫn Dương Quân về xem mắt.
Vừa nghe Lý Thái Sơn có ý định này, Chu Dã lập tức muốn tìm hiểu kỹ.
Bởi anh vẫn chưa nghiên cứu quá sâu về Dương Quân, nhưng Lý Thái Sơn thì gần như đã tra đến “mười tám đời tổ tông” nhà người ta rồi.
Gia đình tử tế, bố mẹ khi xưa vất vả quá mà sinh bệnh rồi mất sớm, trong nhà chỉ còn hai chị gái đã đi lấy chồng, chỉ còn mỗi cậu ta là con trai duy nhất.
Thêm nữa là không hút thuốc, không uống rượu, sức khỏe lại rất tốt, kiểu người như thế làm cháu trai là được.
Nghe vậy, Chu Dã cũng cười, không có ý kiến gì cả. Dù sao thì ấn tượng về Dương Quân từ trước đến giờ vẫn rất tốt, không có gì phải chê.
Cậu ta giống như kiểu của Niên Viễn Phương, lấy về không thể nào thiệt.
Hơn nữa, bên đó toàn là người của họ, ai dám ức h.i.ế.p Lý Đại Ni chứ?
Dẫn về nhà xem mặt một cái là chuyện coi như xong.
Vì chuyện nhân phẩm đều đã được người lớn kiểm tra kỹ lưỡng, lương cao, ngoại hình sáng sủa, cao ráo.
Tuy nhà không có ai lớn tuổi để giúp đỡ, nhưng quan trọng là bên nhà gái có người, thế là đủ rồi.
Sau đó, Lý Đại Ni sinh được một bé gái.
Vì biết con gái cần người giúp đỡ, nên trong lúc Lý Đại Ni mang thai, mẹ cô từ quê đã lên thủ đô, không chỉ giúp chăm sóc khi ở cữ mà còn giúp trông cháu ngoại, vì mẹ của Lý Thái Sơn thì tuổi đã cao, không thể trông trẻ lâu dài.
Thế là bà định ở lại vài năm, đợi cháu gái lớn hơn chút, có thể đi học thì sẽ quay về quê.
Chính vì có mẹ lên giúp, nên Lý Đại Ni mới có thể duy trì công việc như trước.
Vừa làm bảo mẫu, vừa kiêm luôn kế toán ở nhà, vẫn nhận hai phần lương, đúng nghĩa là thành phần thu nhập cao trong nhà.
Còn Dương Quân thì hiện đang làm lái xe ở Tây Bắc, làm dưới trướng chú nhỏ Lý Thái Sơn.
Mức lương của cậu ta cũng cao, chẳng kém gì hồi còn ở phía Nam.
Quan hệ vợ chồng giữa cô và Dương Quân cũng rất tốt, tuy thời gian gặp nhau không nhiều, nhưng tình cảm vẫn vẹn nguyên.
Cả hai cũng đang lên kế hoạch tiết kiệm, sau này mua một căn nhà ở thủ đô để an cư lạc nghiệp.
“Mẹ nghe hôm nay thím con nói, nhà họ sắp chuyển đi rồi, tính bán căn nhà đó, hay là lúc đó mình mua lại đi?” Mẹ Lý Đại Ni nói.
“Thím con tính bán căn đó à?” Lý Đại Ni hơi ngạc nhiên.
“Chú con chắc là biết chú Chu sẽ dọn về căn viện đó sớm thôi, nên mới cố mua thêm một căn ở bên cạnh. Giờ nhà chú Chu chuyển đi rồi, lần sau về, kiểu gì chú con cũng dọn theo. Bên nhà họ Trương cũng thế, hôm nay mẹ hỏi thì họ cũng đang tính bán đi chuyển chỗ khác, nhưng mẹ thấy tốt nhất vẫn là mua căn của chú con ấy.” Mẹ Lý Đại Ni nói tiếp.