Thập Niên 70: Cô Vợ Xinh Đẹp Nằm Chơi Cũng Thắng - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-12-20 02:35:54
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặt to thật đấy!

Cô vốn giận, dù cũng là do bản sơ ý, nhất thời chú ý mà thoát ly thiết lập nhân vật của nguyên chủ, dùng tư duy hiện đại để xem xét vấn đề. Còn Ngụy Lam thì theo kịp suy nghĩ của cô, lẽ ngay từ đầu nghĩ đến chuyện yêu đương .

Sơ suất quá, nhưng nể mặt Ngụy Linh nên thể mắng , vả Ngụy Lam cũng chẳng sai gì.

Cô lập tức thu nụ , để lộ một biểu cảm sầu muộn vô hạn. Biểu cảm xuất hiện, cô bỗng chốc mang cảm giác của một mỹ nhân u sầu, cứ như thể tất cả những nụ đó đều là giả, đều là cô đang cố nở nụ gượng gạo mà thôi.

Ngụy Lam cũng lập tức đau lòng, cô đúng là chỉ vui vẻ ngoài mặt, trong lòng chắc vẫn còn buồn lắm.

Lâm Thúy thản nhiên : "Anh Ngụy Lam , , là một . chồng còn nữa, vẫn sẽ yêu cả đời, sẽ giữ gìn gia đình và con cái của chúng cả đời."

Lục Thiệu Đường đang nấp ở góc chéo ngoài cửa sổ: "!!!"

Vừa thấy đàn ông gọi "đồng chí Lâm Thúy", lập tức xác định đó chính là vợ . Thiên hạ thể giống cô, nhưng tuyệt đối thể trùng hợp cũng tên là Lâm Thúy.

Giây tiếp theo thấy gã đó tỏ tình với cô, Lục Thiệu Đường bỗng cảm giác lôi cổ gã ném xuống cống ngầm.

Mày coi ông đây là c.h.ế.t hả?

Được, cứ cho là chồng cô mất , nhưng cũng mới mất lâu, mà mày dám tơ tưởng đến cô ? Không ném mày thì ném ai?

khoảnh khắc thấy câu trả lời của Lâm Thúy, bình thản đến lạ kỳ.

Những lời của cô, nghĩa là cô ở nhà họ Lục chỉ vì con cái, mà còn là vì ?

Dù lúc kết hôn cô chê , cũng chẳng thích cô, nhưng dù cô cũng là vợ , nếu cô chịu cho cơ hội để hai bên tìm hiểu , đương nhiên cũng sẽ thích cô.

Lục Thiệu Đường đinh ninh rằng cô thư mà vẫn chọn ở , chắc chắn là còn sống. Ừm, cô đây là vì mà từ chối đàn ông khác.

Trong lòng kìm mà dâng lên cảm giác khác lạ, ngọt ngào.

Anh nhét cây kem miệng, nhai rôm rốp mấy cái nuốt chửng, đó ăn nốt cây kem sữa sải bước về phía cửa sổ.

Trần Yến Minh đưa tay nhưng giữ , thấp giọng hỏi: "Làm gì thế?"

Cậu vợ kích động cái gì, nhắm đối tượng của gì?

Anh mải tán gẫu với bà cụ chú ý ám hiệu của đồng đội nên thấy Lâm Thúy và Ngụy Lam gì.

Lục Thiệu Đường đến cửa sổ, vóc dáng cao lớn vạm vỡ của lập tức che khuất ánh nắng.

Ngụy Lam đang bối rối và Lâm Thúy đang ngượng ngùng đều chú ý thấy, cùng lúc đầu sang. Cả hai đều sững sờ.

Từ góc độ của Ngụy Lam thể rõ mặt Lục Thiệu Đường, phản ứng đầu tiên của là: Người đàn ông cao to và trai quá, khí thế thật hào hùng! Anh đây gì? Muốn nhạo từ chối chỉ trích ?

Lâm Thúy lúc đầu rõ mặt Lục Thiệu Đường, nhưng vóc dáng của thu hút. Oa, dáng quá, đúng kiểu vai rộng eo thon, cơ n.g.ự.c cơ bụng nhỉ?

Anh trai nhỏ ơi, debut tại chỗ luôn !!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-xinh-dep-nam-choi-cung-thang/chuong-188.html.]

Ánh mắt cô dời lên , khi ánh sáng dịu rõ khuôn mặt đàn ông, đồng t.ử lập tức rung chấn dữ dội, lông tơ dựng hết cả lên.

Người , trông mà quen mắt thế? Có giống Lục Thiệu Đường ? Sao thể giống đến ?

Anh đúng là giống hệt như những gì nguyên tác miêu tả: cao soái, mạnh mẽ lạnh lùng!

Xem kìa, miệng mũi còn đang tỏa lạnh nữa! Giữa mùa hè mà tỏa lạnh, chuyện tâm linh quá mất.

...

...

...

Lâm Thúy trợn tròn mắt trong giây lát, đó cưỡng ép bản trở bình thường, vẻ quen , thản nhiên nhưng cứng nhắc đầu Ngụy Lam, nặn một nụ : "Anh Ngụy Lam, em về ."

Ngụy Lam vẫn còn đang chìm trong sự chấn động mà Lục Thiệu Đường mang .

Lâm Thúy dậy, đôi chân bủn rủn. Mẹ ơi, ban ngày ban mặt mà ma cũng ngoài ? Ma thể phơi nắng ? Có vì khí trường của Lục Thiệu Đường quá mạnh nên trời nắng gắt vẫn tỏa lạnh ?

Hôm nay là mùng 7 tháng 7 (Thất tịch), chứ rằm tháng 7 (Xá tội vong nhân), đừng sợ, đừng sợ.

Bắp chân cô yếu, trong lòng thầm niệm chú thật nhanh: giàu mạnh, dân chủ, văn minh, hòa hợp...

Ngay đó nghĩ, chính còn xuyên , niệm cái liệu tác dụng ? Nhỡ thế giới trong sách giống thực tế thì ?

bắt đầu niệm Karl Marx, Friedrich Engels, tư tưởng Mao Trạch Đông, lý luận Đặng Tiểu Bình...

Cô cũng chẳng màng đến Ngụy Lam nữa, dù Lục Thiệu Đường cũng quen . Xin Ngụy Lam, xin phép chuồn .

Dù sợ hãi nhưng cô quên khoác túi sữa bột và gà , hai chân cứng đờ gập mà bước thẳng ngoài.

Những vị khách khác trong tiệm cơm chú ý đến cô từ . Một phụ nữ xinh như cạnh cửa sổ, giống như một phong cảnh tuyệt mỹ, ai là liếc vài cái.

Lúc thấy dáng cứng đờ của cô, họ nhịn mà thương hại: "Chao ôi, chân cô tật , chắc là chân giả ?"

"Thật đáng thương, phụ nữ thế mà ông trời chẳng để mắt đến ?"

Lâm Thúy bước khỏi cửa tiệm cơm, Ngụy Lam sực tỉnh, cũng vội vàng đuổi theo.

Lục Thiệu Đường sải bước đến cửa tiệm, đón đầu Lâm Thúy, định âm thầm kéo cô để giải thích tình hình hiện tại một chút, kết quả Lâm Thúy chỉ thản nhiên liếc một cái, chẳng khác gì liếc những lạ xung quanh, như hề quen .

Lục Thiệu Đường: "............?"

Vừa chẳng yêu , thủ tiết cả đời ? Đây là xa cách vài năm nên nhận nữa ?

Lâm Thúy: "!!!"

Cái ánh mắt đó của ý gì? Nhận ? Nếu gọi thì bây giờ?

Hay là cứ : "Xin , nhận nhầm ?"

Loading...