Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 94: Vỗ mông ngựa lên
Cập nhật lúc: 2025-11-15 04:29:16
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu như cho ăn no, khẳng định sẽ việc gì rảnh rỗi mà lên trại heo.
Vì chút chuyện nhỏ, mà hờn dỗi với , bây h phát hiện bí mật lớn nhất.
Mất nhiều hơn !
Hoàn mất nhiều hơn !
Cố Cẩn quảng trường của trại heo, con ngươi dãy núi liên miên hùng vĩ của trại heo, tầng tầng lớp lớp, hôm nay mặt trời định, thường xuyên trốn mây đen, dãy núi đối diện, từng mảng từng mảng mặt trời chiếu rọi mạ vàng.
Cố Cẩn híp mắt xa, giọng thanh thoát , “Phong cảnh nơi thật !”
“Phong cảnh như , một hưởng thụ so với để thấy thì hơn! Trại heo, khẳng định thể để khác tới, nếu sẽ ảnh hưởng đến heo trưởng thành.”
Tần Du lúc đồng ý tiếp nhận trại heo, liền đưa điều kiện với đội trưởng, trừ cô , những khác đều tới, theo như , cô tới nơi , là mưu tính từ lâu.
Những điều kiện cô liệt kê , cái nào là vì để phục vụ cho việc ?
Cô gái nhỏ giấu thật kỹ.
Ngay cả cũng lừa gạt lâu như .
“Quảng trường cũng trống trải, một đống củi ở đây? Che mất phong cảnh bên .” Cố Cẩn bước qua đống củi, đem củi ôm , một con đường nhỏ ngoằn ngoèo lập tức hiện mắt, “Con đường là thông ? Cứ xuống thế , hình như thể xuống núi là ?”
“……” Cố Cẩn đây là chừa một đường sống nào mà đem tất cả chuyện của cô phơi bày ánh mặt trời.
Tương ớt, rượu ủ, nước dương mai, vịt, đường nhỏ, tất cả những gì liên quan đến việc kiếm tiền của cô, đều lật .
Khiến cô một đường nào để phản bác!
Cùng với cô mưu tính lâu, còn bằng mưu tính lâu.
Địa điểm, phương vị, sản phẩm, đường nhỏ, sờ đến rõ ràng.
Nhớ thái độ của Cố Cẩn ngày hôm qua, mặc kệ cô chọc thế nào, đều , khác thường như , thế mà cô một chút cũng nghĩ đến phương diện .
Không cần , tất cả sự ẩn nhẫn của , chính là vì giờ phút để nắm thóp và trả thù cô.
Người đàn ông đáng sợ !
“Cố Cẩn, em chỉ là kiếm chút tiền, thể cho khác ?” Tần Du bên cạnh Cố Cẩn, yếu ớt cầu xin.
Cố Cẩn cúi đầu liếc cô một cái, hôm qua kiêu ngạo như , bây giờ giống như hôm qua?
Anh giơ tay lên thản nhiên sửa cổ tay áo, chậm rãi mở miệng, “, Cố Cẩn, là thanh niên trí thức, tất cả vì nhân dân, đại đạo vì công, kiên quyết chống cái đuôi của chủ nghĩa tư bản. Gặp đầu cơ trục lợi, theo chủ nghĩa tư bản, kiên quyết ủng hộ quyết định của quốc gia và chính phủ, đả kích đến cùng! Cô đây mà là kiếm chút tiền, cô đây là sai lầm về tư tưởng, về chính trị!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-94-vo-mong-ngua-len.html.]
Tần Du mà cả run . rẩy, đời bởi vì kiếm chút tiền, cô giấu trứng gà trong nhà, suốt đêm trấn còn thị trường tự do, liền bán trứng gà.
Chỉ một đó, Cố Cẩn bắt ! Cô nhớ, ngày đó sương sớm nặng trĩu, ở ven đường, thần sắc vô cùng lạnh lùng, hai lời, kéo cô đến mặt bà nội, bà nội nghiêm khắc phê bình cô, cô như là đúng, là con cháu liệt sĩ, cô đầu cơ trục lợi, theo chủ nghĩa tư bản, mất mặt ông nội và ba cô! Sau nếu còn xuất hiện tình huống như , bà sẽ đại nghĩa diệt , giao cho đội trưởng.
Cố Cẩn ngày thường lêu lổng, nhưng ở loại chuyện , tỏ chính nghĩa hơn bất cứ ai.
Cô sợ hãi chuyện đời tái diễn, sợ hãi bà nội tức giận, lập tức nhận sai, “Em phạm sai lầm về tư tưởng, em sai . Cố ca, đại nhân nhớ tiểu nhân, tha cho em , ?”
thấy Cố Cẩn thẳng tắp lưng, cả chính khí , “ nhất định báo cáo cho đội trưởng.”
Tần Du là thật sự , nhưng cô , thể khuất phục, nhất định giãy giụa, , “Cố Cẩn, chúng là vợ chồng! Anh nếu báo cáo em, đó chính là báo cáo chính ! Em xảy chuyện, thể thoát tội, về thành cũng sẽ vì chuyện cái đuôi tư bản chủ nghĩa mà ảnh hưởng.”
“ thể đại nghĩa diệt , vả , báo cáo cô, về thành càng dễ dàng hơn.” Cố Cẩn trả lời.
“Cố Cẩn, và bà nội đối với tệ. Anh nếu như , bà nội và khẳng định sẽ liên lụy. Bà nội cả đời chính khí, là đảng viên lão thành, bà khẳng định chịu nổi đả kích như , nhẫn tâm ?”
Cố Cẩn đầu, con ngươi nhướng, , “Trước đó, là ai với , đừng để đối với và bà nội? như , ý cô ?”
“……” Tần Du cảm giác chặn đến cứng họng, ngày đó lời hỗn trướng đó, “Cố Cẩn, em sai ! Bọn họ dù hiện tại cũng là và bà nội của , bọn họ vẫn luôn coi là con ruột, cháu ruột!”
“Anh xem, bọn họ cái gì ngon đều để dành cho . Ở nhà chúng , chính là quan trọng nhất!”
“Đồ ăn ngon?” Cố Cẩn nữa chuyển mắt, đáy mắt đều là tiếc nuối, vỗ vỗ tay áo, than nhỏ một tiếng , “ đây là ăn đồ ăn ngon gì?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đầu Tần Du một trận thanh tỉnh, đột phá khẩu, cô dường như tìm thấy!
“Cố Cẩn, em sai . Sau em bao giờ tỏi tây xào thịt, hành tây xào trứng, cá chua cay, gừng hành tỏi cái gì cũng bỏ!” Tần Du chắn mặt Cố Cẩn, kéo tay Cố Cẩn, lời lẽ tha thiết bảo đảm.
Khóe miệng Cố Cẩn ý dần dần dâng lên.
“Em cho sườn xào chua ngọt, cá kho, gà luộc, gà Cung Bảo, cá chạch xào, lẩu ếch, tôm hùm, tiết canh vịt, tương vịt muối…… Trên trời bay, nước bơi, mặt đất , ăn cái gì, em cho cái đó!” Tần Du quyết định tung đợt tấn công tiếp theo.
Nguyên tắc gì, tính tình gì, tất cả từ bỏ!
Hiện tại, chuyện quan trọng nhất là định Cố Cẩn.
Nhất định, khẳng định, kiên quyết kéo về phía !
Cuộc sống còn thoát nghèo, nhân sinh còn lên đỉnh cao, thể ở chân núi dẫm mìn!
Trên mặt Cố Cẩn vẫn biểu tình, đẩy tay Tần Du , trong giọng tiếc nuối càng sâu, , “ nào dám ăn? nào dám mua mấy nguyên liệu ? Lỡ như giống kem tuyết hoa, trực tiếp ném thì……”
“Không! Kem tuyết hoa Cố ca mua hương thơm ngát, tràn đầy khí chất văn nghệ, em dùng, em lát nữa liền dùng, dùng kem tuyết hoa Cố ca mua, mụn mặt em khẳng định nổi một cái c.h.ế.t một cái, em khẳng định sẽ biến thành đóa hoa nhất công xã.”
Cố Cẩn vẫn thở dài một , , “Kem tuyết hoa đó cũng đáng hai đồng, nhưng mà?”
“Vải của Cố ca cũng là thanh thuần thoát tục nhất thế giới, mát mẻ nhất, mặc thoải mái nhất. Em đặc biệt thích, thật đó! Không lừa ! Sau , cho cái gì, em nhận cái đó! Em cảm ơn Cố ca, bao giờ cáu kỉnh với Cố ca nữa! Mỗi ngày đều nấu cho Cố ca món ngon!”
Tần Du dùng hết sức lực cả đời, đem những từ nhất học cả đời, tuôn ào ào, đến mức chính đầu cũng chút thiếu oxy.