Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 93: Có quỷ!
Cập nhật lúc: 2025-11-15 04:29:15
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trẻ con lời, đ.á.n.h một trận là ngoan.
Đàn ông cáu kỉnh, bỏ đói mấy bữa là xong.
Dựa nguyên tắc như , Tần Du ngày hôm thức dậy, nữa quyết định, tiếp tục bữa sáng, bữa trưa, bữa tối.
“Trời ạ!” Tần Du từ trong phòng , liền thấy Cố Cẩn đang ghế đá trong sân lúc trời còn sáng, cô bao giờ thấy Cố Cẩn dậy sớm như , còn tiếng động gì, quả thực dọa c.h.ế.t .
Tần Du vỗ vỗ n.g.ự.c , tràn đầy phẫn nộ , “Đột ngột ở đây, sẽ dọa c.h.ế.t , ?”
Khóe miệng Cố Cẩn nhếch lên một nụ , nhàn nhạt mà nặng nề , “Làm chuyện trái với lương tâm, nửa đêm sợ quỷ gõ cửa. Cô đây là chuyện gì trái với lương tâm?”
“ thể chuyện gì trái với lương tâm. Anh ngủ yên, mới là chuyện trái với lương tâm.” Tần Du lạnh lùng phản bác.
Ai ngờ khóe miệng Cố Cẩn ý càng sâu, đến mức Tần Du hiểu .
“Không bữa sáng?” Ý của Cố Cẩn vẫn nhàn nhạt, dường như ảnh hưởng bởi cuộc cãi vã của hai hôm qua.
Anh còn ?
Tần Du chút bực bội, luôn cảm thấy nụ của Cố Cẩn, vô cùng ý , dường như đào một cái hố chờ cô nhảy , nhưng cố tình chính , con ngươi dừng ở , ngữ khí vô cùng , “Anh tay chân! Tự .”
Tưởng rằng Cố Cẩn sẽ giống như đây mà xù lông tức giận, nhưng Tần Du một nữa ngờ tới, Cố Cẩn vẫn tức giận, ý mi càng sâu thêm một tầng.
Tần Du cảm giác sởn tóc gáy, Cố Cẩn thích hợp, đặc biệt thích hợp.
Sao cứ tức giận?
Từ đêm qua, lúc hai họ đối đầu, liền vẫn luôn , điều quá phù hợp với tác phong của .
Chẳng lẽ là đầu óc vấn đề?
“Tốt.” Cố Cẩn dừng một lúc lâu, ý vô cùng nhu hòa .
Tần Du bao giờ cảm thấy hỗn loạn trong gió như lúc .
Cô gào lên một trận như , còn , thuận theo như mà .
Cố Cẩn đây là gặp quỷ ?
Sao thích hợp như ?
Tần Du lo lắng ở thêm một giây, sẽ nữa chịu đả kích, nhanh chóng chạy .
Không ở trong sân bữa sáng, cô ăn vẫn là khoai nướng.
Cố Cẩn thích hợp, cô cảm thấy, vì an , hôm nay cứ ở trại heo sẽ tương đối an hơn.
Buổi sáng thịt vịt, đem vịt sửa soạn sạch sẽ.
Buổi chiều bắt đầu ướp tương cho vịt.
Gia vị điều chế , hương thơm ngào ngạt, kích thích vị giác.
May mắn là cô tương vịt muối ở núi, nếu là ở nơi dân cư đông đúc của công xã, khẳng định sẽ phát hiện.
Nếu phát hiện cô một mua nhiều vịt như , nhiều tương vịt muối như , khẳng định sẽ tố cáo, cô là tư bản chủ nghĩa! Không giác ngộ, quá hủ bại.
Nhẹ thì, mấy thứ của cô chia năm xẻ bảy, nặng thì, cô sẽ bắt phê đấu.
Chỉ là ướp tương xong, Tần Du đột nhiên cảm thấy trong lòng đặc biệt bất an.
Loại bất an , từ hôm qua bắt đầu , chỉ là bây giờ đặc biệt rõ ràng.
Rốt cuộc là chỗ nào xảy vấn đề?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-93-co-quy.html.]
Tần Du nghĩ tới nghĩ lui đều nghĩ , mãi đến khi cô ướp xong con vịt cuối cùng, đem tất cả vịt đặt sang một bên, chuẩn nướng, đột nhiên thấy một bóng lóe lên trại heo.
“……” Tần Du như gặp đại địch, vội vàng chạy khỏi phòng bếp trại heo chặn .
“Khẩn trương như ?” Cố Cẩn thấy Tần Du hoang mang rối loạn chạy , mỉm hỏi.
Anh mặc áo sơ mi trắng, áo sơ mi sọc xanh nhạt ẩn, quần tây đen, giày da đen, vóc dáng vốn cao, mặc gì cũng , nhưng giống như hôm nay áo sơ mi quần tây giày da, chính thức như , cô vẫn là đầu tiên thấy.
Dáng vẻ tuấn tú, .
chính là nụ đó, qua cảm thấy đơn giản, thể dùng nụ ôn nhu mà như cô? Nơi đó rõ ràng còn mang theo vài phần tà lãnh và cao thâm khó đoán mà cô lâu thấy.
Cô dường như nhớ Lương Quân từng giảng một câu, Cố ca của bọn họ, lúc đáng sợ nhất, tuyệt đối là lúc tức giận, mà là lúc !
Tim Tần Du đập lỡ một nhịp, ngẩng đầu hỏi, “Anh, tới đây gì?”
“Vợ sáng sớm ăn bữa sáng, giữa trưa cũng về, chắc cũng ăn cơm. đến xem.” Cố Cẩn ánh mắt nhu hòa Tần Du, khóe miệng ý nhàn nhạt .
“Vợ?” Tần Du cả chấn động!
Cố Cẩn hai đời cũng từng xưng hô với cô như , giờ phút xưng hô cô trong lòng run sợ!
Đây chỉ là mèo, mà còn quỷ!
“Kích động đến mức một câu cũng nên lời?” Cố Cẩn ý càng sâu, ánh mắt lộ sâu thẳm, tràn đầy hương vị suy ngẫm.
“Không, cần! Nơi bẩn, ưa sạch sẽ. Em , cần quan tâm.” Tần Du trả lời.
“Vậy ? Vợ việc nặng việc bẩn, thể khoanh tay ?” Cố Cẩn trả lời, bên trong trại heo.
“……” Tần Du kinh hãi, ngăn ở mặt Cố Cẩn, , “Chuồng heo em mới tiêu độc, hôi lắm!”
Nụ mặt Cố Cẩn nháy mắt thu , vươn cánh tay dài đem Tần Du một phen bế bổng lên, vứt sang một bên, sải bước bên trong trại heo.
“!” Bị Cố Cẩn ôm như , Tần Du gần như phản ứng kịp.
mà, cô sắp .
Cố Cẩn đến phòng cô để chum tương, nhấc nắp chum tương lên, khóe miệng nhếch lên, , “Một chum tương ớt!”
“Em……” Tần Du giải thích.
Cố Cẩn ở khi cô giải thích mở miệng, “Để dành tự ăn? Tương ớt ngoài chợ đen một hào một lạng, một lấy một cân, giảm 20%!”
“……” Tần Du thần sắc kinh ngạc .
Cố Cẩn tới một căn phòng khác, trong phòng đó, cô để một nồi gạo nếp đang lên men, hiện tại lên men gần xong, qua mấy ngày nữa là thể ủ rượu, Cố Cẩn nhấc nắp nồi to lên, bên trong đang sủi bọt ùng ục lên men rượu, , “Mười cân gạo nếp, cái thể bao nhiêu rượu đây?”
Mặt Tần Du trắng bệch.
“Còn dương mai. Mấy ngày cãi với , ở chỗ hái, là ăn? ở trong sân, chờ mãi chờ mãi, ngay cả cái bóng dương mai cũng thấy?” Cố Cẩn tiếp tục hỏi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Du cảm giác chút thở .
“Nước dương mai, chua chua ngọt ngọt, thật sự, để hầm là nhất.” Cố Cẩn mở cửa hầm, sờ một chai nước dương mai lành lạnh, nước dương mai màu đỏ tươi, ánh mặt trời vô cùng rực rỡ, “Chắc là ngon lắm, thị trường bán năm xu một chai, đặc biệt bán chạy!”
“……” Tim Tần Du treo lên cổ họng.
“Nơi mùi thơm quá! Còn nhiều vịt như , cũng là tự ăn ?” Cố Cẩn những con vịt ướp tương màu sắc tươi sáng, ánh sáng dụ , con ngươi tràn đầy ý hỏi.
Đi một vòng xong, Cố Cẩn khỏi trại heo.
Đến nước , cô còn rõ ý của , thì cô đúng là thật sự ngu ngốc.
Tần Du giống như cô vợ nhỏ theo ở phía , dám thở mạnh một tiếng.
Giờ phút cô đặc biệt hối hận, sớm rằng cho Cố Cẩn ăn no thì !