Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 375: Chữ viết
Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:42:42
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi chiều, nắng gắt, gió nhẹ thổi qua, thích hợp hóng mát.
Vu Đại Khang đặt một chiếc ghế dài gốc cây trong sân, ghế đặt một bình rượu, quạt quạt hương bồ uống rượu.
Vô cùng thảnh thơi.
“Bí thư Vu!” Cửa rào tre truyền đến tiếng nức nở.
Vu Đại Khang , là Triệu Triều Hà.
“Ôi chà, Triệu thanh niên trí thức, cô ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Triệu Triều Hà xưa nay mắt cao hơn đầu, đây chuyện với ông khách khí, đằng đằng sát khí, động một chút là lườm ông, giờ lóc sướt mướt tìm ông, Vu Đại Khang trong lòng bỗng cảm giác thành tựu của kẻ bề .
Đón Triệu Triều Hà , hòa ái hỏi: “Sao thế? Đây là thế? Sao thành như ?”
Triệu Triều Hà xuống chiếc ghế đẩu bên cạnh ghế dài của Vu Đại Khang: “Bí thư Vu, chuyện buổi sáng, ông chứ?”
Thần sắc Vu Đại Khang đông cứng.
Chuyện buổi sáng, ông thể ?
Tần Du chứng minh , cô Tần Du ngụy biện, đó Tần Du nhét một miệng bột phấn trắng.
Tiếp theo, cô thật sự mê hoặc, hôn Khổng Lại T.ử mà ai trong xã cũng khinh thường, mỗi ngày đều nhạo.
Lúc đó ông trộn trong đám đông, đó lúc bắt Thẩm Triết, Tần Chấn Bân mặt, ông liền lộ diện.
Bây giờ hễ là chuyện liên quan đến nhà họ Tần, ông đều dính .
Gần đây, ở mặt Tần Chấn Bân, ông chịu thiệt quá nhiều!
“ trấn cảnh cáo bảo về nhà chăm sóc vợ, chăm sóc dì Úc của các cô, chuyện chỉ loáng thoáng.” Vu Đại Khang nhấp một ngụm rượu, nhíu mày .
Triệu Triều Hà , nội tâm khinh thường hừ lạnh, cô ngay Vu Đại Khang lúc sẽ giả c.h.ế.t.
Sáng nay ở phòng y tế, cô rõ ràng thấy ông trong đám đông.
Thế mà mặt.
“Bí thư Vu, ông loáng thoáng. Vậy chắc cũng rõ . Tần Du rõ t.h.u.ố.c bột đó vấn đề, nhét miệng , cô đây là cố ý! Cố ý hại , lòng hiểm độc. Người như , chẳng lẽ công xã quản ?”
“ đây, hiện tại đang bắt nghỉ phép. Muốn quản cũng quản .” Vu Đại Khang khó xử.
Triệu Triều Hà bắt lấy tay Vu Đại Khang, nài nỉ và ấm ức: “Bí thư Vu, chuyện , ông nếu quản. Thật sự ai quản. Chẳng lẽ cứ Tần Du bắt nạt như , một ai thể đòi công bằng cho ?”
“Triệu thanh niên trí thức, quản. Là quản .” Vu Đại Khang chịu nổi bộ dạng cô gái nhỏ lóc sướt mướt, an ủi: “Cô tính kế, hôn Khổng Lại Tử. cũng thấy quá đáng, cũng may gây sai lầm lớn.”
“ mất mặt lắm . Bây giờ mấy gã đàn ông trong xã, chỉ cần thấy , ánh mắt cứ như là con điếm ai cũng thể ngủ!”
“Triệu thanh niên trí thức, cô xem cô gì kìa. Sao cô thể tự như ? Lần ai thế, đ.á.n.h giúp cô.”
“Ông đ.á.n.h bọn họ giúp . Vậy bằng ông dạy dỗ Tần Du, chứng minh Tần Du hãm hại. Bắt cô , Tần Chấn Bân nếu cho, thì kiện ông tội bao che!” Triệu Triều Hà phẫn nộ.
“…” Vu Đại Khang Triệu Triều Hà: “Đi dạy dỗ một trận thì .”
xử lý Tần Du và Tần Chấn Bân, rõ ràng là thiếu chuẩn .
Căn bản lung lay Tần Chấn Bân.
“Bí thư Vu, bây giờ chỉ ông thể chủ cho . Ông nếu vì đòi công bằng, khi thành công, nhất định sẽ cảm ơn ông.” Triệu Triều Hà hạ thấp giọng, nhẹ nhàng, khóe mắt đầy mị ý: “Ông cảm ơn thế nào, sẽ cảm ơn thế đó!”
Vu Đại Khang lăn lộn chốn trăng hoa, ánh mắt ông hiểu quá, thêm một nữ thanh niên trí thức nũng nịu, nữ thanh niên trí thức đó! Trong lòng mừng như điên, nhưng mặt tỏ vẻ đạo mạo: “Triệu thanh niên trí thức, cô xưa nay là thanh niên trí thức hiểu chuyện của công xã. Cô chịu ấm ức cũng đau lòng, cô về . Chuyện , cân nhắc xem thế nào, nhất định đòi công bằng cho cô!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-375-chu-viet.html.]
“Vậy cảm ơn ông.” Triệu Triều Hà lau khô nước mắt, dậy từ biệt Vu Đại Khang rời khỏi sân.
“Nhìn cái gì mà ? Không ở giường cho đàng hoàng, bà định giở trò gì?” Vu Đại Khang tiễn Triệu Triều Hà sân, phát hiện Úc Lệ Ba ở cửa nhà chính nhíu mày ông, ông tức giận mắng.
Úc Lệ Ba mắng đến nước mắt lưng tròng.
Công phu giả tạo của Vu Đại Khang càng ngày càng lợi hại, tưởng ông đối xử với bà, nhưng thực tế, thái độ của ông như một, bao giờ .
Trước là Hạ Thanh Liên, Hạ Thanh Liên sắp đại học, ông chuẩn câu Triệu Triều Hà!
……
Trong sân.
Tần Du nhận lấy xấp giấy nháp Mạc Thúy Liên đưa.
Không nhiều.
Chỉ bốn năm trang.
Làm cô kinh ngạc là, chữ giấy nháp gần như giống hệt cô.
Mà cô căn bản những chữ .
Càng luyện chữ loại giấy .
Điều cô ngờ hơn là, trong mấy tờ giấy nháp , một tờ ghi chép rơi từ sổ tay đây của cô.
“Đây là tìm thấy trong ngăn kéo của Triệu Triều Hà.”
“Vừa Triệu Triều Hà trong phòng, và Tần Minh Nguyệt cùng. Sau đó, cô thật sự cam tâm, nên tìm cán bộ công xã đòi công bằng, chạy ngoài. Cô chạy nhanh quá, lực quán tính giấy trong ngăn kéo bay một tờ.”
“ thấy, liền phát hiện chữ , gần giống chữ lá thư hôm qua bác sĩ Thẩm nhận của cô. cảm thấy chuyện vấn đề.”
“Ngăn kéo đó khóa. Hôm nay vì , mở. dám lấy nhiều, nên cầm mấy tờ qua đây, cho cô xác nhận.”
Mạc Thúy Liên dùng lời lẽ ngắn gọn nhất giải thích với Tần Du.
“Ừ. Cảm ơn!” Tầm mắt Tần Du dừng giấy nháp.
Chữ thanh tú mà mạnh mẽ, vẫn như cũ bày bộ sự thật.
Kẻ chủ mưu cuối cùng, giống như cô phỏng đoán.
“Tiếp theo, cô định gì?” Mạc Thúy Liên hỏi Tần Du, chuyện cô còn , Tần Du tự nhiên trong lòng còn rõ hơn.
“Để nghĩ xem, chuyện cô cứ coi như . Cô cũng coi như bao giờ đến đây.” Tần Du ngẩng đầu với Mạc Thúy Liên.
Mạc Thúy Liên mặt đầy cảm động: “Tần Du, cảm ơn.”
Lúc cô cầm mấy tờ giấy , kỳ thật chất vấn Triệu Triều Hà.
ở kinh đô, ba cô là cấp của ba Triệu Triều Hà, quan hệ gần như thể đổi.
Trong lòng rốt cuộc thiếu chút tự tin, cô thể đối đầu trực diện với Triệu Triều Hà.
Tần Du như , tương đương với đang gián tiếp bảo vệ cô .
“Là cảm ơn cô. Cô nếu đến, chắc chắn còn tốn nhiều thời gian mới chân tướng. Chờ chuyện xong, cơ hội, nấu cơm, mời cô ăn.” Tần Du với Mạc Thúy Liên.
“Vâng.” Mạc Thúy Liên gật đầu mạnh: “ chờ.”
Nghe Tần Du nấu cơm ngon, cô thế coi là bạn của Tần Du ?