Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 201: Món ngon ở trại heo

Cập nhật lúc: 2025-11-18 05:33:34
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đi đường mắt ?” Vừa đến ven đường của xã, một đứa bé con hấp tấp chạy tới, đ.â.m sầm đúng cái chân thương của cô . Hạ Thanh Liên bực bội mắng một câu.

 

“Oa oa…”

 

Đứa bé mặc một cái áo vá víu, bạc màu, rõ ràng là rộng hơn nhiều so với nó, chắc chắn là đồ cũ của chị trong nhà, bẩn thỉu, mặt mũi lem luốc, trông vô cùng nhếch nhác.

 

Hạ Thanh Liên chỉ giơ tay tát cho nó một cái. Cô bây giờ kiên nhẫn.

 

khi cúi đầu xuống, định bụng mắng cho đứa bé một trận, cô nhận đứa bé .

 

Đây là cháu nội của thím Xuân, tên là Tần Xuyên Xuyên, năm nay mới ba tuổi.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Bàn tay định đ.á.n.h của Hạ Thanh Liên lập tức rụt , khóe miệng nhếch lên một nụ giả tạo khó phát hiện, giọng dịu dàng: “Em bé ngoan, đừng . Dì đưa em về nhà nhé…”

 

Ôm đứa bé đến nhà thím Xuân, thấy tiếng thím Xuân c.h.ử.i bới.

 

“Tần Hương, cái con ranh c.h.ế.t tiệt ! Cả ngày lẫn đêm chỉ ăn, ăn ngủ, ngủ ăn! Mày việc hả, việc nữa hả? Hôm nay cái thứ , khác gì hôm ?” Thím Xuân hung hăng hỏi.

 

Tần Hương dùng chổi cùn đ.á.n.h cho nhảy dựng lên, ấm ức vô tội : “Ôi ơi, con cố gắng lắm . Cái thứ quỷ đó, mấy ngày nay con rình mà rình , tìm thấy , con ?”

 

Hôm đó trời mới tờ mờ sáng, cô vất vả lắm mới tìm gánh vịt muối, cô tự tin là phát hiện. mấy ngày nay, ngày nào cũng rình, mà đến cái bóng ma cũng thấy.

 

“Đã chắc chắn là ở trong xã . Mày từng nhà cho tao mà tìm! Tao tin nó thể giấu kỹ như ! Một bán nhiều vịt muối thế mà giấu , mày tìm nó, tao tố cáo, cắt cái đuôi tư bản của nó, tống nó tù!”

 

“Con tìm . Nhà nào trong xã vịt con đều tìm , thấy. Ban đầu con tưởng con bé Phì Nữu , mấy ngày nay, con ngày nào cũng lượn ngoài sân nhà nó, vịt nó mua về ngày thiếu một con, là ăn hết .” Tần Hương chịu đựng ủy khuất, trả lời một cách thiếu tự tin.

 

“Xin thím. Đứa bé lạc, . Em ngang qua, nên đưa cháu về đây.” Hạ Thanh Liên gõ cửa nhà thím Xuân, đặt Tần Xuyên Xuyên xuống.

 

Thím Xuân đang c.h.ử.i rủa, thấy cháu nội miệng đang ngậm một cục kẹo, lập tức toe toét, : “Cảm ơn Hạ thanh niên trí thức nhiều nhé! Đứa nhỏ nó háu ăn, cháu còn mua kẹo, tốn tiền quá.”

 

“Vừa bán hàng rong qua, Tiểu Xuyên Xuyên thích, nên em mua cho cháu một cái. Trẻ con thích kẹo, nó vui là ạ!” Hạ Thanh Liên .

 

Hạ Thanh Liên là cô gái cả xã công nhận, cô đối với ai cũng , thành kiến, suất học đại học Công Nông Binh năm nay chắc chắn là của cô . Thấy con gái nhà xinh xắn, dẻo miệng, giỏi giang chăm chỉ, còn hào phóng, thím Xuân đầu Tần Hương, thấy ngứa mắt đủ chỗ: “Mày kìa, Hạ thanh niên trí thức, tiền đồ bao! Mày cái tướng ngu của mày xem, tiền là tiêu hết, còn suốt ngày tranh ăn với Tần Tiểu Giang! Đồ tiền đồ!”

 

“Thím ơi, Tần Hương cũng tệ mà. Biết đủ món ngon, cũng tìm đồ ăn ngon. Thôn nhiều, nhưng đồ ăn ngon thì nhiều lắm. Trên núi tầm , đào dại đều chín . Lúc nãy em gặp Tần Tiểu Giang, Tiểu Giang , bên cạnh trại heo nhiều đào dại lắm. Em mà đau chân, nhất định sẽ hái thật nhiều xuống cho cùng ăn.” Hạ Thanh Liên : “Thôi, cháu về đến nơi an , em về ký túc xá đây.”

 

Hạ Thanh Liên , Tần Hương liền lập tức đập tay đùi mắng: “Cái thằng Tần Tiểu Giang, trại heo đào dại mà thèm , ăn mảnh!”

 

Thảo nào mấy hôm nay thấy nó về nhà ăn cơm, cũng kêu đói!

 

“Con hái đào dại ngay mới !”

 

“Đồ quỷ tham ăn! Cứ nhắc đến ăn là mày nhanh hơn ai hết! Làm việc cho tao!” Thím Xuân mắng.

 

Tần Hương thèm quan tâm việc , vớ lấy cái túi, chạy biến mất.

 

 

Để tránh khác thấy, Tần Hương tìm một con đường nhỏ, về phía sườn đồi bên trại heo.

 

“Làm gì đào dại nào? Cây đào cũng chả thấy một cây.” Tần Hương một vòng, chỉ thấy núi mấy cây cổ thụ cao, chỗ vì dạo ông Vương c.h.ế.t ở đây, thấy xui xẻo, ít lên chặt củi, chỉ mấy bụi cây thấp.

 

Đang bực bội chuẩn về, Tần Hương bỗng ngửi thấy một mùi tương thơm nồng đậm.

 

“Hít ~ hít ~ hít ~” Tần Hương hít mạnh mấy cái, cả hưng phấn, tim đập nhanh, mắt sáng rực lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-201-mon-ngon-o-trai-heo.html.]

Vịt muối!

 

Mùi vịt muối!

 

Tần Hương theo mùi tương, từ từ về phía , nhanh cô tìm nơi phát mùi hương.

 

Trại heo?

 

Mùi thế mà từ trại heo bay !

 

Tần Hương kích động, hưng phấn… và chút thấp thỏm.

 

Trại heo là do Tần Du quản, vịt muối là Tần Du ?

 

Tần Du thế mà vịt muối!

 

Lại còn bán vịt muối, thảo nào dạo Tần Du ăn mặc chi tiêu hơn hẳn!

 

Hóa là đang trộm kiếm tiền!

 

Đang định hùng hổ xông trại heo, Tần Hương càng nghĩ càng thấy .

 

Nếu bây giờ cô vạch mặt Tần Du, chặt đứt đường tài lộc của Tần Du, Tần Du nhất định sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t cô . Mẹ cô , Tần Du dạo càng ngày càng hung dữ, đ.á.n.h nể nang.

 

Có tiền gan.

 

Đừng Tần Du, nếu cô nhiều tiền như , cô đ.á.n.h cũng sẽ lợi hại!

 

Tần Hương đổi chiến thuật, cô tìm Tần Du, nhưng nhất định trộm công thức của Tần Du.

 

Vịt muối ngon, đều là nhờ công thức nước sốt.

 

Tuy định trộm vịt muối, nhưng khi cô thấy Tần Du đang nướng vịt trong lò , những con vịt xếp ngay ngắn, màu sắc vàng óng, cô sốc nặng.

 

Nhiều vịt như !

 

Phải đến hai mươi con, xếp hàng ngay ngắn, con nào con nấy vàng óng, hương tương thơm lừng.

 

Thèm c.h.ế.t !

 

Chỗ kiếm bao nhiêu tiền!

 

Tần Hương mở tủ trong phòng , trong tủ đủ loại nguyên liệu, mấy loại, cô đều .

 

Tần Hương mỗi loại lấy một ít, bỏ cái túi nhỏ của .

 

Lúc , thực sự nhịn , nước miếng chảy ròng ròng, do dự hai giây, trực tiếp xách một con luôn.

 

Vốn định mang về, cho thím Xuân ăn một ít, cho Tần Tiểu Giang ăn một ít.

 

nghĩ , lúc cô ngoài, thím Xuân mắng cô tàn nhẫn như , Tần Tiểu Giang đào cũng cho cô ăn, cô cũng cho họ ăn.

 

Tần Hương vài bước, bóng cây ở một con đường nhỏ khác, bắt đầu gặm vịt muối.

 

Con vịt muối còn thiếu chút lửa, nhưng ảnh hưởng đến độ ngon.

 

Tần Hương ăn say mê. Vịt muối chính tông, dù đủ lửa, cũng ngon hơn nhiều so với loại cô !

Loading...