Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 200: Thế mà lại không nhớ anh ấy

Cập nhật lúc: 2025-11-18 05:33:33
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“May mà chúng lanh trí.” Lương Quân ăn sương sáo với Tần Du.

 

Hôm đó, lúc và Quách Quế Trân gánh vịt từ xã về, phát hiện Tần Hương cứ lén lút theo .

 

Quế Trân nhà cảnh giác hơn , lập tức ngửi thấy mùi bình thường, cảm thấy Tần Hương xuất hiện đơn giản.

 

, khi về nhà, họ quyết định dứt khoát gánh vịt về nhà .

 

Cũng may hôm đó họ chỉ gánh 6 con vịt. Mỗi nhà nhiều nhất chỉ nuôi ba con, họ gánh sáu con, ai bắt bẻ gì.

 

Chiều hôm , Lương Quân dành cả buổi chiều lên trấn, tối đến Hứa Trụ cùng gánh vịt lên trại heo.

 

Lo lắng sẽ theo dõi, Lương Quân giao vịt muối rạng sáng như đợt , mà đổi thời gian giao hàng. Tối đến Hứa Trụ đến đón, gánh thẳng một mạch giao.

 

Cách vất vả hơn rạng sáng nhiều, nhưng cũng an hơn.

 

Tần Hương ngày nào cũng theo dõi bọn họ, họ cứ để cô theo dõi, mỗi ngày thịt một con vịt cho cô xem.

 

“Quả nhiên là .” Tần Du sớm cảm thấy mục tiêu của thím Xuân là mấy con vịt con của cô, bây giờ thì chắc chắn, mục tiêu của bà thực là món vịt muối của cô.

 

chuyện vịt muối, nhất định giấu thật kỹ.

 

“Chỗ Hứa Trụ đang giục hàng. Làm xong hai mươi con . Tối mai, khi giao vịt xong, tạm thời đừng gánh vịt về. Trại heo giờ an , em nghĩ cách đổi chỗ khác.”

 

Tất cả những con đường thể lâu dài, đều chỉ một chữ: Ổn.

 

Chuyện kiếm tiền, thể vội vàng.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Nhất định định, an .

 

“Chuyện đổi chỗ, là đợi Cố về hẵng ?” Lương Quân khẽ nhướng mày, lén Tần Du.

 

“Để hãy .” Tần Du đáp.

 

Giọng điệu Tần Du nhẹ bẫng, nhắc đến Cố Cẩn, mà cô phản ứng gì, nhớ nhung, vui vẻ. Giọng và biểu cảm bình thản như nước lã của chị dâu Lương Quân thấy Cố của thật đáng thương.

 

Mọi đều nghĩ là chị dâu bám lấy Cố, nhưng rõ ràng, trong lòng chị dâu căn bản là vị trí cho Cố…

 

“Em mới thấy đội trưởng về , chắc Cố cũng sắp về nhỉ?”

 

“Không rõ nữa.” Tần Du trả lời.

 

“Chị dâu, chị hỏi thăm gì ?” Lương Quân thấy sốt ruột giùm.

 

“Có gì mà hỏi thăm. Về thì về, về thì thôi.” Tần Du thản nhiên .

 

“…” Lương Quân thấy lòng lạnh ngắt, “Chị dâu, Cố lâu như , chị nhớ ?”

 

“…” Tần Du khựng một chút. Nhớ Cố Cẩn ?

 

Bị Lương Quân hỏi như , cô mới ngẫm , và lập tức sửng sốt.

 

Không nhớ!

 

Cố Cẩn lâu như , mà cô thế mà nhớ Cố Cẩn!

 

Có tiền đồ !

 

Cuối cùng cũng tiền đồ !

 

Đời , chỉ cần một ngày thấy Cố Cẩn, cô thấy lòng yên.

 

Mấy ngày nay, nếu và bà nội thỉnh thoảng nhắc đến, cô gần như quên mất con .

 

“Có nhớ chứ.” Tần Du đầu , trả lời Lương Quân một cách giả dối.

 

“… Thật ?” Lương Quân tin lắm. Cậu hề thấy mặt Tần Du bất cứ biểu cảm nhớ nhung nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-200-the-ma-lai-khong-nho-anh-ay.html.]

Cậu chỉ trấn một chuyến, Quách Quế Trân ở nhà mong ngóng về.

 

Anh Cố cả tuần lễ, thấy Tần Du hỏi thăm bất kỳ ai về Cố Cẩn, cũng chủ động nhắc đến .

 

“Nấu!” Tần Du đầu , lái sang chuyện khác, “Buổi tối, phết nước sốt cho vịt, lên núi giúp tớ một tay.”

 

“Được.” Lương Quân gật đầu, “Tối nay tớ với Quế Trân sẽ lên trại heo an . Sẽ để ai phát hiện.”

 

Trải qua mấy ngày kiếm tiền sóng gió , sự yêu cầu của cô, cùng với sự đồng hành của Quách Quế Trân, Lương Quân trở nên trọng hơn nhiều.

 

 

Hôm nay, khi gặp Tần Du, Hạ Thanh Liên vẫn luôn ở trong ký túc xá.

 

Ngày nào cũng sống trong lo sợ bất an, sợ chuyện giữa cô và Đại Khang Tần Du tiết lộ ngoài.

 

Ngày nào cũng ở trong ký túc xá hóng hớt, nhưng bất cứ tiếng gió nào.

 

Thỉnh thoảng Triệu Triều Hà đến kiếm chuyện, cũng là chuyện giữa cô và Đại Khang.

 

Lòng cô cuối cùng cũng định . Nghe Tần Chấn Bân chiều nay về, cô quyết định đến nhà Tần Chấn Bân, nộp tài liệu đăng ký của . Chuyện , càng sớm chốt hạ càng .

 

Để lâu sinh thêm rắc rối.

 

Vừa đến cửa nhà Tần Chấn Bân, thấy mấy ở cửa, Hạ Thanh Liên vội, mà ngoài sân chậm rãi chờ đợi.

 

“Hạ thanh niên trí thức đúng là đứa bé hiểu chuyện. Không như mấy thanh niên trí thức khác, cứ ùn ùn kéo , ỷ phận, chẳng thèm xếp hàng.” Một thôn dân , thấy Hạ Thanh Liên cứ bên ngoài, liền thương cảm : “ là cô gái . Nghe cái chân thương là do việc ở trại heo đấy.”

 

“Chăm chỉ, hiểu chuyện, đúng là đứa trẻ ngoan!”

 

“Hạ thanh niên trí thức, tìm đội trưởng thì mau .”

 

“Vâng, . Cảm ơn ạ.” Hạ thanh niên trí thức tươi cảm ơn.

 

Ai cũng thích khen ngợi, cô cũng .

 

“Hạ thanh niên trí thức, đến nộp tài liệu ?” Lúc Hạ Thanh Liên nhà chính của Tần Chấn Bân, ông đang bàn lách gì đó.

 

“Vâng. ạ.” Hạ Thanh Liên cà nhắc đến mặt Tần Chấn Bân.

 

Tần Chấn Bân lên, quan tâm hỏi: “Chân đỡ hơn ?”

 

“Cũng gần khỏi ạ.” Hạ Thanh Liên trả lời, đưa bản khai của cho Tần Chấn Bân, mắt liếc chồng tài liệu bàn ông.

 

thấy tên của Triệu Triều Hà, Lý Vệ Dân, Tần Minh Nguyệt và mấy thanh niên trí thức khác.

 

Những , đủ sức uy h.i.ế.p cô .

 

Hạ Thanh Liên mỉm , nhưng nụ còn kịp tắt, bên tờ đơn của Lý Vệ Dân, cô thấy tờ đơn đăng ký tên Tần Du!

 

Tần Du từ bỏ suất sinh viên công nông ? Không căn bản coi trọng suất ?

 

Hạ Thanh Liên trong lòng bỗng bùng lên phẫn nộ. Tần Du rõ ràng là kẻ hai mặt, ngoài mặt thì dỗ ngọt cô , lơ là cảnh giác, lưng tự đăng ký.

 

Dựa quan hệ của Tần Chấn Bân và Thẩm Hồng Mai, để cửa !

 

“Hạ thanh niên trí thức, còn chuyện gì khác ?” Tần Chấn Bân thấy Hạ Thanh Liên ngây đó, liền ôn hòa hỏi.

 

Đối với biểu hiện của thanh niên trí thức , ông vẫn hài lòng.

 

năm nay Tần Du biểu hiện cũng , Cố Cẩn cũng tệ. Thế mà hai đứa khăng khăng đăng ký. Lúc về, ông ghé qua nhà Thẩm Hồng Mai, La Hồng Diệp kéo qua một bên, yêu cầu ông đăng ký cho Cố Cẩn và Tần Du.

 

La Hồng Diệp là uy tín cao trong xã, là chồng của Thẩm Hồng Mai, nay bà từng dùng phận của để mưu lợi. Vì , việc nhờ, ông nhất định , những , mà còn lý lịch cho Tần Du và Cố Cẩn thật .

 

Sắp xếp xong đống tài liệu , sáng mai ông thể lên trấn nộp.

 

“Không, gì ạ.” Hạ Thanh Liên giật giật khóe miệng, cố che giấu ngọn lửa giận trong lòng, thất thểu bước khỏi nhà Tần Chấn Bân.

 

 

Loading...