Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 193: Người phụ nữ đáng thương

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:06:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cái mùi hương khiến cô hồn xiêu phách lạc, chịu đủ giày vò xộc mũi, Tần Hương chảy cả nước miếng.

 

Cô mơ thấy ăn tương vịt muối, chân vịt, cánh vịt, cổ vịt, thịt mềm dai ngon, dư vị kéo dài.

 

“Ôi má ơi!” Tần Hương duỗi tay định lấy thêm tương vịt muối thì sờ , cả ngã nhào khỏi ghế đá.

 

“Hít……” Tần Hương hít hít mũi hai cái, cả lập tức tỉnh táo, mùi tương vịt muối nồng đậm ở trong mộng, mà là ở ngay trong khí !

 

cõng tương vịt muối ngang qua.

 

Tần Hương nháy mắt hưng phấn, theo ánh sáng mờ mờ về phía con đường, quả nhiên, phía thật sự !

 

Đi con đường , chỉ của công xã bọn họ.

 

Cho nên vịt là do công xã họ !

 

Tần Hương vội, khom , cứ thế bám theo nọ.

 

Người dường như đang đề phòng gì đó, mặc một bộ đồ đen, đeo khẩu trang đen, trừ việc là đàn ông, căn bản là ai. ……

 

Lương Quân cõng túi tương vịt muối Tần Du chuẩn cho, bước nhanh như bay.

 

Tương vịt muối mới lò mùi tương nồng đậm, để che mùi hương dụ , Tần Du gói vịt xong, dùng vải bọc hết lớp đến lớp khác, dặn , đường dừng , đến chỗ Hứa Trụ, bỏ vịt xuống, lấy quần áo .

 

Tần Du sắp xếp thế nào, Lương Quân răm rắp theo.

 

Đồ giao an , Hứa Trụ nhận vịt xong, Lương Quân quần áo.

 

“Gọi là em Lương, chứ? Tương vịt muối nhận . Lần chọn hai mươi con vịt, bên mang về ?” Nhu cầu tương vịt muối ngày càng lớn, giá , khách cũng bằng lòng chờ.

 

Anh Cố và chị dâu bằng lòng giao việc giao hàng cho mặt, khẳng định là cực kỳ tin tưởng, để mang vịt về, khẳng định thương lượng với .

 

“Mang về . muộn chút. Vợ em đang đợi em ở bên ngoài, em chụp ảnh cưới với cô , đợi buổi chiều ít , em mang về.” Lương Quân trả lời.

 

Chuyện mang vịt Tần Du với , bảo là, mang về mấy con thì mang.

 

đầu nhiệm vụ, hy vọng thể một chút.

 

“Được!”

 

Tần Hương bám theo áo đen thị trường tự do, cửa hàng của Hứa Trụ.

 

Ngồi rình bên ngoài cửa hàng, rình nửa ngày, cửa hàng Hứa Trụ ngày càng nhiều, cô thấy mặc đồ đen , cuối cùng điều khiến cô chút ngoài ý là, cô thấy Quách Quế Trân một cửa hàng nhà Hứa Trụ, lúc , là Quách Quế Trân và Lương Quân hai .

 

Lương Quân mặc áo sơ mi trắng, cao lớn khỏe mạnh, Quách Quế Trân mặc áo sơ mi hoa cổ của nữ, cô gầy nhiều so với , trông xinh hơn ít.

 

Lương Quân đeo một cái ba lô, Quách Quế Trân đeo chéo một cái túi, tay xách ít đồ.

 

Tiếp theo, Tần Hương thấy hai họ tiệm chụp ảnh duy nhất thị trường tự do .

 

Khóe miệng Tần Hương nhếch lên đầy vẻ miệt thị, cái thời đại gì thế , loại béo ú như Quách Quế Trân, mà cũng tìm chồng thanh niên trí thức, đúng là thiên lý! ……

 

Mạ qua mấy ngày sinh trưởng, về cơ bản đều cứng cáp.

 

Vịt cũng nuôi một thời gian, hôm nay việc ít, Tần Du tính toán đem vịt ngoài, huấn luyện chúng tìm thức ăn ngoài đồng.

 

Trước đây từng nuôi vịt, hơn bốn trăm con vịt thả , chính Tần Du cũng kinh ngạc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-193-nguoi-phu-nu-dang-thuong.html.]

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Ruộng bậc thang sườn núi, đều là vịt của cô, mỗi thửa ruộng mấy chục con, vịt con vàng, vịt con đen điểm xuyết ruộng lúa xanh mướt, vô cùng đồ sộ.

 

Đàn vịt con vẫn luôn ở trong hồ nước, ngoài chơi nước thì vẫn là chơi nước. Nay đột nhiên thả , con nào con nấy đều ngẩng cái đầu tò mò thế giới, chạy loạn khắp nơi.

 

Có con dứt khoát cứ xuống, xuống…… chịu khống chế.

 

Tần Du theo bên cạnh đàn vịt, thấy chúng bay loạn trật tự, chút bất đắc dĩ, nhưng cô cũng vội, hôm nay vốn dĩ là để chúng nó thích ứng một chút với việc ngoài.

 

Cô thổi khúc nhạc học từ Cố Cẩn đêm qua, âm thanh du dương nhẹ nhàng vang lên, mấy ngày liên tục, đàn vịt hễ thấy âm thanh , liền sẽ về chuồng.

 

hôm nay đàn vịt, đang trong trạng thái hưng phấn và tò mò, căn bản thèm để ý đến tiếng sáo của Tần Du.

 

Tần Du cứ thổi, chúng cứ chơi.

 

Chúng rúc rúc ở ruộng nước chỗ , bơi bơi ở chỗ , vô cùng khoái hoạt.

 

Tần Du chút bất đắc dĩ.

 

Bình thường vịt về chuồng, là Cố Cẩn thổi, cô lùa.

 

Hôm nay chỉ cô thổi, ai giúp lùa.

 

Tần Du định xuống núi tìm Thẩm Hồng Mai giúp, bảo bà giúp lùa một chút, lùa hai ba hôm, vịt quen , thì sẽ thói quen về chuồng.

 

“Ách……” Vừa đến ven đường lớn của công xã, liền thấy một phụ nữ mặc quần áo vá chằng đụp, vẻ mặt mệt mỏi gầy gò bên đường.

 

Bên cạnh phụ nữ một cái sọt, còn một cái cuốc.

 

Người cô nhận , là dâu cả nhà thím Xuân, vợ Tần Hải Đại, Từ Lan Chi.

 

Vào mùa gặt, cô từng thím Xuân mắng c.h.ử.i cô , c.h.ế.t cũng xong, trong nhà bận tối mắt tối mũi, mà còn thời gian ốm? Con thì chăm, việc thì xong, m.a.n.g t.h.a.i mà hết chuyện đến chuyện khác, kiếm phiền phức cho bọn họ!

 

Từ Lan Chi trời sinh là cái bịch trút giận, nhà đẻ bần cùng, gả tới đây của hồi môn, nên thím Xuân coi thường, cô sinh một đứa con trai, thím Xuân mới đối xử hơn một chút.

 

Thời gian , cô m.a.n.g t.h.a.i hai, thai vị thuận, còn thường xuyên ốm bệnh, thím Xuân liền chê đông chê tây. Chồng cô Tần Hải Đại thể che chở thì cũng che chở một chút, nhưng nhà bọn họ chung quy vẫn là thím Xuân chủ, Tần Hải Đại cũng .

 

Xem tình hình , hẳn là Từ Lan Chi hai ngày nay đỡ một chút, thím Xuân liền bắt cô ngoài việc.

 

Sọt chắc là dùng để cắt cỏ lợn, vác cuốc chắc là khi cắt cỏ lợn xong, thì cuốc đất.

 

Nhìn Từ Lan Chi đất, sắc mặt trắng bệch còn chút máu, Tần Du lắc lắc đầu, đây cũng là một phụ nữ đáng thương đáng buồn, cô sẽ c.h.ế.t vì khó sinh nửa năm .

 

“Mẹ, trong nhà còn đường trắng ?” Tần Du cõng Từ Lan Chi đá văng cửa sân nhà , gọi lớn Thẩm Hồng Mai.

 

Trong sân Thẩm Hồng Mai và thím Liên đồng thời ngẩng đầu, thời tiết quá nóng, việc cũng kha khá , hai chị em già đang gốc cây dương mai rợp bóng trong sân, chuyện phiếm bện giày rơm.

 

Hai thấy Tần Du cõng Từ Lan Chi, đều kinh ngạc hỏi, “Vợ thằng Hải Đại, đây là ?”

 

“Con xem . Dinh dưỡng lâu ngày, chắc là tụt huyết áp thai kỳ, mắt cho cô bổ sung chút dinh dưỡng, pha ít nước đường trắng cho cô uống.” Cõng Từ Lan Chi cả một đoạn đường, Tần Du chút mệt, lau mồ hôi .

 

Trên mặt thím Liên đều là đồng tình, nhưng càng nhiều hơn là khó chịu, , “Du Nha , con mụ Mạc Xuân Hoa đó ác độc như . Người nhà bọn họ, con quản gì? Con cõng nó về, nó những cảm ơn, mà còn mắng con xen chuyện khác đó!”

 

Đối với sự khó chịu của thím Liên, Tần Du đáp lời.

 

Thím Xuân vô lý như , nhà bọn họ, cô thật sự cũng cần quản.

 

y giả nhân tâm, cô chung quy cách nào bỏ mặc Từ Lan Chi ở đó.

 

 

Loading...