Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 152: Đây là loại đàn bà gì?

Cập nhật lúc: 2025-11-17 04:08:49
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mổ bụng xong, Tần Du nhanh nhẹn moi nội tạng heo , phân loại, sắp xếp từng cái xô.

 

Ánh mắt cô vô cùng chuyên chú, chút cẩu thả, thủ pháp vững vàng, một chút sai sót.

 

Cố Cẩn Tần Du chớp mắt, trong lòng một nữa kinh ngạc.

 

Những chuyện khác thấy khó như lên trời, cứ đến tay cô trở nên dễ dàng như ?

 

Bọn họ cũng từng thấy mổ heo, nhưng ai bản lĩnh như cô.

 

Lần đầu tiên cầm d.a.o mà thể hảo đến thế.

 

Lương Quân Tần Du mắt sáng lấp lánh, ngoài sùng bái , phần nhiều là vì đống thịt heo săn chắc , chỗ thịt chắc chắn ngon lắm.

 

"Du Nha nhi, cháu học mổ heo từ khi nào ?" Tần Du bên xử lý xong thứ, Tần Chấn Bân mới phản ứng .

 

Nếu Tần Du chọc tiết heo một d.a.o chuẩn xác, lãng phí chậu tiết là may mắn.

 

Vậy thì tiếp theo, mổ bụng, xử lý nội tạng, thành thạo đến mức cảm thấy khó tin.

 

Công xã bọn họ, mấy ai như .

 

Đàn ông bắt heo còn mất cả buổi, dám xuống tay mổ heo càng hiếm. Người thì hơn 100 cân, heo thì hơn 200 cân, đa thấy động vật lớn hơn tự nhiên sẽ sinh sợ hãi.

 

Tần Du dám.

 

Làm việc , chỉ cần kỹ thuật, còn cần thể lực.

 

Tần Du, một cô gái yếu đuối mỏng manh, lấy sức lực?

 

Tần Du sững sờ, khóe miệng mím .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Cô sở dĩ mặt, thật đỡ phiền phức nhiều lên trại heo.

 

nhất thời quên mất, một phụ nữ như cô việc , đúng là hợp lý, kinh ngạc.

 

"Đội trưởng, dạo cháu một quyển sách, sách , võ công thiên hạ, duy nhanh phá! Cháu liền thử xem."

 

"Quả nhiên là . Cháu chỉ tăng tốc độ lên. Không ngờ xong."

 

Tần Du sắc mặt đổi, bình tĩnh trả lời, vô cùng thản nhiên.

 

"Tốc độ của cháu, khi nào mà nhanh ?" Tần Chấn Bân hỏi vặn .

 

"Ngày nào cũng việc." Tần Du trả lời, đó cô cầm con d.a.o phay bổ mấy nhát, con heo thuận lợi chia đôi. Cô ngẩng đầu những khác, "Lý Vệ Dân, Lương Quân, hai nâng bên thịt heo . Chị Quế Trân, chị xách mấy xô lòng heo, phổi, tim, thận. Đội trưởng, ông vác cái đầu heo !"

 

Tần Du phân công từng bước.

 

Tất cả đồ đạc đều dọn về Cửa hàng Cung Tiêu Xã của công xã, để bán nội bộ cho xã viên.

 

Tần Chấn Bân hài lòng với sự sắp xếp của Tần Du, nhưng lát ông liền phát hiện vấn đề, nhiều đồ như phân công, còn nửa con heo ?

 

"Du Nha nhi, nửa con heo còn để vác." Tần Chấn Bân . Nửa con heo đó ít nhất cũng 90-100 cân.

 

"Đội trưởng, ông chắc là vết thương của ông lành hẳn ?" Tần Du hỏi vặn .

 

Đừng Tần Chấn Bân cao to, giọng oang oang, uy tín cao, nhưng thật , lúc trẻ ông vì cứu thương ở eo, quanh năm suốt tháng đau lưng. Tần Du nhớ rõ, kiếp cô về quê tảo mộ cho bà nội và , ban đầu Tần Chấn Bân vẫn , lúc tệ nhất cũng chỉ thể giường.

 

Lưng ông tổn thương quá nặng, đều là lúc trẻ cậy sức, chú ý, tích tụ bệnh qua năm tháng.

 

Cuối cùng cô vật lý trị liệu cho ông, nhưng cũng chỉ thể miễn cưỡng .

 

Bị Tần Du hỏi , Tần Chấn Bân sờ sờ lưng, gượng, "Ta sức khỏe ."

 

" ông bệnh cũ. Ở đây bao nhiêu trẻ, ai mà chẳng khỏe hơn ông?" Tần Du khách khí hỏi .

 

Nói xong, cô trải một tấm nilon mỏng lên lưng, hai tay ôm nửa tảng thịt, hất . Nửa con heo gọn lưng cô. Cô ngẩng đầu, với Tần Chấn Bân, "Bác Tần, bác xem, thế ? Con heo trọng lượng tịnh đến 200 cân, trừ bộ lòng, trừ linh tinh, chỗ còn đến một trăm cân. Nhẹ hều."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-152-day-la-loai-dan-ba-gi.html.]

"..." Tần Chấn Bân cảm thấy mặt già giấu .

 

Ông nhận già, nhưng xem , ông già thật .

 

"..." Lương Quân, Lý Vệ Dân . Hai họ dùng đòn gánh khiêng thịt.

 

Chị dâu một vác nửa con heo, còn bọn họ hai khiêng...

 

"Tần Du, xô xách. Hay là, chúng cũng khiêng chung?" Quách Quế Trân mở miệng.

 

Cô một tay xách một xô, cũng 20 cân, thấy nặng trĩu.

 

Tần Du đây trực tiếp vác cả trăm cân...

 

"Không cần. Mọi nhanh xuống núi ." Tần Du dứt khoát.

 

Cô cõng thịt, lóc cóc xuống núi.

 

Cố Cẩn một bên, sắc mặt càng lúc càng sa sầm. Anh một đàn ông to đùng đây, thấy ?

 

Cái cô gái nhỏ vác thịt heo , càng là từ đầu đến cuối lơ luôn.

 

Ngay cả một cọng lông heo cũng phân cho xách!

 

Cố Cẩn càng nghĩ càng tức, đùng đùng theo Tần Du.

 

Tần Du bước như bay.

 

Lập tức vượt qua Lý Vệ Dân và Lương Quân.

 

Lương Quân một hồi, mới thấy mệt, thấy Tần Du ngừng nghỉ, lập tức chẳng còn ý kiến gì.

 

Lý Vệ Dân mày nhăn , cũng , cô gái nhỏ Tần Du , rốt cuộc lấy sức lực và tinh thần, mà thể sinh long hoạt hổ như ?

 

Cố Cẩn theo Tần Du, cảm giác đang chạy như bay.

 

Tần Du cõng thịt heo, cứ như cõng gì.

 

Đây là loại đàn bà gì ?

 

Nhỏ nhắn như , sức khỏe như , hành động nhanh nhẹn như .

 

Làm cứ như đàn ông.

 

Từ trại heo xuống đều là đường dốc, con đường Tần Du bao nhiêu , chút khó khăn.

 

lâu cũng thấy nặng lưng.

 

Tần Du dừng bước, dùng tay áo lau mồ hôi, trong lòng vui sướng, ai bảo cô nuôi heo to thế gì?

 

Cố Cẩn cũng dừng bước, cứ tưởng đàn bà khỏe như trâu, thở.

 

Đây là dừng nghỉ ?

 

Vì chạy nhanh, mặt cô đỏ bừng, trán đẫm mồ hôi, mồ hôi theo tóc mai chảy xuống, càng khuôn mặt thêm nhỏ nhắn tinh xảo.

 

vì mệt mà bực bội, ngược , cô vẫn luôn , khóe miệng nhếch, nụ đó như giọt sương sớm đọng lá xanh, mang theo sức sống thanh xuân, phản chiếu ánh bình minh rực rỡ.

 

Cố Cẩn trong lòng đầy khó chịu, nhưng khi thấy nụ của Tần Du, phát hiện bực tức trong lòng đều tan biến.

 

"Anh như gì?" Tần Du phát hiện Cố Cẩn đang , đầu, đột ngột hỏi.

 

Vừa hỏi, cô sờ mặt .

 

Chẳng lẽ mặt dính đầy tro bụi?

 

Cố Cẩn khuôn mặt ngẩn , mắt thấp thoáng vẻ đau lòng, nhưng nhiều hơn là khó chịu, "Phụ nữ như cô, cho kỹ. Trông thì nhỏ nhắn như con mèo yếu ớt, việc thì hùng hục như trâu!"

 

 

Loading...