Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 14
Cập nhật lúc: 2025-11-14 12:34:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Tú Lan vận váy hoa nhỏ, tết hai b.í.m tóc, bộ dạng vênh váo tự đắc, chóp mũi vểnh lên trời. Nàng rõ ràng trang điểm kỹ lưỡng, Tạ Lan Chi ánh mắt cũng thôi. Tần Xu đối với cảnh tượng mắt cảm giác quen thuộc như từng trải qua, biểu cảm giống như mà . Nàng vướng quan hệ nam nữ đắn ? Đã bao lâu ai dám vẩy nước bẩn lên nàng. Ở kiếp , Tần Xu oan uổng là chuyện thường ngày, từng vô lật lật hối hận, phản kích đến đủ xinh mỹ. Xem , cơ hội liền đưa tới mắt. Tần Xu như liếc Vương Tú Lan, ngữ điệu nhanh chậm mở miệng : "Đồng chí Vương Tú Lan, ngươi cùng quan hệ nam nữ đắn, xin mời cửa rẽ trái, đeo băng đỏ sẽ đưa ngươi tự thú, cần báo cáo với chúng ." Lúc mà loạn quan hệ nam nữ, hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Kẻ nhẹ thì cả đời ăn lương khô, kẻ nặng thì ăn một viên đạn "củ lạc". Vương Tú Lan mắt lộ hoảng sợ, giận dữ : "Là ngươi, ngươi cùng quan hệ nam nữ đắn, !" Tần Xu như điều suy nghĩ gật đầu: "Ngươi ngươi cùng quan hệ nam nữ đắn, chứng cứ ?" Vương Tú Lan lắp bắp : "Ta những chuyện đó, cũng cần chứng cứ!" Tần Xu ánh mắt đồng tình nàng, trong miệng phát tiếng chậc chậc, còn lắc đầu. Chỉ nàng thở dài : "Ngươi thế , đưa chứng cứ thì sẽ ai tin tưởng ngươi." Vương Tú Lan sắc mặt trở nên khó coi, lớn tiếng ồn ào: "Ngươi đây là !" Tần Xu , mị nhãn như tơ, toát lên vẻ phong tình xinh nên lời. Nàng hỏi: "Vậy khác, mà chỉ ngươi đây?" Vương Tú Lan biểu cảm cứng đờ. Nàng quên mất mục đích tới đây, trong đầu đều là nghĩ cách đưa chứng cứ để tự chứng minh trong sạch. Tần Xu nàng cuốn , mới chuẩn xắn tay áo lên, tiếp tục cùng Vương Tú Lan rõ. Một trận ý lạnh thấu xương từ bên cạnh truyền đến. Tần Xu nghiêng đầu, thấy ngũ quan Tạ Lan Chi bao phủ một tầng băng sương, nửa gương mặt treo vết sẹo, lộ đặc biệt lạnh lẽo. Nguy ! Quên mất ở đây còn một sống sờ sờ. Tần Xu đưa tay đang đặt ống tay áo , khoanh tay, một đôi mắt yên lặng Tạ Lan Chi. "Nàng quan hệ nam nữ đắn, chuyện ngươi thấy thế nào?" Trong lòng nàng hy vọng Tạ Lan Chi giống tên phế vật Dương Vân Xuyên , gió là mưa. Bởi vì cái tên tra nam vô dụng đó, nàng ở kiếp vấy bẩn, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch . Tạ Lan Chi mang khuôn mặt lạnh lùng, quanh tản mát lạnh vui. Dưới ánh mắt dò xét sắc bén của Tần Xu, môi mỏng thốt ba chữ. "Ta tin ngươi." Truyền thống của Tạ gia chính là sủng vợ, để ngoại nhân khi dễ. Một câu "Ta tin ngươi" khiến Vương Tú Lan tỉnh táo . Nàng đến để vạch trần chuyện của Tần Xu, cuốn vòng xoáy ? Vương Tú Lan c.ắ.n răng, dùng tay chỉ Tần Xu, phẫn hận : "Tạ Đoàn Trưởng, nữ nhân bất an phận ở nhà, cùng mắt mày , lôi lôi kéo kéo, quan hệ nam nữ đắn!" Ánh mắt sắc bén như chim ưng của Tạ Lan Chi, đen thẳm lạnh lẽo, đ.â.m thẳng Vương Tú Lan đang ở cửa . Hắn ngữ điệu rõ ràng, nhanh chậm : "Ngươi thê tử của , sẽ phản ánh tình hình tới tổ chức của ngươi." Vương Tú Lan một mặt kinh ngạc, đàn ông bình thường vợ đội nón xanh, dù động thủ đ.á.n.h , cũng nên nổi giận lôi đình. Cảm xúc của Tạ Lan Chi định như thế, vượt quá dự kiến của Vương Tú Lan. Nàng vội giọng : "Không ! Tần Xu trong thôn nhân tình, trong thôn đều nàng câu tam đáp tứ, một ngày quyến rũ đàn ông thì thoải mái, nhân tình của nàng chính là thanh niên trí thức xuống nông thôn, còn là rể của cô em gái nàng!" Đáy mắt Tạ Lan Chi lóe lên ánh sáng mờ ám khó lường, dường như nhớ điều gì đó. Hắn môi mỏng mím thành một đường thẳng, xương chân mày cau chặt. Vương Tú Lan thấy , tiếp tục : "Thanh niên trí thức đó là đối tượng nàng từng chuyện cưới gả đây, giữa bọn họ trong sạch, trong thôn đều truyền khắp!" Tạ Lan Chi chằm chằm ánh mắt của nàng đầy vẻ sâm nhiên, sắc mặt thể thấy rõ ràng bao phủ một tầng hung ác. Đây rõ ràng là dấu hiệu càng tức giận hơn. Vương Tú Lan những sợ, còn đắc ý trong lòng. Xem , đây mới là phản ứng mà đàn ông nên . Vương Tú Lan ánh mắt khinh miệt Tần Xu, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang. Khóe mắt Tần Xu giật giật, ngờ nàng ngay cả những lời đồn thổi cũng thể thăm dò . Nàng Tạ Lan Chi, đối diện với đôi mắt lạnh lẽo bức , con ngươi bạc tình giận kềm của . Tạ Lan Chi dùng ngón tay gõ nhịp điệu bất thành giường bệnh, chằm chằm đôi mắt thanh tịnh của Tần Xu, bỗng nhiên . "Ta tin tưởng thê tử của ." Hắn vẫn là câu đó, ngữ điệu trầm thấp mang theo sự trấn an. Vương Tú Lan nghẹn họng trân trối, chỉ Tần Xu, tức hổn hển gầm nhẹ: "Ngươi cái dáng vẻ hồ mị tử của nàng, mỗi ngày điệu bộ, căn bản đắn!" "Im miệng!" Góc cạnh xương cằm rõ ràng của Tạ Lan Chi khẽ nâng lên, lạnh lùng chằm chằm Vương Tú Lan, ánh mắt sâm nhiên đáng sợ. "Ngươi khích bác tình cảm vợ chồng chúng , rõ ràng là rắp tâm hại , bây giờ hoài nghi phận của ngươi, cho rằng ngươi hiềm nghi mua chuộc!" Với phận địa vị của bây giờ, lý do để hoài nghi như . "Ngươi, ngươi ý gì?!" Vương Tú Lan lùi hai bước, dọa đến mặt mũi trắng bệch. Nếu hoài nghi phận là đặc vụ, mang thẩm vấn, đời của nàng coi như hủy hoại. Tròng mắt đen nhánh của Tạ Lan Chi đều là vẻ hờ hững, khịt mũi coi thường : "Chính là ý mà ngươi nghĩ đó." "Tạ Lan Chi, đêm nay tiệc cho ngươi!" Một giọng ngọt ngào kiều mềm, lộ sự vui vẻ vang lên.
Tần Xu dáng tươi xán lạn như hoa, hai mắt cong cong, tâm tình thể che giấu. Người đàn ông Tạ Lan Chi , chỉ gương mặt đẽ, dáng cũng tuyệt vời, còn giác ngộ và năng lực bảo vệ . Chỉ riêng điểm phân rõ trái , cũng đủ để tên tra nam Dương Vân Xuyên thể sánh kịp! Tạ Lan Chi ngước mắt Tần Xu, đáy mắt ẩn chứa nghi hoặc. Tần Xu nhếch môi nhẹ, với : "Cám ơn ngươi tin tưởng, chuyện tiếp theo giao cho ." Tạ Lan Chi là một lính, là phụ trách Đệ Nhất Đoàn. Bị ngoài truyền rằng bắt nạt một tiểu cô nương, khiến cho mất hết mặt mũi. Tần Xu chậm rãi dậy, khoan thai bước về phía Vương Tú Lan. "Ngươi là hồ mị tử?" Vương Tú Lan trừng mắt nàng: "Thủy tính dương hoa hồ mị tử!" "Đốp —!" Tần Xu nâng tay lên, tát nàng một cái. Vương Tú Lan ôm mặt, đầy rẫy kinh ngạc và sửng sốt. Tần Xu khẩy : "Con lừa một ngày chẳng gì, chỉ đá cái đầu của ngươi ?" "Tiện nhân, ngươi dám đ.á.n.h !" Ngũ quan Vương Tú Lan trở nên dữ tợn, đưa tay liền phản kích, vung về phía mặt Tần Xu. Tần Xu nắm lấy cổ tay nàng giơ lên, trở tay cho nàng một cái tát. "Đốp —!" Tần Xu khẽ chau đại mi, giọng dịu dàng cằn nhằn: "Hô to gọi nhỏ với ai đấy, từ nhỏ sợ chó, ngươi sủa nhẹ thôi!" Vương Tú Lan mặt mũi đều bóp méo, rõ ràng là hiểu ý. Nàng run rẩy môi, run giọng : "Ngươi, ngươi mắng !" Tần Xu từ xuống nàng, lắc đầu khẽ thở dài: "Ngươi thể ỷ sự ngu xuẩn của , mà cho rằng dám mắng ngươi." Kiểu mắng mang một chữ tục nào, quanh co lòng vòng, càng khiến sụp đổ. Vương Tú Lan đỏ bừng mắt vì tức giận, "Ta liều mạng với ngươi!" Nàng dùng sức tránh thoát sự kiềm chế, đưa tay túm lấy mái tóc đen dài xinh của Tần Xu. "Tần Xu cẩn thận!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc-kajr/chuong-14.html.]