Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 214 ---- 218: Lật ngược tình thế
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:44:03
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 214: Vả mặt đôm đốp
Tác giả: Đường Tiểu Quả Nhi
Hai gã lính dỗi đến mức á khẩu trả lời , lủi thủi trở về nơi đóng quân, đón nhận sự nhạo chút nể nang của các đồng đội.
khi lượng binh lính về nơi đóng quân ngày càng nhiều, chẳng còn nổi nữa, mặt ai nấy đều đen như đáy nồi.
"Không là đội nữ binh gom góp tạm thời ? Sao lợi hại như thế?" Có thắc mắc.
Hoắc Chiến Đình lúc cũng đang ở nơi đóng quân, thầm nghĩ: Có vợ ở đó, lợi hại mới là lạ!
Hoắc Chiến Đình âm thầm tự hào trong lòng, đó lên tiếng nhắc nhở: "Khinh địch là tối kỵ của nhà binh. Mặc kệ đối phương là phụ nữ trẻ con, chỉ cần là kẻ địch thì tập trung mười hai phần tinh thần."
Đám tiểu t.ử đều nuông chiều quá , tuổi trẻ, nghé con sợ cọp, cứ tưởng là thiên hạ vô địch, cũng đến lúc mài bớt nhuệ khí của bọn họ .
Đối phương tuy rằng lợi hại, nhưng bọn họ phản công nhanh như , cũng một phần nguyên nhân là do khinh địch.
Bị Hoắc Chiến Đình giáo huấn, từng đều hổ cúi đầu tự kiểm điểm lầm của .
Còn kiểm điểm lầm chứng tỏ vẫn còn t.h.u.ố.c chữa, nhưng Hoắc Chiến Đình vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, mắng cho đám lính một trận té tát.
Những trở về phần lớn đều thuộc nhóm phục kích đội của Khương Nghiên, còn những phục kích các đội khác thì trở về vẫn ít.
Trại huấn luyện nữ binh mới tập huấn mười ngày, hơn nữa súng, trong khi lính nam huấn luyện quanh năm, thực lực tầm thường, còn trang s.ú.n.g ống.
Vốn dĩ đây là một trận đấu gì bàn cãi về thắng bại, cho nên mới sinh tâm lý khinh địch. Nào ngờ lòi một Khương Nghiên như biến bất ngờ, mở màn phản công tiêu diệt ít kẻ phục kích.
Những đội ngũ Khương Nghiên thì may mắn như !
Có ít nữ binh đều loại. Đối với bọn họ mà , đối mặt với những kẻ phục kích trang súng, họ căn bản thể trốn thoát, cho nên ai nấy đều oán giận sự bất công.
"Chu doanh trưởng, chuyện căn bản công bằng! Chúng chỉ mới huấn luyện mười ngày, công cụ tác chiến chỉ mỗi con d.a.o găm, trốn thoát khỏi những kẻ phục kích s.ú.n.g chứ!"
" đấy, công bằng, phục!"
" cũng phục!"
Các nữ binh nhao nhao kháng nghị.
Chu Dương gầm lên một tiếng giận dữ: "Trật tự!"
Các nữ binh lập tức im bặt, nhưng ai nấy đều nghển cổ lên, rõ ràng là phục!
"Các cô phục cũng vô dụng, khi lên chiến trường, tình thế còn bất công hơn thế nhiều!" Chu Dương lạnh lùng , "Bị loại là do năng lực các cô đủ. Hãy sang bên cạnh xem, lượng lính nam trở về là bao nhiêu?"
Chu Dương chỉ tay về phía những phục kích Khương Nghiên.
Các nữ binh thấy một đám lính nam đen nghìn nghịt đang đó, những lời kháng nghị nghẹn trong họng, thốt nên lời.
Thời gian từng chút trôi qua, Khương Nghiên cùng Quách Phán Phán tới đỉnh núi. Con tin đang ở đó, vài tên lính ngụy trang thành thổ phỉ canh giữ.
Bọn họ cũng phạm sai lầm tương tự: khinh địch. Khoảng cách từ lúc bắt đầu bài thi đến giờ bao lâu, bọn họ căn bản nghĩ tới sẽ leo lên núi trong thời gian ngắn như .
Lúc , mấy tên "thổ phỉ" đang cùng con tin tán gẫu, cảm giác như chẳng hề coi trọng buổi sát hạch chút nào.
"Đại ca, bây giờ?" Quách Phán Phán hạ giọng hỏi Khương Nghiên. Đi suốt chặng đường , cô phục Khương Nghiên sát đất.
Nghe lời Khương Nghiên thì chuẩn cần chỉnh!
Khương Nghiên liếc mắt một cái liền nhận mấy tên thổ phỉ đang lơ là, thì nhân lúc bọn chúng chuẩn , đ.á.n.h đòn bất ngờ!
"Xông lên trực diện luôn. sẽ chính diện thu hút hỏa lực, cô vòng bọc đánh," Khương Nghiên hiệu cho Quách Phán Phán.
Quách Phán Phán trịnh trọng gật đầu, khom lẻn phía đám thổ phỉ, hành động ngay mà chờ mệnh lệnh của Khương Nghiên.
Khương Nghiên thấy Quách Phán Phán ẩn nấp kỹ liền bắt đầu hành động, trực tiếp nâng s.ú.n.g nhắm chuẩn một tên lính.
Bóp cò. Khi tên lính còn kịp phản ứng, viên đạn b.ắ.n , trúng ngay n.g.ự.c .
Nhìn vết t.h.u.ố.c nhuộm màu xanh n.g.ự.c , tên lính ngơ ngác hiểu chuyện gì xảy .
Đang tán gẫu với đồng đội vui vẻ, tự nhiên "c.h.ế.t" ?
Những tên lính khác cũng ngẩn , một khoảnh khắc ngắn ngủi kịp phản ứng.
"Không đúng, lên đây!" Một tên lính hồn, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
Có tin, trừng lớn mắt: "Sao thể như thế ?"
"Sao thể, cẩn thận một chút, đoán bọn họ lên đây ... nhiều , á đù!"
Hắn còn hết câu thì "lĩnh cơm hộp".
Khương Nghiên xử lý thêm một tên nữa.
đồng thời cô cũng lộ vị trí của .
Những còn phát hiện vị trí của Khương Nghiên, hỏa lực đồng loạt chĩa về phía b.ắ.n xối xả.
Khương Nghiên chật vật né tránh, nhưng cũng quên nháy mắt hiệu cho Quách Phán Phán đang nấp lưng đám thổ phỉ.
Quách Phán Phán nhận ám chỉ của Khương Nghiên, giơ s.ú.n.g lên nhắm lưng một tên.
Nổ súng, giải quyết thành công một tên.
Cô thực lực như Khương Nghiên nên b.ắ.n xong liền nhanh chóng trốn chỗ ẩn nấp.
Có tảng đá lớn che chắn, cũng chẳng sợ bọn họ b.ắ.n trả!
Hai cứ thế kẻ phối hợp, nhanh giải quyết xong đám thổ phỉ canh giữ con tin.
Khi tên thổ phỉ cuối cùng ngã xuống, Khương Nghiên mới từ chỗ ẩn nấp bước .
Đám lính thấy tiêu diệt cả đội là một cô gái nhỏ nhắn yếu đuối thì vô cùng phục.
" lấy danh nghĩa cá nhân khiêu chiến với cô, cô dám tiếp ?" Có phục liền thách đấu Khương Nghiên.
Vừa là do bọn họ khinh địch, ngờ leo lên nhanh như thế nên mới thả lỏng cảnh giác, để cho các cô cơ hội đục nước béo cò.
Khương Nghiên như thể một câu chuyện động trời. Bất luận là về kỹ thuật tác chiến so sức lực đơn thuần, ngay cả Hoắc Chiến Đình còn là đối thủ của cô, huống chi là cái tên ?
"Anh chắc chứ?" Khương Nghiên đó bằng ánh mắt đầy nghi hoặc.
" khiêu chiến cô thì chút hiềm nghi là bắt nạt phụ nữ, nhưng thật sự phục. Cùng lắm thì chấp cô một tay!"
Tên lính vẫn cho rằng nắm chắc phần thắng, dõng dạc .
Khương Nghiên gật gật đầu: "Nếu thành tâm tìm cái c.h.ế.t, thì cũng thành cho , cũng chẳng cần chấp một tay ."
Nói xong, ánh mắt Khương Nghiên quét qua những khác: "Các thể cùng xông lên!"
!!!
"Cô em gái, cô nghiêm túc đấy chứ? Chúng cùng lên á?"
Tên lính ngờ Khương Nghiên còn mạnh miệng hơn cả .
"Nói thừa, nghiêm túc thì chuyện với gì?" Khương Nghiên đáp.
"Thôi đừng, bản việc là bắt nạt , còn lấy nhiều h.i.ế.p ít, bao nhiêu đ.á.n.h một , ," từ chối.
" đúng, chút mặt mũi vẫn cần giữ. Người em, đừng để bắt nạt phụ nữ, cứ chấp cô một tay !"
"Được!" Tên lính khởi xướng lời khiêu chiến giấu một tay lưng, chuẩn dùng một tay đấu với Khương Nghiên.
Khương Nghiên thêm gì nữa, thực lực sẽ chứng minh bọn họ cần cùng xông lên!
Khương Nghiên trực tiếp tung quyền đ.ấ.m về phía tên lính.
Tên lính uy lực của cú đ.ấ.m , giơ tay lên đỡ nắm đ.ấ.m của Khương Nghiên.
Kết quả căn bản đỡ nổi, đ.ấ.m lùi vài bước mới vững hình.
Cánh tay nắm đ.ấ.m của Khương Nghiên nện trúng đau như phế bỏ, đau đến mức cả đều , nhưng khổ nỗi dám biểu hiện ngoài.
Bởi vì quá mất mặt! Bị một nữ đồng chí đ.ấ.m một quyền , chỉ nghĩ thôi cũng thấy nhục nhã.
"Người em, đang nương tay đấy? Cố ý giả vờ đ.á.n.h lui ?" Có hỏi.
, bọn họ thà tin rằng đồng đội nương tay, cũng tin rằng Khương Nghiên thật sự mạnh đến mức thái quá!
mà là quá thái quá ? Một cô gái nhỏ nhắn mảnh mai như , thế mà một quyền đ.ấ.m lui cả một lính qua huấn luyện bài bản, còn vô cùng cường tráng vài bước?
Chương 215: Phát hiện Hoắc Chiến Đình cõng vợ
Tác giả: Đường Tiểu Quả Nhi
Tên lính lên tiếng, chờ cơn đau ở cánh tay dịu một chút tiến trạng thái chiến đấu.
Thật Khương Nghiên chẳng hề để tên lính mắt!
Thấy lao tới, cô trực tiếp giơ tay cản , đó trở tay đẩy một cái, tên lính đẩy văng xa.
Lúc , đám đồng đội xem cũng dám tên lính đang nương tay nữa!
Chuyện rõ ràng là Khương Nghiên đang nương tay thì , đến kẻ ngốc cũng cô dùng hết sức!
Vậy nên lời cô lúc nãy bảo bọn họ cùng xông lên là nghiêm túc ?
Vậy bây giờ nên cùng xông lên ?
Mấy , chút do dự.
khi thấy tên lính bay ngược ngã ngay mặt bọn họ, m.á.u nóng trong từng đều kích thích.
"Mẹ kiếp, cùng lên!" Có hét lớn một tiếng lao .
Ngay đó, những khác cũng xông lên bao vây Khương Nghiên, bày tư thế đ.á.n.h hội đồng.
Bây giờ còn là vấn đề lấy nhiều h.i.ế.p ít mất mặt nữa.
Bọn họ cần thiết đ.á.n.h bại Khương Nghiên!
Cần thiết!
Tuy nhiên lý tưởng thì đầy đặn, nhưng hiện thực phũ phàng. Mọi cùng xông lên cũng vẫn là đối thủ của Khương Nghiên!
Khương Nghiên diệt gọn cả đám, hơn nữa còn cố ý chuyên môn "vả mặt" bọn họ.
Cho nên khi xuống núi, ai nấy đều vác theo một khuôn mặt sưng húp, bầm tím.
Trở nơi đóng quân tạm thời, thấy mặt mũi bọn họ như liền nhịn hỏi: "Các thế ? Đánh ?"
Có thể trả lời câu hỏi ?
Chỉ tìm cái lỗ nẻ nào đó mà chui xuống cho !
"Chúng ..." Bị nữ đồng chí đánh, mấy chữ thật sự cách nào thốt khỏi miệng.
mà nhanh mồm nhanh miệng họ.
Thấy bọn họ ấp úng, Quách Phán Phán hảo tâm trả lời : "Bọn họ là đại ca của tẩn cho đấy. Một đám đàn ông con trai vây đ.á.n.h hội đồng một nữ đồng chí, kết quả nữ đồng chí đ.á.n.h cho mặt mũi bầm dập, xem buồn !"
Mấy tên lính Quách Phán Phán với ánh mắt đầy oán hận: Không thể chừa cho bọn ông chút mặt mũi nào ?
Bọn ông cần sĩ diện chắc?
Quách Phán Phán mới chẳng thèm quan tâm đến cảm xúc của bọn họ. Hừ, là ai thua mà phục, đòi đ.á.n.h tay đôi với đại ca nhà cô?
Đại ca nhà cô lòng bảo bọn họ cùng lên, kết quả diệt gọn cả đám, chuyện trách ai?
"Đại ca của cô, là Khương Nghiên ?" Có sấn hỏi Quách Phán Phán.
Lúc ai cũng tiêu diệt bọn họ chính là Khương Nghiên.
Qua những lời bàn tán , cũng Khương Nghiên lợi hại đến mức nào.
Cho nên đ.á.n.h cho bọn họ mặt mũi bầm dập là một nữ đồng chí, theo bản năng liền nghĩ ngay đến Khương Nghiên.
Quách Phán Phán hất cằm đầy vẻ kiêu ngạo: "Không sai, đại ca của chính là Khương Nghiên!"
"Này, các ? Khương Nghiên rốt cuộc là ai ? Sao lợi hại như thế? Trước đây cô từng lính ?"
"Cho dù từng lính thì cũng thể lợi hại đến mức chứ? Hơn nữa nếu giỏi như thì thể nào từng qua tên cô ?"
"Không lính, cô thể lợi hại như thế?"
"..."
Mọi nhao nhao bàn tán về Khương Nghiên.
Quách Phán Phán vẻ mặt đầy vinh dự như thể chính lập công: "Đại ca chính là lợi hại như thế đấy, trực tiếp hạ gục các trong nháy mắt, đám cặn bã !"
Vừa ở núi, mấy kẻ thua nổi còn đòi đ.á.n.h tay đôi với đại ca, trong lòng Quách Phán Phán vẫn còn tức.
Mấy gã đàn ông to xác mà thua nổi, còn đòi đ.á.n.h tay đôi?
Cũng may là đại ca cô thực lực cường hãn, chứ đổi là yếu hơn một chút, chắc chắn bọn họ bắt nạt !
Mọi Quách Phán Phán mắng cho sắc mặt khó coi, nhưng ai dám lên tiếng khiêu chiến nữa!
Chẳng ai một nữ đồng chí đ.á.n.h cho mặt mũi bầm dập cả!
Không ảo giác , nhưng Hoắc đoàn trưởng thế mà còn đỡ cho Lữ Bân, còn mắng bọn họ là đáng đời.
Bọn họ càng dám khiêu khích!
...
Con tin giải cứu thành công, đồng nghĩa với việc bài sát hạch kết thúc. Những nữ binh ở sẽ tiếp tục huấn luyện, nhưng những "g.i.ế.c c.h.ế.t" thì loại.
Bọn họ sẽ trực tiếp xuất ngũ về quê, cũng sẽ chuyển sang bộ phận khác.
Bởi vì tốc độ thành nhiệm vụ của Khương Nghiên quá nhanh, những kẻ phục kích còn kịp tiêu diệt hết nữ binh thì bài sát hạch kết thúc.
Có ít nữ binh may mắn thoát một kiếp, đương nhiên cũng bất hạnh, cũng là do thực lực kém.
Tổng cộng 50 loại!
Phòng ngủ bốn của Khương Nghiên đều ở .
Khương Nghiên tiêu diệt nhiều kẻ phục kích nhất, cũng là thành nhiệm vụ cuối cùng, cô đạt hạng nhất cá nhân.
Quách Phán Phán theo lưng Khương Nghiên "hưởng sái", cô vớt hạng ba.
Hạng nhì là một nữ đồng chí tên Trần Tái Nam, cách ăn mặc trung tính khiến cô trông giỏi giang tự tin.
Cô chắc hẳn cũng là bản lĩnh thật sự!
"Cô lợi hại, nhưng , sẽ thắng cô," Trần Tái Nam với Khương Nghiên.
Khương Nghiên mỉm nhún vai, đang định gì đó thì Trần Tái Nam xoay bỏ , để cho Khương Nghiên một bóng lưng cao quý lãnh đạm.
Khương Nghiên: "..."
Hạng tư là Lâm Sương Sương, nhưng cô chẳng hề hài lòng với thứ hạng !
Cô lấy hạng nhất thì cũng lấy hạng nhì!
Kết quả là hạng tư!
Không lọt top 3 thì hạng 4 sẽ chẳng ai nhớ tới!
Hơn nữa, chiếm hết hào quang vẫn là Khương Nghiên, điều Lâm Sương Sương cực kỳ khó chịu, và càng thêm hận Khương Nghiên.
Trở về phòng ngủ, Lâm Sương Sương mặt mũi sưng sỉa, Khương Nghiên kiểu gì cũng thấy ngứa mắt.
thật điều Lâm Sương Sương lo lắng hơn cả là việc Khương Nghiên nổi bật như sẽ thu hút sự chú ý của Tần tư lệnh!
Ai mà chẳng Tần tư lệnh thích nhất là những năng lực giỏi!
Nhỡ ông trúng Khương Nghiên, giới thiệu Khương Nghiên cho Tần Quân Diệp thì ?
Không , cô cần đuổi Khương Nghiên khỏi trại huấn luyện, cô thể để Khương Nghiên tham gia diễn tập quân sự, thể để cô nổi bật mặt Tần tư lệnh.
Người thể lọt mắt xanh của Tần tư lệnh chỉ thể là cô !
Còn về Quách Phán Phán và Trần Tái Nam, Lâm Sương Sương lo lắng.
Một thì như đàn ông, một đứa thì béo ú như heo, cho dù Tần tư lệnh trúng thì Tần Quân Diệp cũng sẽ đồng ý.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Người duy nhất khiến cô cảm giác nguy cơ chính là Khương Nghiên.
Chỉ là, thế nào để đuổi cô đây?
Thực lực Khương Nghiên mạnh như , theo nguyên tắc trọng dụng nhân tài của quân đội, nếu sai lầm nghiêm trọng thì quân đội sẽ đuổi !
Cô tính toán kỹ lưỡng mới !
Lâm Sương Sương trong lòng lén lút toan tính, đang lo nên tìm lý do gì để đuổi Khương Nghiên thì cô phát hiện một bí mật động trời.
Khương Nghiên thế mà hẹn hò lén lút với Hoắc Chiến Đình trong rừng cây nhỏ!
Lâm Sương Sương cũng là vô tình phát hiện. Tâm trạng cô đang bực bội, ở trong phòng ngủ cái bản mặt đáng ghét của Quách Phán Phán, liền ngoài, loanh quanh gần khu ký túc xá.
Sau đó cô thấy Hoắc Chiến Đình kéo Khương Nghiên rừng cây phía ký túc xá.
Lâm Sương Sương che miệng bám theo, sợ phát hiện nên dám tới quá gần, vì thế rõ bọn họ gì.
mà, cô thấy Hoắc Chiến Đình ôm Khương Nghiên, còn hôn cô !
Ở cái thời đại mà nam nữ bắt tay nơi công cộng cũng thể phán tội lưu manh , hành vi của Hoắc Chiến Đình và Khương Nghiên thực sự quá mức .
Lâm Sương Sương tự cho là gặp qua việc lớn, mà cũng dọa sợ.
Hơn nữa, Hoắc Chiến Đình vợ , thế mà lén lút lưng vợ loạn quan hệ nam nữ!
Cô tố cáo bọn họ!
Trong mắt Lâm Sương Sương lóe lên vẻ hưng phấn.
Trong rừng cây, Hoắc Chiến Đình và Khương Nghiên đang rình coi.
Đôi vợ chồng son xa nhiều ngày, đang mãnh liệt kể lể nỗi nhớ nhung dành cho .
Chương 216: Thư tố cáo
Tác giả: Đường Tiểu Quả Nhi
Nụ hôn kết thúc.
Hoắc Chiến Đình tì trán trán Khương Nghiên, giọng khàn khàn: "Vợ , nhớ em!"
Cánh tay dài siết chặt, ôm ghì Khương Nghiên trong lòng ngực.
Da thịt hai cách lớp áo rằn ri thô ráp dán chặt .
Khương Nghiên thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ cơ thể nóng đến dọa của Hoắc Chiến Đình, giữa trán bất giác thoáng hiện lên một tia ngượng ngùng.
"Anh... tránh xa em một chút," Khương Nghiên cấn đau, tay đẩy n.g.ự.c Hoắc Chiến Đình, đẩy .
cô gái ngày thường sức lực lớn đến dọa , giờ phút đôi tay ngọc mềm nhũn như xương, chẳng sử dụng chút sức lực nào.
Cô thể đẩy Hoắc Chiến Đình !
"Đừng sợ, sẽ gì ," Hoắc Chiến Đình tuy rằng , nhưng cũng đến mức cầm thú bậy ở nơi .
Ở nơi rừng núi hoang vu dã ngoại, tuy rằng kín đáo, nhưng Hoắc Chiến Đình vẫn dám chuyện đó.
Nhỡ đột nhiên tới, chắc sợ đến mức "liệt" luôn mất!
Tuy nhiên ôm ấp hôn hít thì Hoắc Chiến Đình vẫn sẽ nương tay.
Ăn đậu hủ của Khương Nghiên chán chê, Hoắc Chiến Đình mới lưu luyến rời buông cô .
Khương Nghiên rời ngay, cô hoảng loạn chỉnh mái tóc và quần áo rối, chờ một lúc cho cơn nóng mặt tan , cô mới khỏi rừng cây nhỏ trở về ký túc xá.
Lúc , Lâm Sương Sương rời từ lâu.
Khương Nghiên phát hiện rình coi. Trở ký túc xá, thấy ánh mắt trơ trẽn của Lâm Sương Sương, cô chút khó hiểu.
Cô ả lên cơn gì nữa đây?
Thôi kệ, lười phản ứng với đồ thần kinh!
Lâm Sương Sương nhịn , giọng điệu âm dương quái khí châm chọc Khương Nghiên: "Nhìn thì vẻ đàng hoàng, kết quả lưng dơ bẩn hạ tiện như thế..."
"Chát!"
Khương Nghiên đợi Lâm Sương Sương hết câu, liền tiến lên tát thẳng mặt cô .
"Khương Nghiên, cô..." Lâm Sương Sương suýt tức điên, cô ngờ Khương Nghiên một lời hợp liền động thủ.
Hơn nữa còn là đ.á.n.h mặt cô !
Khương Nghiên nữa cắt ngang lời Lâm Sương Sương: " ? Miệng thối thì đáng đánh, hơn nữa nhịn cô lâu lắm đấy!"
"Khương Nghiên, chính là đại tiểu thư nhà họ Lâm, thấy cô chán sống mới dám đ.á.n.h !"
Lâm Sương Sương lôi cái phận mà cô tự cho là cao hơn khác để dọa Khương Nghiên.
Tưởng rằng như là thể dọa Khương Nghiên!
Khương Nghiên hừ mũi coi thường, nhưng còn kịp trào phúng thì Lâm Sương Sương tiếp: "Khương Nghiên, bây giờ cô quỳ xuống tự vả miệng mười cái, đó cầu xin tha thứ cho cô!"
"Cầu xin đến khi nào vui, sẽ miễn cưỡng tha thứ cho cô!"
Khương Nghiên thật sự : " cảm ơn cô miễn cưỡng nhé. Để xứng đôi với cái phận đại tiểu thư nhà họ Lâm cao quý của cô, cũng quyết định —— tặng thêm cho cô một cái tát nữa."
Dứt lời, Khương Nghiên trở tay tát thêm một cái thật mạnh mặt Lâm Sương Sương.
"Chát!"
Má trái cũng hiện lên năm dấu ngón tay rõ ràng!
Nhìn hai dấu tay đối xứng trái , Khương Nghiên còn hảo tâm : "Không cần cảm ơn !"
Lâm Sương Sương tức c.h.ế.t: Bộ dạng thế là cảm ơn cô ?
"Khương Nghiên, liều mạng với cô," Lâm Sương Sương như phát điên lao lên định đ.á.n.h Khương Nghiên.
Khương Nghiên chỉ dùng một ngón tay út liền ấn ngã cô !
"Chỉ bằng cô mà cũng xứng liều mạng với ?" Đáy mắt Khương Nghiên tràn đầy sự khinh miệt.
A a a!!
Lâm Sương Sương tức đến nổ phổi.
Cô từng ghét ai đến mức , Khương Nghiên là đầu tiên. Sao cô thể ghét con đến thế chứ?
A a a, cô sắp tức điên !!
Khổ nỗi đ.á.n.h thì đ.á.n.h , mắng thì mắng thắng, uy h.i.ế.p cũng chẳng xong, Lâm Sương Sương cảm thấy vô cùng bất lực.
Cũng may, cô phát hiện chuyện xa của Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình trong rừng cây. Nghĩ đến cảnh Khương Nghiên sắp bại danh liệt đuổi khỏi quân đội, Lâm Sương Sương cuối cùng cũng bớt khó chịu.
"Khương Nghiên, cô cứ chờ đấy cho , nhất định sẽ khiến cô cút khỏi trại huấn luyện, đến lúc đó cô quỳ xuống cầu xin cũng vô dụng, cô bại danh liệt!"
Lâm Sương Sương nữa buông lời tàn nhẫn, lẽ là Khương Nghiên đ.á.n.h sợ nên khi câu cô còn mang theo vẻ đề phòng, sợ Khương Nghiên ngứa mắt xông lên tát cho một cái nữa.
Chỉ cần Lâm Sương Sương công kích cá nhân, Khương Nghiên chỉ coi cô như ch.ó điên đang sủa, lười thèm để ý.
"Xì, đồ thần kinh, mơ mộng hão huyền cái gì thế? À, đúng, bây giờ là buổi tối, mau ngủ sớm , trong mơ cái gì cũng đấy!"
Khương Nghiên dỗi cần dùng một từ thô tục nào.
Lâm Sương Sương chọc tức!
Cô coi như phát hiện , mắng với Khương Nghiên chỉ tổ tự rước bực .
Lâm Sương Sương mắng nữa, chỉ âm thầm ảo tưởng trong lòng về cảnh tượng Khương Nghiên đuổi khỏi quân đội một cách nhục nhã.
, ngày mai cô sẽ tố cáo Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình!
Không, chỉ tố cáo thôi đủ, cô chuyện của Khương Nghiên ai ai cũng , khiến cô ả bại danh liệt!
Ngày hôm , Lâm Sương Sương liền tìm tung tin đồn Khương Nghiên tà lơ với đàn ông vợ, ý đồ phá hoại hôn nhân quân nhân.
Cô trực tiếp tố cáo Khương Nghiên, cần vội, tin đồn lan , tự nhiên sẽ tố cáo Khương Nghiên cô , cô sẽ con chim đầu đàn .
Dưới sự thao túng của kẻ tâm, tin đồn nhanh bay đầy trời, nhưng ngại uy lực của Khương Nghiên nên ai dám nhảy nhót mặt cô.
Bên truyền tai đều dùng " nào đó" để ám chỉ Khương Nghiên.
Biết Khương Nghiên và Quách Phán Phán quan hệ , còn cố ý tránh mặt Quách Phán Phán, cho nên Khương Nghiên thật sự một chút cũng đang "quyến rũ đàn ông vợ".
Chỉ là cảm thấy gần đây ánh mắt đều kỳ quặc.
"Phán Phán, cô cảm thấy ánh mắt lạ ?" Buổi trưa lúc ăn cơm, Khương Nghiên hỏi Quách Phán Phán.
Nghe Khương Nghiên , Quách Phán Phán theo bản năng đầu xung quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-214-218-lat-nguoc-tinh-the.html.]
Cùng lúc đó, những xung quanh hoặc ngẩng đầu trần nhà, hoặc cúi đầu ăn cơm, hoặc giả vờ chuyện phiếm với cùng bàn.
Quách Phán Phán những động tác nhỏ của , vô tội sờ sờ mũi, với Khương Nghiên: " thấy gì lạ nhỉ?"
Rõ ràng là kỳ lạ!
Khương Nghiên cũng tiện hỏi thẳng: Tại các kỳ lạ như !
Khương Nghiên cùng Quách Phán Phán ăn cơm xong liền rời khỏi nhà ăn.
Mấy hôm nay " việc", nên ai ăn cơm cùng Khương Nghiên.
"Có việc" thật chỉ là cái cớ. Lý Mẫn Khương Nghiên tà lơ với đàn ông vợ, phá hoại hôn nhân quân nhân, cho rằng chuyện là thật, sợ liên lụy nên cố tình xa lánh hai .
Lý Mẫn con , thật thà thì thật thà, cũng chẳng tâm địa xa gì, chỉ là nhu nhược và ích kỷ vặt, quá sợ đuổi khỏi quân đội, việc gì cũng luôn lo lo .
Khương Nghiên thích tính cách kiểu của Lý Mẫn. Cùng phòng ngủ, cùng ăn cơm thì cũng thôi. cô cùng, Khương Nghiên cũng sẽ cưỡng cầu.
Biết Lâm Sương Sương và Khương Nghiên hợp , một vì lấy lòng Lâm Sương Sương còn cố ý Khương Nghiên mặt cô .
Lâm Sương Sương giá, cao ngạo lắng , thỉnh thoảng đáp vài câu.
Rõ ràng là kẻ khởi xướng, bày đặt vẻ thanh cao khinh thường những kẻ lắm mồm nịnh nọt lấy lòng !
Cứ chờ xem, nhanh sẽ tố cáo Khương Nghiên loạn quan hệ nam nữ!
Quả thực thư nặc danh bỏ hòm thư góp ý.
Bọn họ cũng dám công khai tố cáo Khương Nghiên.
Tưởng sư trưởng ngày hôm liền nhận thư nặc danh, nội dung bức thư, ông cảm thấy cạn lời.
Ông gọi Hoắc Chiến Đình tới, hỏi thẳng: "Cậu dẫn vợ chui rừng cây nhỏ hả?"
Phụt!
Hoắc Chiến Đình suýt nữa nước miếng của chính sặc, khuôn mặt đỏ bừng, là thẹn thùng là hổ.
Chương 217: Có khả năng nào, chồng chính là Hoắc Chiến Đình
Tác giả: Đường Tiểu Quả Nhi
"Khụ khụ," Hoắc Chiến Đình ho nhẹ hai tiếng để giảm bớt sự hổ, đó hỏi Tưởng sư trưởng: "Sư trưởng, ngài ?"
Tưởng sư trưởng liếc xéo một cái, đưa bức thư cho Hoắc Chiến Đình: "Cậu tự xem ."
Hoắc Chiến Đình nhận lấy bức thư, nội dung xong chỉ cảm thấy cạn lời. Cô loạn quan hệ nam nữ chứ? Đó là vợ mà!
"Bức thư tố cáo là do ai ?" Hoắc Chiến Đình hỏi Tưởng sư trưởng.
"Nặc danh bỏ hòm thư, cũng ký tên, là ai bỏ, về sẽ cho điều tra," Tưởng sư trưởng .
"Vâng!"
Hoắc Chiến Đình đang bận rộn tập huấn, tạm thời rảnh tay để tra xét bức thư nặc danh, nhưng vẫn cần với Khương Nghiên một tiếng.
Chỉ là Hoắc Chiến Đình còn kịp thì cho Khương Nghiên .
Trần Tái Nam lời đồn, cô tin Khương Nghiên sẽ quyến rũ đàn ông vợ, nên khi tin đồn , cô lập tức tìm Khương Nghiên để xác thực.
"Mọi đều đang đồn cô cùng Hoắc đoàn trưởng chui rừng cây nhỏ, cô quyến rũ đàn ông vợ. cảm thấy cô là như , cho nên chuyện giữa cô và Hoắc đoàn trưởng, là giả đúng ?" Trần Tái Nam hỏi Khương Nghiên.
Thật cô cảm thấy đó là giả, hỏi một chút để yên tâm mà thôi!
Khương Nghiên cuối cùng cũng hiểu tại với ánh mắt kỳ quặc như .
"Là thật đấy!" Khương Nghiên .
Hả?
Trần Tái Nam sững sờ phản ứng kịp, vẻ mặt thể tin nổi Khương Nghiên.
Cảm giác như tam quan đều đập nát vụn.
"Khương Nghiên, cô thể như ?" Trần Tái Nam nên cái gì.
Mấy ngày nay, cô vẫn luôn lấy việc vượt qua Khương Nghiên mục tiêu, lấy Khương Nghiên tấm gương.
Kết quả tấm gương của cô là như thế !
Trần Tái Nam chấp nhận !
Cô kích động: "Khương Nghiên, đàn ông trong thiên hạ nhiều như thế, tại cô cứ nhắm chồng khác? Cô như là đúng, cô..."
"Dừng! còn hết ," Khương Nghiên cắt ngang lời Trần Tái Nam.
Trần Tái Nam bày vẻ mặt cô còn gì để nữa.
Khương Nghiên hắng giọng: "Ừm, nhưng mà khả năng nào, chồng chính là Hoắc Chiến Đình !"
Đôi mắt Trần Tái Nam chợt sáng lên: "Cô nghiêm túc đấy chứ!"
"Ừ!"
Trần Tái Nam vui vẻ: " ngay cô là loại như mà! Cô bọn họ đồn đại khó lắm, cô kiểm điểm, quyến rũ chồng khác, còn tố cáo cô nữa đấy!"
Nếu thêm dầu lửa, tin đồn sẽ lan truyền đến mức !
Khương Nghiên hỏi Trần Tái Nam: "Cô ai là đầu tiên tung tin đồn ?"
"Cái cũng rõ, cũng là bạn cùng phòng thôi. giúp cô hỏi cô xem từ ai nhé?"
Trần Tái Nam xong liền định hỏi bạn cùng phòng.
" cùng cô," Khương Nghiên đuổi theo Trần Tái Nam, cùng tìm bạn cùng phòng của Trần Tái Nam.
Lúc đang là giờ nghỉ giải lao giữa buổi huấn luyện, tất cả đều mặt ở đó, cũng tiện cho Khương Nghiên truy tìm nguồn gốc.
Bị chính chủ tìm tới cửa đối chất, Chu Tiểu Mẫn chút chột , cho nên Khương Nghiên cũng cần tra hỏi gắt gao, cô liền khai thật.
Cô cũng là Từ Hà ở phòng bên cạnh , cô còn dẫn Khương Nghiên và Trần Tái Nam tìm Từ Hà.
Từ Hà cũng là khác . Cứ như theo từng manh mối, cuối cùng phát hiện kẻ tung tin đồn thế mà là Lâm Sương Sương.
Cô bệnh !
Khương Nghiên mặt đen sì tới gốc cây lớn, một tay kéo Lâm Sương Sương dậy!
Lâm Sương Sương hoảng sợ hét lên: "A, Khương Nghiên, cô cái gì , cô điên ?"
"Cô mới điên ! hỏi cô, tại loan tin đồn nhảm và Hoắc Chiến Đình chui rừng cây nhỏ, loạn quan hệ nam nữ?" Khương Nghiên lạnh lùng chất vấn.
" đồn nhảm, tận mắt thấy cô và Hoắc đoàn trưởng chui rừng cây mà. Khương Nghiên, cô quyến rũ đàn ông vợ, cô bại hoại thanh danh quân đội. Cô nếu phận thì nên tự giác cút khỏi trại huấn luyện nữ binh !"
Lâm Sương Sương vốn dĩ định đích mặt xé Khương Nghiên, nhưng nếu Khương Nghiên tìm đến tận nơi thì cô cũng hào phóng thừa nhận.
Hơn nữa, vốn dĩ đây là sự thật, cô sai , gì mà dám nhận!
Mọi Lâm Sương Sương cô tận mắt thấy, vốn tin bảy phần, giờ tin đến chín phần.
"Phá hoại hôn nhân quân nhân là phạm pháp, cảm thấy nên bắt Khương Nghiên , đưa tòa án binh xử lý!"
" đấy, hôn nhân quân nhân pháp luật bảo vệ, Khương Nghiên phá hoại quân hôn là phạm pháp, thể để cô dễ dàng trót lọt !"
", dù tòa án binh thì cũng cút khỏi trại huấn luyện, trại huấn luyện nữ binh cần loại suy đồi đạo đức như thế!"
Từng hô hào đòi đ.á.n.h đòi g.i.ế.c đưa Khương Nghiên tòa án binh!
Khương Nghiên cạn lời: "Trước khi các lan truyền tin đồn, và khi các đòi đ.á.n.h đòi g.i.ế.c đưa tòa án binh, ai hỏi xem vợ của Hoắc đoàn trưởng là ai ?"
"Là ai?" Có lên tiếng hỏi.
Lâm Sương Sương cướp lời, giọng điệu đầy vẻ khinh thường: "Chẳng lẽ là cô? Một kẻ thứ ba hổ mà cũng xứng phu nhân đoàn trưởng ?"
"Xin nhé, yêu của Hoắc Chiến Đình thật đúng là đấy! Cho nên cái chuyện cô cùng đàn ông vợ chui rừng cây nhỏ, phá hoại hôn nhân quân nhân đều thành lập!"
Khương Nghiên là sự thật, nhưng Lâm Sương Sương như một câu chuyện động trời.
"Khương Nghiên, cô chọc c.h.ế.t ? Sao cô thể là yêu của Hoắc đoàn trưởng ? Bây giờ sự việc bại lộ, mắt thấy sắp định tội phá hoại quân hôn, cô liền tới giả mạo phu nhân Hoắc đoàn trưởng để lừa gạt chúng , cô coi chúng là kẻ ngốc hết ?"
Khương Nghiên thật sự hiểu nổi: "Sao thể là yêu của Hoắc Chiến Đình? Hơn nữa chuyện dựng chuyện lung tung là thể qua mặt ? Lãnh đạo thể cho phép ? Chính chủ thể ý kiến ?"
Lâm Sương Sương đột nhiên cứng họng, nổi nữa. Khương Nghiên hình như cũng lý. cô thật sự là vợ Hoắc Chiến Đình ?
Chuyện thể chứ?
Lâm Sương Sương một lòng đuổi Khương Nghiên , theo bản năng liền cho rằng cô cùng Hoắc Chiến Đình rừng cây là chuyện bất chính.
Căn bản nghĩ tới bọn họ thể là vợ chồng thật sự!
"Cô dối, cô là vợ Hoắc đoàn trưởng, cô là kẻ thứ ba chen chân hôn nhân của , cô bại hoại danh dự quân đội, cô phá hoại quân hôn, cô đuổi khỏi quân đội!"
, đây mới là chân tướng!
Phải là như , Khương Nghiên nước bọt dìm c.h.ế.t!
Lâm Sương Sương kích động nhấn mạnh, cô còn sang hỏi những khác: "Các đúng ? Phu nhân Hoắc đoàn trưởng đến tham gia trại huấn luyện nữ binh chứ? Cô ở nhà phu nhân đoàn trưởng sung sướng , chạy tới trại huấn luyện chịu khổ !"
Cho nên, Khương Nghiên chỉ là kẻ thứ ba, đúng ? Khương Nghiên là kẻ thứ ba phá hoại hôn nhân của Hoắc đoàn trưởng, đúng ?
Lâm Sương Sương bức thiết cần khác tán đồng với !
ánh mắt cô quét qua từng , chẳng ai phụ họa theo cô cả!
Trước đó bọn họ chỉ là tin đồn dẫn dắt sai lệch, nghĩ tới khả năng Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình là vợ chồng thật.
Giờ Khương Nghiên chủ động công khai quan hệ vợ chồng với Hoắc Chiến Đình, liền bừng tỉnh!
Tác phong quân đội nghiêm ngặt, Hoắc Chiến Đình dù là đoàn trưởng cũng gan lớn đến mức loạn quan hệ nam nữ.
Trừ khi khoác bộ quân phục màu xanh nữa!
Cho nên, khả năng cao là bọn họ hiểu lầm, Hoắc Chiến Đình và Khương Nghiên thật sự là vợ chồng.
Ừm, hai vợ chồng son chui rừng cây nhỏ, cũng là chuyện hết sức bình thường mà!
Dù thì Lâm Sương Sương cũng thừa nhận Hoắc Chiến Đình và Khương Nghiên là vợ chồng!
Thấy ai tin tưởng , cô còn định thêm...
Chương 218: Lật ngược tình thế
Khương Nghiên cũng ngờ gian phu của là Hoắc Chiến Đình, nhất thời nên gì, chủ yếu là hổ.
Cô căn bản ngờ chuyện và Hoắc Chiến Đình trong rừng cây nhỏ thấy, giờ thì cả thiên hạ đều .
Sau cô còn mặt mũi nào mà nữa đây!
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng đó, Khương Nghiên hổ đến mức chỉ tìm cái lỗ nẻ để chui xuống.
Lâm Sương Sương thấy bộ dạng của Khương Nghiên, tưởng rằng chuyện của cô vạch trần nên hổ và giận dữ đến mức còn mặt mũi, trong lòng đến điên dại!
"Khương Nghiên, nếu là cô, sẽ điều thu dọn tay nải cút xéo ngay, đỡ ở đây mất mặt hổ!" Lâm Sương Sương .
"Tuy năng lực của cô mạnh, nhưng quân đội thể giữ cô !" Chu Dương cũng khéo léo mời Khương Nghiên rời .
"Khương Nghiên, cô đừng giãy giụa nữa, mau cút , đỡ mất mặt hổ!"
" đấy, chúng một đồng đội lẳng lơ, hành vi phóng túng như cô!"
Có chướng mắt hành vi dan díu với đàn ông vợ của Khương Nghiên, hùa theo đòi đuổi cô khỏi quân đội.
Càng ngày càng nhiều lên tiếng, sân huấn luyện vang lên những tiếng đòi đuổi Khương Nghiên .
Khương Nghiên đuổi , còn mang theo cái tội danh oan uổng , cho nên chắc chắn sáng tỏ.
Chỉ là cô ngờ chỉ hổ một lúc mà kích động như , giờ cô gì cũng chẳng ai .
Lúc , khóe mắt Khương Nghiên liếc thấy cái khung leo trèo huấn luyện bên cạnh, cô tới, trực tiếp nhấc bổng lên đập mạnh xuống đất.
Khung leo bằng sắt, nặng, đập xuống đất phát tiếng vang lớn, tiếng ồn ào lập tức im bặt.
Mọi nuốt nước bọt ừng ực, hoảng sợ chằm chằm Khương Nghiên.
Thấy im lặng, Khương Nghiên mới chậm rãi : "Quân đội kỷ luật nghiêm minh, tuyệt đối sẽ cho phép xảy những chuyện bại hoại tác phong, quan hệ nam nữ bất chính như !"
"Đừng đến , Hoắc Chiến Đình là đoàn trưởng, là cán bộ lãnh đạo, càng sẽ những chuyện bại hoại tác phong như thế..."
Khương Nghiên còn hết Lâm Sương Sương cắt ngang: "Vậy chuyện cô và Đoàn trưởng Hoắc chui rừng cây nhỏ hôn giải thích thế nào? tận mắt thấy, tuyệt đối thể sai !"
Nhắc đến chuyện chui rừng cây nhỏ, Khương Nghiên thấy hổ c.h.ế.t.
Lúc Hoắc Chiến Đình kéo cô rừng cây nhỏ, lẽ cô nên từ chối mới !
giờ hối hận cũng vô dụng, Khương Nghiên đành : " và Hoắc Chiến Đình là vợ chồng hợp pháp, đăng ký kết hôn đàng hoàng!"
Hả?
Lời thốt , tất cả đều trợn tròn mắt.
Họ nghĩ tới còn khả năng ? Không chứ, Khương Nghiên thể là vợ chồng với Hoắc Chiến Đình !
Sự đổi thần kỳ quỷ dị khiến cả đám đều sợ ngây .
Chu Dương cũng ngờ chân tướng là như !
Lâm Sương Sương vẻ mặt tin: "Không thể nào, cô thể nào là vợ của Đoàn trưởng Hoắc, cô chính là kẻ thứ ba quyến rũ đàn ông vợ, chính là cô!"
"Thật cô thất vọng , thật sự kẻ thứ ba phá hoại hôn nhân quân nhân. Hơn nữa và Hoắc Chiến Đình vợ chồng thật , hỏi lãnh đạo là ngay, lãnh đạo chắc thể dối nhỉ?"
Hình như cũng lý!
Mọi bắt đầu tin rằng Khương Nghiên thể thực sự là vợ Đoàn trưởng Hoắc!
Chỉ là sự thật quá sốc, khác xa một trời một vực so với chân tướng phá hoại hôn nhân quân nhân, quyến rũ đàn ông vợ đó.
Mọi nhất thời khó mà chấp nhận .
Hơn nữa, họ vu oan cho Khương Nghiên như , liệu cô tìm họ tính sổ ?
Có bắt đầu lo lắng.
Quách Phán Phán nỗi lo , cô cũng nghi ngờ Khương Nghiên dối. Khương Nghiên cô và Hoắc Chiến Đình là vợ chồng, cô liền tin.
" bảo chị Nghiên như mà. Các điều tra rõ chân tướng sự việc bôi nhọ chị Nghiên và Đoàn trưởng Hoắc. Bây giờ tính sổ cho rõ ràng, công khai bôi nhọ nhà cán bộ, tội chồng thêm tội, các nghĩ hình phạt ?"
Khương Nghiên đúng, cô và Hoắc Chiến Đình rốt cuộc vợ chồng thật , hỏi một cái là ngay. Cho dù lãnh đạo bao che cho Hoắc Chiến Đình thì cũng giả .
Đồng đội của Hoắc Chiến Đình, trong khu gia đình chắc chắn đều gặp vợ Đoàn trưởng Hoắc, đến lúc đó hỏi bừa một câu là thật giả.
Khương Nghiên dám hào phóng thừa nhận như , chắc chắn cô đúng là vợ Đoàn trưởng Hoắc!
Vậy thì họ xong đời !
"Đồng chí Khương Nghiên, tội, chúng đó cô và Đoàn trưởng Hoắc là vợ chồng thật, tin lời đồn nên mới hiểu lầm cô, mong cô đừng để bụng!"
"Đồng chí Khương Nghiên, cô nết na, chắc chắn sẽ so đo với chúng nhỉ!"
"Đồng chí Khương Nghiên, là Chu Tiểu Mẫn với cô quyến rũ đàn ông vợ, hành vi phóng túng, cô trách thì trách cô !"
, phạt cô thì sẽ phạt nữa!
Chu Tiểu Mẫn cũng chịu nhận cái nồi : " cũng là Vương Đan !"
Vương Đan điểm danh, cũng bán chị em . Cuối cùng vạch trần , phát hiện đầu sỏ tung tin đồn nhảm chính là Lâm Sương Sương!
Lúc , cũng chẳng quan tâm đến phận cao quý kinh đô của Lâm Sương Sương nữa, để trừng phạt, họ đổ hết lên đầu Lâm Sương Sương!
Lâm Sương Sương suýt tức c.h.ế.t. Phi, một lũ vô ơn bạc nghĩa, ngày thường nịnh bợ lấy lòng cô thì thế .
Cũng may, cô sớm chuẩn !
"Điền Mỹ Lệ, lúc đó với cô là Khương Nghiên quyến rũ đàn ông vợ, chỉ thấy Khương Nghiên và một đàn ông rừng cây nhỏ, cử chỉ mật. sự thật mà, bịa đặt bôi nhọ Khương Nghiên!"
"Sau đó đồn đại như , còn tố cáo lên chỗ Doanh trưởng Chu, liên tưởng đến những gì thấy đó, mới cho rằng Khương Nghiên quyến rũ đàn ông vợ. cùng lắm chỉ là tin lời đồn thôi, chứ hề bịa đặt tin đồn, bôi nhỏ nhà cán bộ!"
Lâm Sương Sương may mắn, lúc cô cảm thấy chuyện vẻ vang cho lắm, cô đích nhúng tay sẽ mất phận đại tiểu thư nhà họ Lâm, nên phủi sạch quan hệ.
Chuẩn , Lâm Sương Sương quả thực từng những lời đó, cô chỉ sự thật thấy.
Điền Mỹ Lệ Lâm Sương Sương cố ý dụ dỗ cô , hại cô hiểu lầm, nhưng bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của Lâm Sương Sương.
Cô dám !
Hơn nữa cô cũng bằng chứng chứng minh Lâm Sương Sương xúi giục.
Cô đắc tội với Khương Nghiên , thể đắc tội c.h.ế.t với Lâm Sương Sương nữa!
"Xin , là hiểu lầm quan hệ giữa Khương Nghiên và Đoàn trưởng Hoắc, tung tin đồn nhảm," Điền Mỹ Lệ nhận tội.
Cô nhận tội cũng , bức thư tố cáo gửi cho Sư trưởng Tưởng và Doanh trưởng Chu cũng là do cô , cô căn bản chối cãi !
Doanh trưởng Chu chút mất mặt, bởi vì cũng tin đồn dẫn dắt sai lầm, cho rằng Khương Nghiên quan hệ nam nữ bất chính.
Mệnh lệnh khai trừ Khương Nghiên, bắt cô rời khỏi trại huấn luyện cũng là do đưa !
Bây giờ chân tướng rõ ràng, Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình là vợ chồng thật, tồn tại chuyện quan hệ nam nữ bất chính!
Doanh trưởng Chu chút xuống đài , đang định qua loa cho qua chuyện thì thấy Khương Nghiên hỏi :
"Doanh trưởng Chu, chịu nỗi oan lớn như , ngài định gì ?"
Sắc mặt Doanh trưởng Chu khó coi, tuy cảm thấy mất mặt nhưng Khương Nghiên hỏi thẳng như , cũng trốn tránh trách nhiệm.
"Là do sơ suất, gây hiểu lầm. Đồng chí Khương Nghiên, nhất định sẽ cho cô một câu trả lời thỏa đáng!" Doanh trưởng Chu cam đoan.
Vừa dứt lời, Hoắc Chiến Đình cùng Sư trưởng Tưởng khoan t.h.a.i đến muộn...