Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 323: Tạm Thời Không Cần Con

Cập nhật lúc: 2025-11-18 07:59:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến nhà, trời còn quá khuya.

Bốn đang ở trong nhà kiểm tra bài vở của Nam Tinh, chuẩn cho buổi gặp mặt ở trường ngày mai.

Thấy hai về, Giang Ái Linh vội vàng dậy bếp, chỉ chốc lát bưng hai chén chè đậu đỏ đậu phộng.

“Vẫn còn nóng đấy, cho thêm chút đường. Đậu phộng với đậu đỏ là thứ bổ khí dưỡng huyết nhất, hai đứa ăn nhiều một chút.”

Cố Tiêu lời cảm ơn, nhận lấy đặt mặt Tô Thanh Nhiễm.

“Em uống nhiều , cần bồi bổ.”

Vừa vặn cô mấy hôm hết kì, đang cần bồi bổ máu.

Vốn là một câu đỗi bình thường, mà ba đều cố nén .

“Tiểu Cố, uống , trong nồi còn mà, uống xong múc thêm.”

Cố Tiêu ngượng nghịu gật đầu, ngoan ngoãn bưng lên uống.

Uống xong chè, Giang Ái Linh lén lút kéo Tô Thanh Nhiễm phòng, “ chút chuyện riêng với Nhiễm Nhiễm, Chấn Hoa cứ ở trò chuyện với Tiểu Cố.”

Dáng vẻ thần thần bí bí của chị dâu Tô Thanh Nhiễm cũng thấy khó hiểu.

Thấy cô cửa đóng chặt, Tô Thanh Nhiễm kìm hỏi: “Chị dâu, chị gì với em? Sao thần thần bí bí thế?”

Chị dâu mím môi , “Cũng chẳng gì, chỉ hỏi em một chút, em với Tiểu Cố tính khi nào thì con?”

Vốn dĩ một chuyện, cô là chị dâu đáng lẽ với em dâu ngay từ khi mới kết hôn.

Chỉ là lúc đó bận quá, vẫn luôn thể .

Khó khăn lắm mới gặp mặt, liền hỏi ý định của hai đứa.

Biết là hỏi chuyện , Tô Thanh Nhiễm bỗng nhiên ngượng ngùng.

“Tụi em mới kết hôn hai tháng, tạm thời tính toán nhiều đến .”

Vốn dĩ cô nghĩ, nửa năm đầu cứ thuận theo tự nhiên, thai thì .

Nếu nửa năm đầu , thì nửa năm cuối tính toán việc tránh thai.

Giang Ái Linh chỉ cho là cô ngại ngùng, : “Cái gì mà ngại chứ, là sợ hai đứa còn trẻ quá kinh nghiệm, mà lớn trong nhà ngại nhiều với hai đứa.

Nếu hai đứa tính con, thì sẽ với em một chút về những điều cần lưu ý khi con, và cả cách chuẩn mang thai.

Nếu tạm thời tính , thì hai đứa cẩn thận một chút.”

Nói xong, chị dâu vội vàng nhoài tới, nhanh chóng thì thầm vài câu bên tai cô.

Khiến mặt Tô Thanh Nhiễm nóng bừng lên.

Nói xong vẫn đủ, bổ sung một câu, “ thúc giục hai đứa , thật cảm thấy em tuổi sinh con vẫn là quá nhỏ, đợi thêm hai năm nữa, 24 tuổi sinh là nhất. Không nhà họ Cố bên đó sốt ruột ?”

Tô Thanh Nhiễm gật gật đầu, chị dâu suy xét lý.

là nên bàn bạc kỹ lưỡng về kế hoạch sinh con.

Vân Vũ

“Cảm ơn chị dâu, em sẽ bàn bạc với Cố Tiêu .”

Buổi tối, Tô Thanh Nhiễm cùng Cố Tiêu tắm rửa xong trở phòng của .

Nằm giường, lúc Cố Tiêu mới tò mò hỏi, “Chị dâu gì với em ? Sao thấy em ngoài cứ là lạ, mặt đỏ nữa?”

Tô Thanh Nhiễm thở dài một tiếng, duỗi tay bịt miệng .

“Không gì, chỉ là hỏi chúng tính khi nào thì con.”

“Vợ ơi, em tính ?”

Sau khi kết hôn, đây vẫn là đầu tiên hai bàn luận về chuyện sinh con.

Trước đây là vì mới kết hôn, gặp lúc trong thôn đang bận rộn, còn kịp suy xét.

Tính toán thời gian, còn một năm rưỡi nữa là sẽ tuyên bố khôi phục thi đại học.

Tuy bây giờ m.a.n.g t.h.a.i vẫn kịp, nhưng đến lúc đó con còn quá nhỏ, chỉ sợ là tinh lực chăm sóc.

“Em đợi thêm hai năm, đợi chúng định hẵng tính đến chuyện con.”

Như cũng là trách nhiệm hơn với con cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-323-tam-thoi-khong-can-con.html.]

Cố Tiêu gật đầu, nhỏ giọng : “Vợ ơi, lời em, thật cũng trễ một chút.

Chúng mới kết hôn, còn tận hưởng vài năm thế giới riêng của hai .

Chị dâu đúng, em bây giờ còn nhỏ, đợi thêm hai năm nữa hãy tính đến chuyện sinh con thì hơn cho sức khỏe của em.”

Tô Thanh Nhiễm chút bất ngờ, “Anh thật sự sốt ruột? Anh cũng còn nhỏ nữa, em chỉ sợ sẽ giục .”

Cố Tiêu giả vờ ấm ức cô, “Em chê già ? Rõ ràng chỉ lớn hơn em 4 tuổi, đúng, là lớn hơn ba tuổi chín tháng.”

Tô Thanh Nhiễm ôm cánh tay , : “Em sai , thật chẳng già chút nào. Lần tới cha hỏi, thì tự nghĩ cách nhé.”

Cố Tiêu "ừ" một tiếng, dựa sát bên cạnh cô, “Vợ ơi—”

Tô Thanh Nhiễm giọng điệu liền rợn da đầu, vội vàng đưa tay chắn , “Hôm nay .”

Cố Tiêu khựng tay , “Anh , chỉ dựa gần em ngủ thôi mà.”

Tô Thanh Nhiễm, “... , nếu tính con, thì ngày mai trạm y tế mua chút cái đó về.”

Cố Tiêu sững sờ một lát, “Cái nào?”

Vừa , lập tức hiểu, “Được, mua.”

Sau khi kết hôn, hai vẫn luôn ở phòng tân hôn, trừ mấy ngày cô đến kỳ nghỉ lễ, hầu như ngày nào cũng ngủ khuya.

Hôm nay thành, hiếm khi ngủ sớm một đêm.

Sáng hôm .

Cố Tiêu quả nhiên thần thần bí bí một chuyến trạm y tế, mua đồ vật về.

Tiện thể còn mang tiền bán hàng đêm qua ba thức khuya bán về.

Tô Thanh Nhiễm bất ngờ, “Sao nhiều thế? Hàng hôm qua bán hết sạch ?”

Cố Tiêu gật đầu, “Ừ, lâu lắm , đông lắm, họ bận rộn đến khuya.”

Tô Thanh Nhiễm nhận tiền đếm đếm, “Hình như vẫn còn nhiều hơn?”

Cố Tiêu giải thích: “Trước đây ba họ em cũng đang giúp, hôm qua thấy , liền trừ tiền vốn, lợi nhuận còn chia năm phần.”

Tô Thanh Nhiễm chút ngượng, đồ cô đưa thanh toán theo giá thị trường bên ngoài , giờ còn kiếm thêm một phần lợi nhuận nữa.

Tính toán như , so với cô tự một đây, kiếm còn nhiều hơn.

Quan trọng là, một khắp hang cùng ngõ hẻm mòn cả chân, đến khản cả giọng.

Bây giờ chỉ cần động ngón tay, chờ nhận tiền là , so với đây nhẹ nhàng hơn nhiều.

Nghe Cố Tiêu bốn kiên quyết chia như , cô liền thêm gì nữa.

Cẩn thận cất bộ tiền đưa , để chung với tiền đó.

Trước khi kết hôn, Cố Tiêu từng đưa cho cô 3500 đồng, vốn là dùng khi kết hôn.

Hai kết hôn quả thật cũng tiêu ít tiền.

thu tiền mừng, cộng thêm tiền kiếm thời gian , thành 5000 đồng.

Lãi suất ngân hàng bây giờ cũng cao, cô cũng quá phô trương để khác .

Cho nên khi rõ với Cố Tiêu về gian, cô cũng lười gửi ngân hàng nữa, trực tiếp đặt ở bên trong, càng an .

Với tốc độ kiếm tiền hiện tại, Tô Thanh Nhiễm tỏ vẻ hài lòng.

An hết, chỉ cần luôn tiền thu .

Còn chuyện kiếm tiền lớn, chờ cơ hội nơi khác, bung tay bung chân một phiếu lớn.

Chỉ là điều khiến cô ngờ tới chính là, cơ hội đến nhanh như .

 

 

 

 

 

Loading...