Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 322: Vào Núi Gieo Giống
Cập nhật lúc: 2025-11-18 07:59:08
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai xong vô cùng bất ngờ, ngờ Chu Khai Thành thiết với bên đến ?
Đến cả những chuyện nhỏ ông cũng rõ mồn một, thảo nào đó đề nghị đặt việc trồng thảo d.ư.ợ.c ở đây.
Thế thì bọn họ sốt ruột đổi chỗ chẳng là...?
Ngoài , hai cũng vô cùng mừng rỡ, ngờ nhất thời lỡ lời đồng ý ở ăn cơm, ăn món thịt thỏ cay xé lưỡi chính tông nhất!
Rất nhanh, từng mâm thức ăn đủ màu sắc, hương vị bưng từ nhà bếp nhà họ Cố.
Đại đội trưởng và Cố Tiêu hai giúp dọn dẹp bàn ghế, chia phát chén đũa, bày biện.
Hai vị kỹ thuật viên bàn ăn bày đầy thức ăn, gà thỏ, cá tôm...
Vốn định tạm bợ ở ăn vài miếng, ngờ phong phú đến thế.
Nhiều món trông còn hoa mỹ hơn cả tiệm cơm quốc doanh.
Thậm chí những món họ đây căn bản từng ăn.
Chu Khai Thành tuy trải qua chuyện lớn, nên bình tĩnh hơn hai một chút.
mức độ thịnh soạn cũng là ông đoán .
Nhìn lướt qua Quách chủ nhiệm vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ông bỗng nhiên hiểu một chuyện.
Lần bảo ông hỏi Dương Sơn cân nhắc việc trồng thảo d.ư.ợ.c , rõ ràng chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là , ông cố tình tự chạy tới chuyện trực tiếp.
mặt , ông gì.
Đại đội trưởng nhiệt tình lên, giục nhanh chóng ăn khi còn nóng.
Mọi xôn xao cầm đũa, khi nếm thử thì lời khen ngớt.
Ba vị khách đều thuộc phái ăn uống từ tốn, chậm rãi ung dung, nhưng đôi đũa vẫn ngừng nghỉ.
Ăn cơm xong, hai vị kỹ thuật viên chủ động đề nghị núi xem.
“Cứ để đồng chí Tiểu Cố dẫn chúng là .”
Chu Khai Thành cũng lên, “Dù cũng việc gì, cùng các vị núi xem chung.”
Hai vị kỹ thuật viên thường xuyên dã ngoại, chút lo lắng ông chịu nổi .
Biết ông vốn là xuất quân nhân, lúc mới yên tâm, đồng ý cùng .
Cố Tiêu vốn để Tô Thanh Nhiễm ở nhà, đừng theo.
là Lâm Ngọc Trân , cô nghĩ thêm một sẽ thêm một phần sức lực, chừng lúc mấu chốt thể giúp gì.
Cô chuyến núi , ý nghĩa gì đối với Dương Sơn.
Có cô ở, việc giao tiếp với hai vị kỹ thuật viên cũng tiện lợi hơn.
Tô Thanh Nhiễm thấy kiên quyết , liền cũng chuẩn cùng.
Một đoàn rầm rộ núi, may mắn đường đều là Cố Tiêu thăm dò , cũng quá khó khăn.
Sự phân bố thảo dược, cũng đại khái đ.á.n.h dấu .
Toàn bộ quá trình thăm núi diễn thuận lợi, cũng khiến hai vị kỹ thuật viên gặp quá nhiều vất vả.
Trên sườn núi hoang, trong rừng cây, cả bờ sông ẩm ướt đều phát hiện bóng dáng thảo d.ư.ợ.c hoang dã.
Điều chứng tỏ, môi trường nơi thích hợp cho các loại thảo d.ư.ợ.c sinh trưởng, và cũng đủ điều kiện để dưỡng d.ụ.c hoang dã.
Ban đầu, Tô Thanh Nhiễm đưa phương án dự phòng cho hai , rằng họ thể cân nhắc tự bỏ tiền gieo trồng.
khi hai vị kỹ thuật viên trở từ trong núi, họ đổi ý định.
“Lãnh đạo, cảm thấy Dương Sơn đủ điều kiện dưỡng d.ụ.c thảo d.ư.ợ.c hoang dã. Sau khi trở về chúng sẽ lập tức hồ sơ xin lên cấp , xem thể nhanh chóng đưa hạt giống và cây con về đây , lúc đó chúng sẽ cùng đến sắp xếp.”
Chu Khai Thành gật đầu đồng ý, “Vậy phiền hai vị đồng chí.”
Ra khỏi núi, ba liền lập tức về thành phố.
Vân Vũ
Hai vị kỹ thuật viên cũng lập tức về tỉnh thành để hồ sơ xin.
Kết hợp tình hình thực tế của Dương Sơn, phương án gieo trồng thảo d.ư.ợ.c hoang dã nhanh chóng định .
Có các loại thảo d.ư.ợ.c ngắn hạn gieo xong thể thu hoạch ngay, như Kim Ngân, Bản Lam Căn...
Cũng các loại thảo d.ư.ợ.c trung hạn cần hai ba năm mới thấy lời, ví dụ như Sài Hồ, Hoàng Kỳ, Liên Kiều các thứ.
Vài ngày , hai vị kỹ thuật viên nữa đến, chỉ mang theo đủ hạt giống và cây con, mà còn mang theo hành lý cá nhân.
Chuẩn cắm rễ ở Dương Sơn, cùng chỉ đạo thành việc gieo trồng thảo d.ư.ợ.c ngoài tự nhiên.
Cứ thế mà bận rộn, nửa tháng trôi qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-322-vao-nui-gieo-giong.html.]
Đội sản xuất thời gian vốn bận, giờ còn lên núi trồng thảo dược, nhân lực càng căng thẳng.
Cố Tiêu là lực lượng chủ lực lên núi, đương nhiên thể vắng mặt.
Quách Tứ Hải, Trương Binh và Triệu Quân cũng đều đại đội trưởng sắp xếp cùng lên núi trồng thảo dược.
Ban ngày mệt đến đau lưng mỏi gối, buổi tối càng thể nào chạy thành .
Cho nên, nửa tháng mấy hầu như thành bán hàng.
Mãi cho đến khi việc gieo trồng thảo d.ư.ợ.c kết thúc, mấy mới giành tự do.
Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm tính toán tiếp tục đưa Lâm Ngọc Trân và Nam Tinh thành, về nhà thăm đại ca đại tẩu.
Đại ca đại tẩu thời gian bận việc nhà xong bận công việc, tiện thể tìm xong trường học cho Nam Tinh chuyển tới.
Muốn đưa Nam Tinh qua đó để giáo viên xem .
Cho nên, hai tính toán Chủ nhật cùng , buổi tối ở thành phố một đêm, hôm thứ Hai qua trường học về thôn.
Vừa lúc họ cũng tìm cơ hội bán một mẻ hàng.
Mấy từ trong thôn mang theo ít rau dại theo mùa và trứng gà qua.
Về đến nhà ở thành phố, phát hiện trong ngoài phòng đổi diện mạo.
Trong phòng bố trí ấm cúng hơn.
Cây lựu trong sân cao lên một đoạn, trong một góc còn đại ca đại tẩu trồng một ít hành cọng, hẹ non và rau xanh.
Hai đây là thói quen hình thành một thời gian ở Dương Sơn.
Cứ thấy đất là trồng chút gì.
Nếu trong khu tập thể quy định nuôi gà, hai thật sự nuôi hai con gà trong sân, như sẽ cần mua trứng gà.
Mấy , thu xếp đồ đạc mang đến.
Tô Thanh Nhiễm hỏi về việc sắp xếp công việc của hai .
“Giờ bắt đầu quen , cảm giác về như . Ở thành phố sắp xếp thỏa, chúng nghỉ phép là thể về thôn thăm các em.”
Lâm Ngọc Trân hỏi về chuyện nhà họ Giang.
Giang Ái Linh lắc lắc đầu, “Dù từ hôm đó về , mấy liền đến nữa.”
Lâm Ngọc Trân gật gật đầu, yên tâm.
Chỉ cần ai đến gây rối là .
Đến giữa buổi chiều, Tô Thanh Nhiễm giờ, kéo Cố Tiêu chuẩn ngoài.
“Mẹ, đại ca, đại tẩu, con với Cố Tiêu tính ngoài dạo, buổi tối tụi con sẽ về ăn cơm tối.”
Mọi chỉ cho là vợ chồng trẻ gian riêng.
Cười đồng ý, “Đi , ngoài dạo cũng . Giờ rạp chiếu phim còn mới chiếu một bộ phim, rảnh rỗi thì xem thử.”
Hai đồng ý cửa.
Bất quá xem phim thì rảnh lo.
Trở căn nhà nhỏ, Quách Tứ Hải ba vẫn đến.
Tô Thanh Nhiễm vội vàng mang hàng hóa chuẩn bán .
Cố Tiêu lấy cái sọt và bao tải, sửa sang cho bên trong.
Đang lúc bận rộn, Quách Tứ Hải ba lén lút dẫm bóng đêm sân.
“Hôm nay nhiều hàng đến thế!”
Tô Thanh Nhiễm ngẩng đầu với ba , “Đến ? Ăn cơm xong ?”
Ba đồng loạt gật đầu, “Ăn , chị dâu, hai ăn , còn cứ giao cho ba đứa là .”
“Phải đấy, hai ăn cơm xong sớm về một chút, đỡ để Giáo sư Lâm cùng lo lắng.”
Cố Tiêu gật đầu, rửa tay kéo Tô Thanh Nhiễm rời .
Hai đầu tiên tiệm cơm quốc doanh ăn bữa cơm tối, mới chầm chậm bộ về nhà.