Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 310: Lấy lại nhà
Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:21:42
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm .
Trước khi xuất phát, Cố Tiêu và Tô Chấn Hoa khuân hết hành lý của hai lên xe.
Dưới sự khuyên bảo của Tô Thanh Nhiễm, hai còn mang theo ít nồi niêu xoong chảo cùng gạo, mì, lương thực, dầu ăn.
Mấy thứ tuy rằng trong thành đều thể mua , nhưng dù mua sắm bộ từng món một cũng đơn giản.
Cố gắng mang theo những thứ cần thiết cho sinh hoạt cơ bản , chậm trễ việc của hai , còn thì từ từ sắm sửa thêm.
Vào thành, mấy thẳng đến ủy ban khu phố.
Nhân viên công tác hợp tác, lập tức dẫn cùng gỡ niêm phong, và trả chìa khóa.
Cánh cổng lớn lâu ngày động đẩy , phát tiếng "kẽo kẹt" thê lương.
Chờ thấy tình hình trong sân , bốn đều sững sờ tại chỗ.
Tô Thanh Nhiễm còn đỡ hơn một chút, dù cô từng về , cũng chuẩn tâm lý.
Anh Tô Chấn Hoa và chị Giang Ái Linh đều là đầu tiên , thật sự cảnh tượng mắt dọa cho sợ nhẹ.
Trong sân đầy cỏ dại, tả tơi chịu nổi.
Vào phòng, mặt đất một mảnh hỗn độn, cửa sổ sớm phủ một tầng bụi dày đặc.
Đồ vật thấy thể lý giải, nhưng sàn nhà cũng đập hỏng, đất trong sân cũng đào bới lung tung rối loạn.
Không cần đoán, liền khẳng định liên quan đến Viện trưởng Tào .
Anh Tô Chấn Hoa tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, “Tìm đồ vật thì tìm đồ vật, đào cả cây lựu trong sân ?”
Tô Thanh Nhiễm cũng đang khó chịu, câu hiểu nhịn .
“Anh, , dọn dẹp một chút là , đầu em tìm một cây lựu khác trồng .”
Hai mắng cũng vô dụng, buông hành lý liền bắt đầu thu dọn.
Nhổ cỏ, lấp đất, dọn dẹp tạp vật, bận rộn cả một buổi sáng, bốn mới coi như miễn cưỡng quét tước sạch sẽ trong phòng ngoài sân.
mặt đất lồi lõm thật sự khó coi, tường cũng ố vàng loang lổ.
Cố Tiêu đề nghị, “Ngày mai mua chút vôi, xi măng cùng sơn trắng, trát tường và nền nhà cho gọn gàng.”
Anh Tô Chấn Hoa phiền , “Không cần , khó coi thì khó coi, dù cũng thể ở , và thím con hai từ từ thu dọn là .”
Ăn cơm trưa xong, hai liền đơn vị báo danh.
Chờ hai , Tô Thanh Nhiễm cầm chiếc chìa khóa dự phòng của .
Trong nhà một món đồ nội thất cũng .
Trời lạnh như , hai còn mang theo chăn chiếu tính toán ngủ đất.
Tô Thanh Nhiễm thật sự đau lòng, tính toán lấy đồ nội thất cất trong gian dùng .
Cô chỉ lấy một cái giường, một cái bàn cùng hai cái ghế.
Làm hai ít nhất chỗ ngủ và chỗ ăn cơm.
Lấy xong đồ nội thất, cô chọn một cây lựu non, đều là cành cắt từ cây lựu lớn đây, trồng .
Vẫn trồng ở vị trí cây lựu ban đầu.
Cố Tiêu xem đến kịp , trợn mắt há hốc mồm.
Biết là một chuyện, tận mắt thấy là một chuyện khác.
Tô Thanh Nhiễm một cái, “Tới cũng tới , lát nữa chợ đen thử xem ?”
Cố Tiêu gật đầu, “Vậy về tiểu viện , chờ tối muộn qua đó.”
Tô Thanh Nhiễm lâu tới tiểu viện, nhưng năm thời gian , Cố Tiêu tới vài .
Hai cùng dọn dẹp sơ căn nhà ở.
Cho đến khi trời sắp tối, lúc mới lấy những thứ chuẩn bán.
Vẫn là gà và trứng gà dễ bán nhất.
Tô Thanh Nhiễm rõ lắm tình hình bên chợ đen, liền hỏi Cố Tiêu,
“Mấy con gà cần thịt sạch sẽ mang qua ?”
Cố Tiêu nghĩ nghĩ, “Không cần, phiền phức quá, hơn nữa gà sống càng dễ bán giá.”
“Vạn nhất đường gà gáy lên thì ? Hay là lát nữa em theo cùng nhé?”
Cố Tiêu cô mạo hiểm theo cùng.
“Không cần, chỗ đó cũng xa, cách.”
Nói , Cố Tiêu liền vớ lấy một con gà, bẻ cong cổ gà, trực tiếp ấn đầu nó xuống cánh.
Rồi từng con từng con bỏ giỏ, gà quả nhiên ngoan ngoãn như c·hết.
“Đây là bản năng của gà, chỉ là giả c·hết thôi, nhất thời sẽ kêu.”
Nói , che một cái bao tải lên giỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-310-lay-lai-nha.html.]
“Anh , em ở nhà chờ , đừng chạy lung tung, gõ cửa cũng cần mở, mang chìa khóa riêng.”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu đồng ý.
Cố Tiêu đầy một tiếng liền trở .
Xem việc bán hàng thuận lợi, tay nhanh.
Vừa hỏi mới , một con gà ở chợ đen thế mà bán năm đồng một con.
Vậy đây cô bán ba đồng một con tính là gì?
Nhận lấy tiền Cố Tiêu đưa qua, Tô Thanh Nhiễm hí hửng đếm đếm, “Thời gian còn sớm, thêm chuyến nữa ?”
Cố Tiêu cô một cái, “Không , mới bắt đầu vẫn nên cẩn thận một chút, chờ bảo đảm an , lấy nhiều hơn.”
“Được, về nhà thôi.”
Vân Vũ
Hôm nay là ngày thứ ba hai kết hôn.
Liên tiếp hai buổi tối đều ngủ muộn.
Hôm nay còn thành, quét tước vệ sinh, còn chợ đen ăn.
Tô Thanh Nhiễm liền đương nhiên cảm thấy Cố Tiêu khẳng định cũng giống cô, sức lực đều tiêu hao gần hết .
Nào mệt chút nào.
Tắm rửa một cái trở về, trở nên thần thái sáng láng.
Buổi tối tắt đèn, liền giống như nam châm tự động dính đây.
“Vợ ơi...”
Tô Thanh Nhiễm giọng liền thấy , trực tiếp đẩy cảm thấy quá tổn thương .
Liền lời thấm thía : “Ông xã, em thấy sinh hoạt vẫn nên tiết chế một chút, thể ỷ tuổi trẻ mà càn, đúng ?”
Cố Tiêu tiếng "ông xã" của cô gọi, cả mơ màng.
Thậm chí còn rõ "ừ" một tiếng.
Hoàn hồn mới phát hiện gài bẫy, “Vợ ơi, ban ngày tiết chế mà.”
Tô Thanh Nhiễm nghiến răng nghiến lợi : “Còn như , em cho ngủ đất!”
Cố Tiêu, “......”
Anh mới kết hôn đuổi xuống giường ngủ đất.
“Vậy ôm ngủ là chứ?”
“Được !”
Hơn một tiếng , Tô Thanh Nhiễm thò một bàn tay khỏi chăn, "bốp" một tiếng vỗ lưng .
“Lão nương tin mới lạ!”
Vừa dứt lời, bụng liền tự chủ mà kêu "ục ục".
Cố Tiêu vội vàng xuống giường, mặc quần áo , “Vợ ơi em đói bụng ? Anh bếp nấu mì nhé.”
Tô Thanh Nhiễm đích xác sắp c·hết đói.
Hai ngày , thể lực tiêu hao lớn, lượng cơm ăn cũng theo đó mà tăng lên một chút.
Chờ Cố Tiêu bưng một tô mì lớn , vốn định cho chút sắc mặt xem, mùi hương xong vẫn là hổ mà nuốt nước miếng.
“Thịt thái ở ?”
“Tối nay qua bên cạnh lượm lặt.”
“......”
Tô Thanh Nhiễm nhận lấy ăn gần nửa tô, thoáng áp xuống cảm giác đói bụng, cũng dám ăn nữa.
Cố Tiêu nhíu mày, “Ăn nhiêu đó thôi? Như con mèo .”
Chê bai xong, tự ăn hết chỗ mì còn .
Dọn dẹp đơn giản một chút, lúc mới giường.
“Ngày mai việc gì, cần dậy quá sớm.”
Tô Thanh Nhiễm "ừ" một tiếng, hôn mê ngủ.
Sau khi kết hôn, cô chỉ ăn nhiều, ngủ cũng sâu hơn.
Ngủ một giấc thể tới rạng sáng, mộng cũng ít.
Nói chung, thích ứng còn tính là tồi.