Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 309: Về thành công tác
Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:21:41
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau đó Tô Thanh Nhiễm nhớ rõ ngủ như thế nào.
Chỉ nhớ là cùng Cố Tiêu bàn bạc chuyện buôn bán kiếm tiền , mãi mí mắt nặng trĩu chịu .
Thật sự là quá buồn ngủ.
Buổi sáng ngoài ý mà dậy muộn.
Tỉnh , Cố Tiêu còn trong phòng.
Nhìn qua giờ, tám giờ rưỡi sáng.
Tuy tính quá muộn, nhưng với nhà quê mà , giờ ai nấy xuống đồng việc .
Cha chồng sẽ gì, nhưng khác mà thì cũng ngại.
Dù đây cũng là ngày đầu tiên tân hôn.
Thế là cô nhanh chóng vén chăn xuống giường, mặc quần áo nhanh chóng, múc nước rửa mặt đ.á.n.h răng.
Vừa khom lưng, cô liền ê ẩm đến mức nhíu mặt .
lúc , Cố Tiêu .
Tưởng cô thoải mái chỗ nào, vội vàng chạy tới, “Làm thế? Trẹo lưng hả?”
Tô Thanh Nhiễm hung hăng liếc một cái, hừ một tiếng: “Toàn là chuyện đấy!”
Cố Tiêu ngẩn một lát, lập tức đỏ mặt, “Anh xin , vợ ơi, để xoa bóp cho em nhé?”
Tô Thanh Nhiễm từ chối, xoay xuống ghế, tiện miệng hỏi: “ , cha ngoài ?”
“Ra ngoài cả , buổi sáng để cơm sáng trong nồi cho , bên cạnh bưng cơm sáng sang đây.
Này, em thích ăn trứng luộc, cố ý chiên cho em trứng ốp la đấy.”
Tô Thanh Nhiễm ngờ hai cụ còn cố ý để cơm sáng cho vợ chồng , càng thêm ngượng ngùng.
“Sáng nay họ gì chứ?”
“Không , em yên tâm , xin nghỉ với cha , hôm nay hai nghỉ ngơi một ngày.”
“... Anh thế nào?”
“Chỉ hôm qua rượu mệt quá, cần nghỉ ngơi, gì khác.”
Tô Thanh Nhiễm thở phào nhẹ nhõm, đàn ông của cô rốt cuộc cũng học cách khéo.
Lại thấy quầng mắt thâm của , cô bật .
Anh mang quầng mắt thâm như thế xin nghỉ với Đại đội trưởng, khiến nghĩ nhiều mới là lạ.
Vân Vũ
Thôi kệ, cả, mất mặt thì mất mặt .
Ăn xong cơm sáng, hai rảnh rỗi, chuẩn cùng về nhà đẻ thăm.
Đến nơi, cả, chị dâu cùng cô ba đều đang ở nhà.
Đang cầm một bức điện báo xem.
Thấy hai , vội vàng vui vẻ dọn ghế đây, bảo hai .
“Nhiễm Nhiễm, chú Cố, hai đứa về đúng lúc, đơn vị của cả và chị dâu con điện báo về, bảo cả hai mau chóng về đơn vị việc!”
Tô Thanh Nhiễm lộ vẻ kinh hỉ, “Tốt quá, đây chính là tin mừng!”
Hai ở đây ăn , đích xác cũng chán, sớm mong ngóng thể .
“Anh cả, chị dâu, hai định khi nào về thành?”
“Ngày mai ! Chiều mai tụi tới đơn vị báo danh, định sớm một chút cũng vững tâm hơn.”
Nghe hai ngày mai thành, Cố Tiêu chủ động đề nghị lái xe đưa họ.
Lại hỏi, “Vậy hai khi về chỗ ở ?”
Lâm Ngọc Trân gật đầu, giải thích: “Sáng nay gọi điện thoại về thành hỏi , theo chính sách, căn nhà đây của sẽ trả .
Chờ cả và chị dâu con về thành, thì thủ tục cho xong, lấy chìa khóa nhà.”
Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm đều bất ngờ.
Chỉ là dậy muộn một hồi, ngờ sáng sớm xảy nhiều chuyện như .
Có lẽ là bởi vì bài báo báo chí hôm qua tác dụng thúc đẩy, mặc kệ thế nào, chuyện đều đang phát triển theo hướng .
Anh Tô Chấn Hoa và chị Giang Ái Linh đều kích động, chỉ lo lắng mỗi chuyện thằng Nam Tinh với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-309-ve-thanh-cong-tac.html.]
Trước đây em gái gánh vác hộ họ lâu như gánh nặng.
Nay kết hôn thành gia, nhiệm vụ chăm sóc và Nam Tinh tự nhiên là của họ.
nếu giờ mà thành, sắp xếp chỗ ở cho hai cũng là vấn đề.
Bà Lâm Ngọc Trân suy xét kỹ cho họ .
“Các con cứ yên tâm về , hết cứ thủ tục để lấy nhà , chắc tốn ít thời gian dọn dẹp.
Rồi các con lâu như , bên đơn vị cũng cần thích ứng một thời gian.
Thế nhé, chờ tháng Chín khai giảng, cũng đến học kỳ mới, đến lúc đó thủ tục chuyển trường cho thằng Nam Tinh.
Khoảng thời gian ở đây tiếp tục giống đậu tương lai tạo vụ xuân, vặn giúp các con trông thằng Nam Tinh.”
Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm cũng gật đầu tán thành, “Sắp xếp như là nhất, hai đứa con ở đây chiếu cố, cần lo lắng.”
Hai nghĩ nghĩ , mắt đích xác chỉ thể như thế.
“Vậy vất vả , cả Nhiễm Nhiễm và chú Cố nữa, chờ tụi con ở trong thành sắp xếp thỏa, thời gian sẽ ngay.”
“Được, vội, cứ từ từ.”
Bàn bạc xong, cả và chị dâu liền bắt đầu thu dọn hành lý.
Tô Thanh Nhiễm nhớ tới cảnh tượng về nhà xem đây, khỏi lo lắng.
Căn nhà bây giờ phá thành cái dạng gì.
Phỏng chừng tường, sàn nhà... tất cả đều sửa sang .
Tất cả đồ đạc lớn bé trong nhà, tất thảy đều mua sắm .
Thế là cô kéo Cố Tiêu sang một bên bàn bạc, lấy ít tiền cho hai mượn để mua sắm đồ đạc .
Rốt cuộc tiền lương đây cả và chị dâu lĩnh cơ bản đều dùng hết việc của cô.
Cố Tiêu vui vẻ đồng ý, “Đấy cũng là nhà em, vốn dĩ cũng nên chúng góp một tay.”
Hai mới đưa ý cho mượn tiền, liền ba đồng thanh từ chối.
“Hai đứa mới kết hôn, tổ ấm nhỏ mới thành lập, đúng là lúc dùng tiền, tụi giúp gì đành, thể đòi tiền của các con?”
Bà Lâm Ngọc Trân sớm mang tiền chuẩn sẵn .
“Đây là cha các con về đưa cho , là tiền bồi thường và tiền lương của ông , bảo cả và chị dâu con cầm tiền thành.
Trong nhà cần sửa thì sửa, cần mua sắm thì mua sắm, ngại tiêu tiền.
Tiền còn thể kiếm, nhiều chúng kiếm tiền, sợ gì.”
Tô Thanh Nhiễm thấy cha để tiền, liền cũng còn kiên trì nữa.
“Vậy hai cứ xài , đủ thì cứ .”
Ngày mai họ thành, cô cũng theo cùng xem, nhỡ vấn đề gì, còn thể cùng bàn bạc.
Thế là cô dứt khoát xin nghỉ nữa, thẳng đến Điểm Đầu Hoa việc.
Tới Điểm Đầu Hoa, khó tránh Từ Kiều cùng mấy cô gái trẻ vây quanh trêu chọc một hồi.
“Chị Nhiễm hôm nay trông rạng rỡ quá nha, mới kết hôn đến đây việc ?”
Mấy bà thím đều là kinh nghiệm, về phía Tô Thanh Nhiễm ánh mắt càng vẻ thâm ý.
Cũng may cô Cố ( chồng) ở đây, nhanh liền giúp chuyển đề tài.
Rồi kéo cô sang một bên hỏi, “Sao nghỉ ngơi thêm chút ở nhà? Ngày mai tới cũng muộn.”
Tô Thanh Nhiễm vui vẻ kể chuyện ngày mai thành.
Biết chị cả về thành , ai nấy đều khỏi vui mừng cho họ.
“Hai đứa cứ yên tâm cùng , trong nhà bọn lo.”
Hiện tại ở Điểm Đầu Hoa, việc Đầu Hoa và Giả Lĩnh Tử đều quỹ đạo, cũng đều thành thạo công việc.
Mặc dù cô ở đây, cũng sẽ chậm trễ chuyện gì.
Tô Thanh Nhiễm yên tâm đồng ý.