Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 308: nhất định phải hiện tại nói sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:21:40
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vợ chồng trẻ dậy tiễn khách.
Chờ tiễn xong những vị khách đến từ xa, Tô Cảnh Sơn cũng lên đường.
Chiếc xe nhỏ đến đón ông đậu ở cửa thôn.
Tô Thanh Nhiễm xách một chiếc rương từ phòng tân hôn , đưa cho ông.
Tô Cảnh Sơn bên trong đựng bộ là những tư liệu quý báu nhất của , như tìm bảo vật, vội vàng cẩn thận nhận lấy.
“Nhiễm Nhiễm, thấy con hạnh phúc như , ba yên tâm , các con đều thật .”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu, dõi theo bóng lưng cha rời .
Chờ xe xa, Cố Tiêu mới vỗ vỗ vai cô.
“Vợ , đừng buồn.”
Tô Thanh Nhiễm lắc đầu, “Con , ba là vì lý tưởng của ông, cuối cùng cũng thể thoải mái dốc lòng sự nghiệp mà ông yêu thích.”
Cho nên cũng tính là buồn, ngược còn cảm thấy vui vẻ cho ông.
Cô thể thấy rõ ràng, xuất phát của cha, khác với cái bóng lưng cô thấy ở ga xe lửa .
Con một khi sự nghiệp để phấn đấu, cả sẽ trở nên rạng rỡ sáng lên.
Lâm Ngọc Trân cũng , tuy chỉ ngắn ngủi gặp gỡ chồng chia xa.
cũng vì ông thể tìm niềm đam mê của mà cảm thấy vui vẻ.
________________________________________
Mệt mỏi cả một ngày, việc sắp xếp buổi tối tương đối đơn giản hơn nhiều.
Gia đình họ Cố mời nhà họ Tô sang, hai bên gia đình cùng , dùng bữa cơm đơn giản thường ngày.
Tùy ý tâm sự chuyện nhà, là ấm áp.
Ăn cơm xong, Cố giục về nghỉ ngơi.
Cũng bảo Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm về phòng tân hôn của , hôm nay náo động phòng hai mệt mỏi ít.
Tiền mừng thu hôm nay, cũng cô dùng một chiếc hộp sắt đựng , đưa hết cho con dâu.
Hai đồng ý trở về phòng tân hôn.
Vừa mới đóng cửa lớn , Cố Tiêu cúi trực tiếp bế bổng cô lên.
“Vợ , cuối cùng chỉ còn hai chúng .”
Ngày hôm nay, thực sự vui, nhưng cũng thật quá dài lâu.
So với sự náo nhiệt, càng mong chờ ở riêng với cô.
Tô Thanh Nhiễm hoảng sợ, bản năng ôm lấy cổ , quanh một vòng.
“Tối nay sẽ đến náo nữa chứ?”
“Sẽ , tường rào cao như , trèo cũng .”
Nói , liền sải bước ôm về phía phòng ngủ.
Tiện tay ném chiếc hộp sắt đựng đầy tiền mừng sang một bên bàn.
Ôm cô cùng ngã chiếc giường mềm mại.
“Vợ , hôm nay em thật .”
Nói xong, liền đặt một nụ hôn lên trán cô.
Không khí đang lúc vặn, Tô Thanh Nhiễm lạc đề kêu lên một tiếng.
“Dưới chăn hình như cái gì, cộm đến khó chịu.”
Cố Tiêu vội vàng vén chăn lên.
“Suýt chút nữa quên mất, sáng nay và Hiểu Lôi đến rải đồ, là ngụ ý sớm sinh quý tử.”
Tô Thanh Nhiễm liếc , táo đỏ, đậu phộng, nhãn lồng, hạt sen, quả nhiên là táo sinh hoa quế (đồng âm với sớm sinh quý tử).
Bị gián đoạn như , cô cuối cùng cũng tìm cơ hội đưa yêu cầu của .
“Em tắm rửa một chút .”
Cố Tiêu gật đầu, “Vậy để nhà bếp đun nước nóng.”
“Được, em sẽ trải giường một chút.”
Nói , hai liền bắt đầu chia hành động.
Tô Thanh Nhiễm lấy một tấm ga giường sạch sẽ, trải giường, tháo kẹp tóc và hoa cài tóc đầu xuống, khi chải tóc suôn mượt thì buông hết lưng.
Vừa xong, bên Cố Tiêu đun xong nước nóng.
Bồn tắm là bồn mới đóng, rộng hơn một chút so với cái bồn đây của cô.
Tháng Giêng qua, ban đêm lạnh lẽo, Tô Thanh Nhiễm vội vàng ngâm một lúc, tắm rửa sạch sẽ xong thì bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-308-nhat-dinh-phai-hien-tai-noi-sao.html.]
Mặc chiếc áo ngủ mới chuẩn .
Vốn định nhanh chân chạy đến phòng ngủ, nào ngờ Cố Tiêu đang đợi cô ở cửa.
Dường như sớm đoán cô sẽ mặc mỏng manh như , trực tiếp dùng chăn bọc lấy cô, ôm trở về phòng ngủ.
“Anh cũng tắm qua một chút, sẽ nhanh thôi.”
Tắm rửa xong trở về, Tô Thanh Nhiễm gọn trong ổ chăn, chỉ lộ một cái đầu .
Khuôn mặt trắng nõn khi tắm rửa sạch sẽ tinh tế, giống như quả trứng luộc mới bóc vỏ, mái tóc đen nhánh dài như thác nước phủ gối, tùy ý quyến rũ.
Hắn ngây một thoáng, trong lồng n.g.ự.c hình như đang bồn chồn.
Rồi thấy cô , “Đồ ngốc, đấy gì? Lại đây mau!”
Cố Tiêu tới, trực tiếp vén chăn lên .
Hơn một tiếng đồng hồ .
Trong phòng tiếng động nhỏ dần, hai cánh tay đồng thời thò khỏi chăn.
Cố Tiêu ở trong lòng xem xét một lượt, thấy ưng ý lắm với biểu hiện của .
“Vợ ơi, thử nữa .”
Tô Thanh Nhiễm xoa xoa eo, nghiến răng : “Không cần!”
Cố Tiêu nắm lấy tay cô, đặt lên sáu múi cơ bụng mà cô yêu thích nhất.
“Lúc nãy chính em bảo thích mà.”
Tô Thanh Nhiễm quả nhiên mềm lòng trong khoảnh khắc, “Được .”
Cứ thế lăn lộn, là nửa đêm.
Lần , khi hồi sức , Tô Thanh Nhiễm chủ động mở lời.
“Cố Tiêu, em chuyện với .”
Đàn ông ở tuổi đúng là ghê gớm thật.
Đặc biệt là mới nếm mùi ngọt ngào.
Cô cảm giác, nếu lập tức tìm đề tài khác để chuyển sự chú ý của , ngày mai e là dậy nổi.
“Nhất định bây giờ ?”
“Phải thể .”
“Được .”
Tô Thanh Nhiễm cố dậy, bật chiếc đèn nhỏ ở đầu giường.
Nhận chén Cố Tiêu đưa qua, uống một ngụm nước, cổ họng khàn khàn thoáng dịu , lúc cô mới mở lời.
“Trước đây thấy em gì đó thích hợp ?”
Cố Tiêu cô một lát, lặng lẽ gật đầu.
Cô chắc hẳn là cái vật thể sống thể cất giữ đồ vật, còn thứ thần thủy chữa bệnh đó.
“Vợ , em thật sự nghĩ kỹ cho ? Kỳ thực em thể , cũng sẽ hỏi.”
Tô Thanh Nhiễm thở phào nhẹ nhõm.
Quả nhiên đoán .
May mà bản cô vốn cũng tính cho khi kết hôn, nếu mang theo sự nghi ngờ như , hai mà sống vui vẻ ?
Vân Vũ
Hơn nữa Cố Tiêu thông minh như thế, nếu nào cũng tốn công tốn sức giấu , cũng mệt lắm.
Thế là, Tô Thanh Nhiễm liền kể cho về nguồn gốc của cục đá , cùng với nội dung cuộc chuyện với cha hôm đó.
Cố Tiêu Viện trưởng Tào cũng bí mật thực sự của cục đá, cũng thầm thở dài nhẹ nhõm một .
Nói xong, Tô Thanh Nhiễm về phía .
“Em còn chuyện bàn bạc với , bây giờ thể công khai kinh tế cá thể, chỉ thể kiếm tiền danh nghĩa tập thể, nhưng giờ kết hôn , cũng là lúc suy nghĩ cho tổ ấm nhỏ của chúng .”
Cố Tiêu gật đầu, “Anh cũng đang bàn với em đây, bây giờ việc thêm của đại đội định cơ bản, dành thêm thời gian cho công việc buôn bán .”
Tô Thanh Nhiễm đồng ý, “Được, tìm mối, em lo nguồn hàng, tiền đề bảo đảm an , thể thích hợp một chút buôn bán để tích lũy vốn.
Hơn nữa, bán là hàng hóa trong gian, đối với xã hội mà cũng là một điều .”
Cố Tiêu cảm thấy cô lý, “Em yên tâm , cứ từ từ từng chút một, sẽ liều lĩnh.”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu, hỏi, “Vậy còn Quách Tứ Hải và ba họ thì ?”
“Trừ và em , chuyện ai cũng thể để lộ, sẽ nghĩ cách tìm một lý do , em yên tâm, họ hiểu quy củ, sẽ đào sâu hỏi đến nguồn hàng .”